tỉnh lại thì hai con thiên sứ bị áp chế cũng lập tức trở nên bình tĩnh.
Ukunga giải trừ áp chế, Karen cũng lui về sau một bước, Thánh Thiên Sứ và
Đọa Thiên Sứ nhanh chóng bay trở về bên người DeCarloster, trong đó, Thánh
Thiên Sứ hóa thành một cái trượng màu trắng ở trong tay, Đọa Thiên Sứ thì hóa
thành một cái mũ màu đen ở trên đầu.
Hình tượng này trông không giống như là một nhà thám hiểm mà giống như
một vị quý tộc khiêm tốn sống trong trang viên ở vùng ngoại ô.
Nhưng mà hai con mắt của hắn thì một bên là màu xám, một bên thì là màu
xanh lam.
Thời đại này, những nhà thám hiểm cao cấp nhất thật ra đều đi "Trộm mộ",
nhưng cũng không phải tìm kiếm những lăng mộ giàu có của cải, mà là chuyên
chọn những khu vực Thần tích mà ra tay.
Dần dần trên người bị dính phải ô nhiễm thì sẽ dứt khoát cải tạo ô nhiễm thành
một phần của bản thân, còn không thì sẽ trông rất thiếu phong cách.
Theo cách nói của Pall thì những thứ này đều là huân chương của một nhà thám
hiểm.
DeCarloster giang hai cánh tay:
"Các bạn học yêu quý, ta nhớ các ngươi muốn chết đi được."
Neo trêu chọc nói: "Đúng vậy, ngươi đã chết, chết một nghìn năm."
"Ngươi có biết ta đã trải qua một nghìn năm này như thế nào không, ta vẫn đang
nằm mơ, mơ toàn thấy các ngươi thôi.”
"Ha ha, ta không tin."
Mặc dù ngoài miệng nói như vậy, nhưng Neo vẫn bước đến trước rồi nhẹ nhàng
ôm DeCarloster một cái.
Không có nỗi xúc động tràn trề, cũng không có sự mất kiềm chế cảm xúc, tất cả
mọi người đều biểu hiện rất bình tĩnh và thong dong.
Cái gọi là tình nghĩa bạn cùng lớp và bạn cùng phòng trên bản chất vẫn là hồi
ức và sự tưởng niệm về khoảng thời gian thanh xuân của bản thân, thứ không
nỡ là những người bạn học… không, thứ mà mỗi người không nỡ là chính bản
thân mình.
"Philias, ta có thể cảm nhận được khí tức Ánh Sáng tinh khiết đang chảy trong
cơ thể ngươi, sao ngươi làm được vậy, khí tức này còn nóng bỏng gấp không
biết bao nhiêu lần so với khí tức mà ta cảm nhận được ở trong di tích Thần chi
nhánh Silomango của Ánh Sáng nữa.”
Neo: "Đó là bởi vì ta vô cùng kính yêu Ánh Sáng.”
Ukunga đi đến trước, ôm một cái cùng DeCarloster, tay DeCarloster sờ lên lưng
Ukunga, thở dài nói:
"Ai, Ukunga, khi ngươi viết thư nói cho ta biết rằng ngươi chuẩn bị chung sống
với một vị tiểu thư Khí linh xinh đẹp thì ta đã đoán được ngươi sẽ có một ngày
này, cần gì phải làm như thế chứ?”
"Vì tình yêu."
"Nhưng ta cảm thấy ngươi cũng không phải thật sự yêu, ngươi chỉ muốn ngủ
với người ta, để hoàn thành một loại thành tựu nào đó mà trong lòng của ngươi
vẫn theo đuổi."
"Ngươi đang nói xấu, đây là sự hiểu lầm kéo dài cả nghìn năm."
"Ngươi hối hận."
"Không, không có."
"Sao cũng được, dù sao bây giờ trên người của ngươi không chỉ cứng miệng mà
cả người cũng cứng ngắc."
Ukunga chỉ vào Karen nói: "Nào, DeCarloster, để ta giới thiệu cho ngươi, đây là
đứa con trai ngoan của ta, Karen. Silva."
DeCarloster: "....."
