Hắc Ám được chặt mang đến, sau khi dùng dao gọt đi lớp vỏ phía ngoài thì bên
trong một dạng bột màu đen.
Lúc đầu ngay sau khi chặt xuống Bart đã cảm thấy thứ này không ăn được, bởi
vì dựa theo kinh nghiệm tìm kiếm thức ăn trong thế giới này, những phần màu
đen trong thức ăn thường sẽ mang độc tính càng nặng hơn.
Dù vậy thì cậu ta vẫn là tuân thủ theo quá trình, đem cái thứ "Đồ ăn" màu đen
này đến trước mặt Karen. Nhiều khi, uy nghiêm của một vị đội trưởng đều tạo
dựng từng chút từng chút một lên từ những chi tiết nhỏ.
Từ lúc ban đầu, là nhờ vào sự dẫn dắt của Karen nên mọi người mới vượt qua
vòng tuyển chọn cuối cùng để đến được đây, về sau lại thay thế Ventura để giữ
lấy tín vật kêu gọi Fornites, cùng với tài năng lãnh đạo của một vị đội trưởng
được thể hiện ra trong suốt quá trình huấn luyện.
Cùng với lúc này, mỗi lần đội trưởng đều tự mình thử mọi thứ xem có thể dùng
làm đồ ăn hay không.
Thật ra, Karen cũng không muốn dùng loại phương thức này để biểu hiện cái gì,
những thức ăn này cho dù ăn nhầm, nếu như chỉ tích lũy độc tố vào trong cơ
thể, chờ sau khi rời khỏi đây thì hoàn toàn có thể đến bệnh viện giáo hội để tiến
hành đào thải.
Mọi người lo lắng nhất vẫn là độc tố tích lũy sẽ dần dần lan đến linh hồn, đến
khi đó vấn đề sẽ trở nên rất nghiêm trọng, mà hết lần này tới lần khác Karen
cũng không cần lo lắng đến điều này. Nếu như cơ thể đã trải qua sự cải tạo của
Tà Thần Ranedal mà vẫn bị hủy hoại bởi chút độc tố này, vậy con Tà chó ở
trong nhà kia có thể đi tìm một miếng đậu hủ để đập đầu mà chết.
Nhưng mà, việc thử độc mà Karen cho rằng rất bình thường, trong mắt của các
đội viên, lại là một hình ảnh một vị đội trưởng vĩ đại vì thành viên trong đội mà
hy sinh gánh chịu nguy hiểm, rất giống với kiểu "Karen nếm bách thảo"*.
* So sánh với hình ảnh Thần Nông nếm bách thảo.
Gọt một lóng cây, Karen kẹp một miếng nhỏ đưa vào trong miệng.
Nhai vào cảm thấy dẻo bột, hương vị ngọt thơm, sau khi nuốt xuống đợi một
lúc, không cảm thấy cơ thể và linh hồn có phản ứng khó chịu.
"Cái này, ăn ngon."
Hương vị giống như chè vừng đen, mà lại là chè vừng như có thêm đường hoá
học vào. Nghe nói như thế, đám người lập tức bắt đầu nếm thử.
Trong chốc lát, không ít người chảy xuống nước mắt kích động.
Đúng vậy, không nói quá một chút nào, thật sự bởi vì một phần đồ ăn mà cảm
động đến rơi nước mắt.
Những người chưa từng thiếu ăn, vĩnh viễn cũng không biết đồ ăn có khả năng
mang cảm giác yên tâm và dễ chịu.
Loại thực vật màu đen dạng cán dài này ở gần đây có rất nhiều, mọc dày đặc
hơn trúc rất nhiều, nếu so với búp măng không được bao nhiêu, thì bên trong
loại cây màu đen này hầu như đều là các phần bột dẻo có thể ăn được.
Nói cách khác, vấn đề thức ăn, vào lúc này gần như có thể tuyên bố đã được
giải quyết xong.
Mà lại, loại đồ ăn mới này cho người ta cảm giác càng giống như là một loại
lương thực chính, có thể mang đến sự an ủi cho tinh thần của mọi người, dù là
ngươi không đói bụng, nhìn xem bọn chúng chất thành đống ở đó, khóe miệng
đều có thể tự nhiên cong nhẹ lên.
