sẽ đưa ra một cái điều kiện nhìn có vẻ thực tế hơn trước mắt."
"Bởi vì trước mắt, ta cũng không có yêu cầu gì khác với ngươi, mà ta không
cảm thấy bản thân ta bị thua thiệt, trái lại tương phản, ta cảm thấy ta sẽ rất có
lời."
Karen lắc đầu.
Davins cười nói: "Ngươi không tin? Thật ra ta đã chú ý ngươi rất lâu, nói như
thế nào đây, ngươi cực kỳ xúc động và lại cực kỳ lý trí, đương nhiên, những
điều này không phải là quan trọng nhất, quan trọng nhất chính là con đường
hiện tại mà ngươi đi và kế hoạch mà phía trên đưa ra, thật ra đã được cố định.
Đại chủ giáo hiện tại của đại khu trước đây làm gì chắc ngươi cũng biết rõ ràng,
hắn vẫn luôn sống ở trong bóng tối, bởi vì chuyện lần trước nên bị ép phải tẩy
trắng bản thân.
Thế nhưng mà bước ra từ trong bóng tối thì chẳng qua là có chút xíu không
thích ứng, nhưng từ ngoài sáng mà đi vào trong bóng tối... Thật ra cũng chẳng
có cơ hội này.
Cho nên đây chính là điểm khác nhau giữa ngươi và Đại chủ giáo của chúng ta,
hắn chạy ra, ngươi lại không đi vào được, ngươi tiếp theo chỉ có thể bị phía trên
xem như một thanh đao và sử dụng hết lần này đến lần khác.
Lần này cũng là một ví dụ cực tốt, phía trên vốn là phải muốn trả thù, cho nên
mới sắp xếp cho ngươi đi phụ trách công tác bảo an của Sa Mạc Thần Giáo lần
này.
Mặc dù bây giờ có ý dừng lại, nhưng loại công việc bẩn thỉu mệt nhọc này đã
được ngầm thừa nhận là để ngươi đi làm."
Karen nâng tách trà lên, không nói chuyện, lời mà Davins nói cùng với lời của
Trưởng khu Sous nói, gần như là giống nhau như đúc.
Bởi vì nhìn thấy rõ ràng cái xu thế này, cho nên ngài Trưởng khu vốn đã có thái
độ rất tốt với mình, hiện tại thái độ lại trở nên tốt hơn rồi.
"Trừ phi ngươi chết bất đắc kỳ tử ngoài ý muốn, hoặc là con đường này không
có đi xong mà một ngày nào đó chết đi, nếu không một khi ngươi thật sự đi xa ở
trên con đường này, như vậy thì tương lai, nếu như phía trên cần, như vậy “rửa
sạch” chúng ta..."
Davins đưa tay chỉ mặt mình,
"Loại nhiệm vụ “Rửa sạch” này, có lẽ vẫn là sẽ giao cho ngươi tới làm, phải biết
rằng chúng ta cũng là tín ngưỡng Trật Tự, chúng ta có mạng lưới quan hệ rất là
phức tạp, ngươi biết sau lưng ta có bao nhiêu người, bọn hắn lại phân bố ở trên
những cương vị nào?
Mặt khác, ngươi cũng hẳn là biết rõ hậu quả khi giơ đao lên đối với người của
mình, nhưng cái này chính là số mệnh của ngươi.
Mọi người thường nói, từ lúc một đứa bé còn nhỏ thì đã có thể nhìn sơ ra được
bộ dạng của nó khi lớn lên, công việc cũng giống như vậy.
Cho nên, yêu cầu của ta là thật lòng, ngày nào đó khi chúng ta thất bại, ngày
nào đó khi phía trên thật sự không muốn để chúng ta tồn tại nữa... Ngươi không
cần cố kỵ, nên làm như thế nào thì làm như thế đó, chỉ cần không nên phí hết
tâm tư đuổi tận giết tuyệt.
Ngươi có thể đáp ứng sao, Bộ trưởng Karen?"
Karen trầm mặc như cũ.
Davins nâng bình trà lên, theo thứ tự mà châm nước cho hai người, nói: "Cảm tạ
ngươi không có đưa ra câu trả lời một cách sảng khoái, điều này khiến ta thấy
được sự chân thành tha thiết."
"Ta rất không thích cách ngươi dùng từ."