"Sao vậy, ngươi không nhớ rõ hắn là ai sao?"
DeCarloster: "Nhớ rõ."
"Vậy phản ứng của ngươi sao lại bình thản như thế, không phải lúc trước chúng
ta còn nghiên cứu thảo luận về sự tồn tại của hắn sao, bây giờ hắn xuất hiện rồi,
đứng ngay trước mặt chúng ta, là đứa con trai mà chúng ta đã thất lạc bấy lâu."
DeCarloster: "À…”
"Sao bây giờ bỗng nhiên ngươi câu nệ thế?”
"Không phải ta câu nệ, chỉ là không nghĩ tới bây giờ thần quan của Trật Tự
Thần Giáo đều “thoải mái, không bị ràng buộc” như vậy."
"Ha ha, là do hắn thức tỉnh ngươi, ngươi nên cảm ơn hắn.”
"A ha, cảm ơn rồi.”
Không chỉ đã cảm ơn, còn quỳ rồi, mặc dù "Bạn học" bảo mình đứng lên.
DeCarloster đổi chủ đề, chỉ hướng một cái quan tài, hỏi: "Protaras nằm ở bên
trong, phải không?”
"Đúng vậy, không sai." Ukunga nhìn về phía Karen, "Ngươi nghỉ ngơi một chút,
để ta thức tỉnh đi."
"Không cần.”
"Con trai, nghe cha nói, cha chỉ muốn tốt cho con thôi."
DeCarloster vô thức nhìn về phía Neo đứng bên cạnh mình, phát hiện khóe
miệng Neo mang ý cười sâu xa đầy ẩn ý, trong lòng của hắn cũng hiểu.
Neo thấy động tác của DeCarloster, có chút ngoài ý muốn mà nhích lại gần, đưa
tay khoác lên trên bả vai DeCarloster: "A, vậy là được nhận vào biên chế rồi
sao?"
"A, đúng vậy, không sai, ha ha, hay là ngươi cũng vào cùng đi? Ngươi biết đấy,
trong đám bạn cùng phòng, ai lăn lộn tốt nhất thì đi theo người đó, đây không
phải là một chuyện rất bình thường sao?"
Neo đương nhiên nói: "Ta vốn là một tín đồ Trật Tự thành kính đấy."
"A, vậy à, vậy Trật Tự của ngươi không quá rõ ràng bằng ta.”
"Không còn cách nào khác, bị phái đi đến chỗ tàn dư Ánh Sáng để làm nhiệm
vụ nội ứng, kết quả quá nhập tâm vào vai diễn."
Đang lúc Neo nói bậy nói bạ thì một bên khác, Ukunga đã đưa tay đè bả vai
Karen xuống, ra hiệu Karen lui về phía sau.
Karen chuẩn bị tránh đi, Ukunga lại bắt đầu dùng lực, sức mạnh của hai bên
chống đối nhau trong thoáng chốc.
Kết quả, quả thực Ukunga không thể kéo Karen đi được, đương nhiên, Karen
cũng không đến nỗi đánh bay Ukunga ra ngoài.
Ukunga có ý phải tìm hiểu nghiên cứu đến cùng, trên người hiện ra pháp thân
sáng loá, trên thân Karen cũng giống như vậy, pháp thân của hai người va chạm
vào nhau, phát ra ánh sáng chói mắt, hai luồng áp lực đáng sợ đang chực chờ
mà phát động.
Cũng may, cả hai bên đều chủ động thu tay trước khi mất kiểm soát.
Ukunga liên tục lui về sau năm bước, sau khi Karen lui lại ba bước thì lại thuận
thế lùi thêm vào hai bước."Quả nhiên ngươi ngưng tụ ra mảnh vỡ Thần cách."
"Ừm"
"Sao ngươi làm được?"
"Cũng không phải rất khó khăn.”
"Ngươi thật là một tên quái vật!"
"Nhớ giữ bí mật giúp ta, ta không muốn đến Thần Điện báo danh."
"Này, ngươi làm như thế sẽ để ta mất mặt không?"
"Thế nào?"