Trước đây thì những búp măng kia giống như là hoa quả, thịt chuột thì giống
như thịt khô, cảm giác như tay trái cầm một quả táo, tay phải cầm một miếng
thịt khô, rất không phù hợp.
Ngay lập tức thì Bart dẫn theo bọn người Ventura đi chặt cây quy mô lớn, Karen
thì đi đến chỗ Mas.
Cậu ta vừa mới hoàn thành xong khế ước linh hồn, bây giờ vẫn còn có vẻ hơi uể
oải, vành mắt mang theo vòng đen, có vẻ giống như thức đêm quá nhiều.
"Đợi chút nữa lại nghỉ ngơi tiếp, bây giờ ta có chuyện muốn hỏi cái linh hồn kia
trong cơ thể của cậu."
"Được rồi, đội trưởng."
Mas lập tức nhắm mắt lại rồi tiến hành trong đổi với linh hồn kia, rất nhanh,
Mas mở mắt ra lần nữa, bên trong đôi mắt hiện ra màu xanh, nhưng mà cũng
vẫn rất uể oải.
"Ngài có chuyện gì cần hỏi?"
Trong lúc vô ý, con bọ rùa kia đổi lại xưng hô bằng kính ngữ, xem ra màn ra vẻ
của Pall rất có hiệu quả.
"Tiếp đến ta có ý định đi đến Thung Lũng Rực Cháy, nhưng bây giờ bởi vì một
ít đặc thù, ta cần phải thay đổi hành trình, ngươi có biết ở gần đây còn có khu
quần cư linh hồn nào có thể tìm thấy những linh hồn có cường độ năng lượng
linh hồn cao không?"
Thung Lũng Rực Cháy vốn là nơi mà Karen là dự định để cho ba người Ashley,
Blanche và Sikinny đến tìm linh hồn. Asli là Triệu Hồi Sư, Blanche cùng với
Sikinny thì là Mục Sư, ba cô gái thích hợp nhất với linh hồn có cường độ năng
lượng cao.
Bart, Ventura, Illaman, Dehmel lựa chọn là linh hồn cận chiến có cùng tín
ngưỡng; Mas, Digart, Pacio lựa chọn là linh hồn có ưu thế về tính toán bố trí
trận pháp;
Sau khi giải quyết xong cho ba người Ashley, nhiệm vụ cơ bản của hai tiểu đội
này đã xem như hoàn thành, ngoại trừ mình và Muri vẫn còn phải hoàn thành
nhiệm vụ đã được định trước.
Mặc dù toàn bộ quá trình hơi có vẻ bình yên một chút, không có quá nhiều tình
tiết gây cấn đặc sắc, nhưng kịch bản kịch tính và đầy kích thích cũng chỉ tốt khi
nghe từ người khác, không có nhiều người hi vọng lúc mình làm việc gì đó lại
phải gặp thêm những khó khăn trắc trở để tăng thêm màu sắc gì cả.
"Thung Lũng Rực Cháy là thích hợp nhất, nhưng nếu như ngài đã không có ý
định đến đó mà nói, một nơi cũng phù hợp gần đây nhất đó là ở Đầm Nước
Tưởng Niệm."
"Đầm Nước Tưởng Niệm?"
"Ở Đầm Nước Tưởng Niệm có một khu dân cư, nơi này đều là linh hồn cường
độ cao sinh sống, bọn chúng chiếm giữ đầm nước, hấp thu năng lượng linh hồn,
rèn luyện linh hồn của mình."
"Có nguy hiểm không?"
"Các ngài bây giờ đang bị Luân Hồi Thần Giáo truy lùng, chắc chắn có tỉ lệ
nguy hiểm, ta tin tưởng rằng Luân Hồi Thần Giáo cũng sẽ có bố trí người ở nơi
đó. Chỉ có điều số lượng của bọn họ nhiều nhất cũng chỉ có thể khống chế trận
pháp dịch chuyển, không có khả năng khống chế toàn bộ khu dân cư.
Cho nên, ngài có thể mang theo người của ngài, đi bộ qua đó, sau khi đến được
phía bên ngoài khu dân cư, sau đó làm giống như ban nãy, đến cửa đưa ra đề
nghị, ta tin tưởng rằng các thủ lĩnh của khu dân cư đó cũng sẽ đưa ra quyết định
giống như chúng tôi."
"Ta rất tò mò về một việc."
"Xin mời ngài nói."