trí chính là trận pháp phong ấn trạng thái tĩnh, nhưng thứ mà chúng ta đang đối
mặt cũng không phải trong trạng thái tĩnh."
Deron nói ra phán đoán của mình cho Karen, cũng nhất trí với suy nghĩ của anh.
"Bộ trưởng Karen có biết bên trong rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì xảy ra sao?"
"Ta biết, đợi sau khi trở về có thể nói cho ngài kỹ càng."
"A, tốt." Ông Deron có chút không dám tin, câu trả lời mà ông ta vốn đang
mong đợi hẳn là "Chuyện này liên quan đến cơ mật không thể nói ra", quả
nhiên, cháu ngoại của mình không xem mình là người ngoài.
Loại cảm giác này, thật tốt.
Karen tiếp tục hỏi: "Ta cảm thấy tiếp theo có thể sẽ cần bố trí trận pháp phong
ấn dài hạn, dựa vào lực lượng của đại khu chúng ta thì có thể làm được không?"
"Xử lý thì thật ra cũng có thể, đại khu cũng không thiếu vật liệu, nhưng bộ trận
pháp của đại khu không có khả năng điều động tất cả nhân lực cho chuyện này,
mặc dù nó rất quan trọng."
"Cho nên, vẫn phải đợi phía trên điều động nhân lực xuống để chi viện?"
"Đúng vậy, không sai, chắc hẳn là sẽ có những vị cấp cao hơn xuống thành lập
đội chuyên môn rồi chỉ đạo giải quyết việc này."
"Ừm."
"Bên trong, có một ít sóng rung động đặc biệt, mạnh nhất có ba thứ... Khi nãy
Ngai Vàng Trật Tự vừa phản hồi lại, có thể nói cho ta biết ba thứ này là gì
không, bởi vì ta cần phải thay đổi phong ấn giai đoạn hiện tại một chút.”
"Là Thần khí, ba món Thần khí. Bàn cờ của Thần Mê Hoặc, còn có hai quyển
bút ký của Thần chi nhánh thuộc Nguyên Lý Thần Giáo."
"Bút ký Thần chi nhánh của Nguyên Lý Thần Giáo?" Delon mở to hai mắt nhìn,
"Karen..."
Lần này, Deron không có gọi thêm chức vị.
"Ngài Chủ giáo?"
"Nhất định phải lấy ba món Thần khí ra." Deron nói rất là chắc chắn, "Nhất
định phải phái người đi vào, lấy ba... Không, là ít nhất phải lấy hai bản bút ký
kia ra, nếu không cho dù chúng ta có muốn phong ấn nơi này vĩnh viễn không
mở ra thì sẽ không thể, bởi vì hai quyển bút ký kia chỉ cần còn đang vận hành ở
bên trong, bọn chúng sẽ phân tích và phá giải phong ấn ở bên ngoài."
"Phái người đi vào?"
Ánh mắt Karen nhìn về thảm cảnh ở trước mặt, có trời mới biết nơi phòng thí
nghiệm sâu trong hang động, cuối cùng sẽ có cảnh tượng đáng sợ đến mức nào.
Nguồn ô nhiễm Thần tính, ba món Thần khí và một loạt các Thánh khí khác
kèm theo một đám thần quan tinh anh bị ô nhiễm của hai giáo... Phần lớn những
bí cảnh trên đời này chắc cũng không có nguy cơ lớn như vậy đâu!
Một khi bước vào thật sự có thể còn sống mà quay ra sao?
Cho dù còn sống mà bước ra, vậy cái mạng này, còn bao nhiêu là của mình?
Một khi bị nó lây nhiễm, quãng đời còn lại sẽ chỉ càng thê thảm hơn hai đứa
con gái của Pavaro vô số lần.
"Nhất định phải làm như vậy." Deron nói, "Nếu không nơi này vĩnh viễn không
cách nào lắng xuống, phong ấn càng lâu, ô nhiễm bên trong tích tụ ngày càng
nhiều, lỡ như một ngày nào xuất hiện lỗ thủng, đây không phải là chuyện của
mỗi thành phố York nữa, mà là toàn bộ Wien, không, là những vùng biển xung
quanh Wien, đều sẽ bị bao phủ trong ô nhiễm."
"Đây không phải là việc mà ta có thể an bài, vẫn phải chờ phía trên cử người tới
đi." Karen chỉ có thể nói như vậy.
"Karen, không cho phép ngươi đi."
"Ừm?"
"Ngươi ngàn vạn lần không thể đi."
"Ngài Chủ giáo, ngài vì sao lại cảm thấy ta sẽ chủ động đi vào?"
Là những gì mình trải qua trong quá khứ, khiến cho ông ngoại hiểu lầm gì sao?
"Ta không biết, nhưng ta hi vọng ngươi đừng đi, con gái của ta cũng là bởi vì bị
ô nhiễm nên mới chết."
Karen nhẹ gật đầu, không nói gì nữa, trong lòng thì đang suy tư, mẹ và cha của
mình, lúc trước cũng là gặp loại ô nhiễm mức độ này mới dẫn đến việc ngay cả
ông nội Dis cũng không cách nào chữa trị sao?
Deron thì lại dùng ánh mắt cảnh cáo đảo qua Karen một lần, mặc dù không thể
nhận được sự đáp lại của Karen.
Nhưng Deron rất rõ ràng, vợ của mình, là tuyệt đối không cho phép Karen làm
như vậy.
Lúc này, bên trong phong ấn, đám thần quan trật tự bị ô nhiễm thần quan trật tự
đã không còn tự mình hại mình, toàn bộ duy trì tư thế quỳ, từ trên người bọn họ
đang có khói đen không ngừng tràn ra, cũng sẽ không tiêu tán, mà lại quay vào
trong cơ thể thêm một lần nữa, tạo thành một vòng tuần hoàn kín.
Điều này có nghĩa bọn hắn cũng không "Kết thúc", càng giống như đang bị
"Ướp gia vị", ai cũng không biết hiện tại khi tới gần bọn hắn, thì bọn hắn sẽ có
phản ứng như thế nào.
Ông Deron phát ra một tiếng cảm khái, đây là một câu địa phương của Wien, nó
không có ý chuyên chỉ điều gì, nhưng đặt ở trong tình cảnh bây giờ, ý nghĩa của
nó có thể hiểu rằng:
"Ai, nghiệp chướng."