"Năm người cùng phòng chúng ta thì ta vốn chỉ có thể dựa vào cảnh giới để tự
an ủi bản thân một chút, bây giờ ngay cả lợi thế phương diện này cũng mất,
chẳng phải ta đã trở thành người sống tệ nhất trong phòng rồi?”
"Đối với chuyện này thì ta cảm thấy rất xin lỗi." Karen cười cười, "Cho nên,
vẫn để cho ta thức tỉnh Protaras đi, ta không sao cả."
Ukunga hít sâu một hơi, cuối cùng vẫn quay người, nói với DeCarloster: "Nhìn
xem, con của chúng ta ghê gớm bao nhiêu, còn trẻ như vậy mà đã là Trưởng
Lão Thần Điện rồi."
DeCarloster: "Ha ha … ha ha …”
Neo trêu ghẹo nói: "Không có ghê gớm bằng ngươi, cái con chim cút dưới quần
của người còn có thể hót với cả Thần khí mà."
Ukunga: "Cả hai ngươi cứ cắn lấy cái chuyện này mãi không tha phải không?"
DeCarloster lắc đầu nói: "Nói thật, Ukunga, ta cảm thấy lúc trước khi ngươi
gian díu với nữ giáo sư hệ thuật pháp rồi bị chồng của cô ta phát hiện, đối
phương không có dùng thuật pháp hệ sét giật chết con chim nhỏ của ngươi thì
thật sự là một điều rất đáng tiếc đấy.
Nếu không bị nó liên luỵ thì có lẽ thành tựu của ngươi sẽ khó mà tưởng tượng."
Neo nói bổ sung: "Nên nói như thế này, cho dù bị con chim nhỏ của mình liên
luỵ mà hắn vẫn có thể ngưng tụ ra mảnh vỡ Thần cách."
"Ha ha, các ngươi cứ tiếp tục, chờ một lúc nữa ta bắt hai ngươi đến cửa hàng
điểm tâm ở thành phố York, gọi hết gái của cả con đường ra để hai ngươi hưởng
thụ ba ngày ba đêm."
"Ba!"
Neo châm một điếu thuốc, lúc phun vòng khói ra thì nói:
"Nhớ nhắc tên của bạn ta là "Thiếu gia Eisen", có thể được giảm giá.”
Không khí họp lớp bên kia đang sôi nổi; bên này, Karen đưa tay đặt ở trên nắp
quan tài, chuẩn bị thức tỉnh Protaras.
"Trật Tự - Thức Tỉnh.”
Có điều khác biệt với DeCarloster lúc trước, không, là khác biệt với tất cả
những người mà mình từng thức tỉnh trước đây, việc thức tỉnh Protaras có thể
nói là vô cùng trôi chảy.
Đây bởi vì trong Kỵ Sĩ Đoàn thứ nhất sớm đã chuẩn bị xong tất cả, chỉ vì giảm
xuống độ khó và chi phí của việc thức tỉnh.
Nhưng mà Karen không có vội vã thức tỉnh hắn dậy, có một số việc vẫn cần nói
rõ trước ở trong ký ức cho thoả đáng.
Cho nên, Karen tiến vào trong ký ức của Protaras trước.
Một nơi rất quen thuộc, bậc thang rất quen thuộc, phía trên là Thần Điện công
vụ.
"Thật sự là một vị Đại tế tự gương mẫu."
Sau khi chết rồi thì sức mạnh linh tính ở nơi ký ức sâu nhất lại là nơi làm việc
của mình.
Lúc Karen đi đến bậc thang, trên bậc thang xuất hiện một người đàn ông trung
niên, hắn ngăn cản Karen.
Karen không biết tên của đối phương, nhưng nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì
ngươi này hẳn là mang họ "Benda".
Nhưng mà Karen cũng không định tương tác với những gì phụ thuộc trong ký
ức, loé người lên một cái rồi lách qua phía sau, xuất hiện bên trong Thần Điện
công vụ.
Nhưng mà hoàn cảnh nội bộ lại bị áp súc rất nhiều, không hùng vĩ như Thần
Điện công vụ trong hiện thực, Karen cảm thấy mình đi vào một căn phòng sách
nhỏ, hoặc gọi là phòng làm việc nhỏ.