"Ha ha, nếu như về sau có thể có nhiều cơ hội để tiếp xúc hơn thì ta sẽ sửa."
"Ta đáp ứng ngươi."
"Cảm ơn." Davins khoanh hai tay đặt trước ngực, "Lần hợp tác này, ta kiếm
lời."
"Ta không phải rất thích liên hệ với đám người các ngươi, bởi vì các ngươi luôn
luôn thích vẽ từng điểm ký hiệu một cách thần bí cho tương lai, cứ tưởng rằng
các ngươi đã nắm giữ và xem thấu hết thảy."
"Thế nhưng mà, đây không phải bói toán, đây chỉ là căn cứ theo những điều
kiện hiện hữu để tiến hành phân tích một cách hợp lý, bởi vì ta không cho rằng
ngươi sẽ ngã xuống dọc đường, nếu thật sự ngã thì ngươi cũng đã ngã từ lâu,
nhưng ngươi lại có thể ngồi ở đây, điều này cũng không phải là nhờ vận may
của ngươi đâu nhỉ.
Hiện tại, chúng ta có thể đổi đề tài được chưa?"
"Đã nói xong chuyện hợp tác rồi, tiếp theo..."
"Không cần phải gấp gáp như vậy, thời gian kéo dài của cuộc hội nghị kia sẽ
không ngắn, bên phía Sa Mạc quỳ gối xuống nhanh như vậy, nhưng vị cấp trên
bên phía chúng ta phụ trách chuyện này chắc chắn sẽ cố gắng muốn nuốt càng
nhiều, chúng ta có đủ thời gian.
Ngươi biết đến chúng ta từ lúc nào, đừng nói cho ta rằng là ngươi vừa mới biết
từ chỗ của Đại chủ giáo, bởi vì ta có thể nhìn ra không phải."
"Vậy ta nên trả lời thế nào?"
"Trả lời theo tình hình thực tế là được, có thể nói một cách quá mức đó là từ lúc
ngươi bước đến từ cửa phòng khác, bước đầu tiên là bước chân trái thì ta đã
cảm giác được, ngươi có sự đề phòng rất lớn đối với chúng ta... Không, là sự
chán ghét.
Chúng ta ở trong mắt ngươi, giống như là một bình tương đã có giòi, vô thức
muốn tránh xa."
Karen mỉm cười nói: "Nhưng có thời điểm bình tương có giòi, vị tương của nó
cũng có thể rất không tệ."
"Đúng vậy, ngươi có thể hiểu được chúng ta, nhưng lại phủ định chúng ta."
"Ngươi thật sự hẳn là nên đi làm Chiêm Bặc Sư."
"Ai." Davins thở dài, "Vậy ta hỏi cụ thể hơn một chút, trong mắt ngươi, điểm
khác nhau giữa chúng ta và Đại tế tự là cái gì?"
"Vấn đề này, quá lớn, ta cảm thấy không phải là thứ mà ta có thể trả lời được."
"Tài xế lái xe taxi của Wien cũng có thể phê phán chính sách đế quốc thực dân
Wien, Bộ trưởng Karen, thân phận của ngươi đã đủ cao rồi."
"Được rồi, trong mắt của ta, Đại tế tự là một người cải cách thiết thực."
"Ừm, tốt, vậy chúng ta thì sao?"
"Một đám người cuốn theo chủ nghĩa lý tưởng."
"Ta hiểu được." Davins đứng người lên, vừa sửa sang lại thần bào trên người
mình vừa nói, "Trên một mức độ nhất định, ta thừa nhận ngươi nói đúng."
"Sau đó thì sao?"
Karen vừa hỏi cũng vừa đứng người lên, hai người cực kỳ ăn ý chuẩn bị kết
thúc cuộc gặp mặt lần này.
"Cấp tiến và bảo thủ, là một sự tương đối, không có cấp tiến, cũng không thể
hiện ra được sự bảo thủ, không có trái, làm sao lại có bên phải.
Theo ý của ngươi, chúng ta là người của chủ nghĩa lý tưởng, nhưng ngươi có tin
hay không, sớm muộn cũng có một ngày ngươi sẽ phát hiện, vị Đại tế tự này
của chúng ta...
Hắn,
Mới thật sự là người của chủ nghĩa lý tưởng."