sẽ đích thân dạy bảo hắn, để hắn trở thành là học sinh của mình, sau đó lại dẫn
dắt và trải đường giúp hắn.
Bởi vì Chủ giáo Bern rất rõ ràng, đường dây mà ông ta đang đứng, thuộc về
trong bóng tối, đối thủ lớn nhất của những người đứng trên đường dây này đó
chính là khi nội tâm không kiên định thì sẽ lạc lối, cho dù là con của ông ta thì
cũng đã từng bước đến ranh giới của sự lạc lối một lần, ừm, bây giờ cũng thế.
Đáng tiếc, không có nghiêm túc nghe lời của Derius một chút, lúc ấy con trai
mình chắc hẳn cũng là đang ám chỉ mình.
Bây giờ, sau khi cái sự kiện này kết thúc thì mình còn có thể kéo hắn đến phe
của mình được hay không?
Nếu như Thần khí thật sự có khí linh như lời mà hắn nói, mà cái khí linh kia
cũng nguyện ý ra mặt để chứng thực chuyện cụ thể đã xảy ra trong đêm đó, vậy
thì kết quả của phiên tòa này... Cũng đã được định đoạt rồi.
Không ai sẽ nghi ngờ rằng khí linh của một Thần khí sẽ nói láo, bởi vì nó quá
cao quý, đồng thời cũng quá kiêu ngạo.
Việc này cũng giống như là người giàu nhất xứ Wien ra tòa làm chứng cho vụ
mâu thuẫn giữa hai kẻ ăn mày vậy, sẽ không ai cho rằng hắn ta sẽ thiên vị một
bên nào, bởi vì tất cả mọi người tin tưởng, hắn và hai cái tên ăn mày không có
khả năng có bất cứ liên quan lợi ích nào.
Chỉ là,
Thật sự có thể mời được đến Thần khí có khí linh đến phiên tòa để làm chứng
hay sao?
...
Ông Deron cảm thấy miệng lưỡi mình hơi khô, hai tay không nhịn được mà bắt
đầu đan vào nhau mà xoa nắn.
Lúc trước, ông ấy đã nghĩ rằng Karen thua, mãi cho đến khi Karen nói muốn lấy
ra vật chứng.
Nhưng mà, trong đầu của Deron lúc này còn có chút cảm giác không chân thật.
Đáng tiếc, sớm biết thì hôm nay mình đã dẫn bạn già tới cùng, bà ấy chắc chắn
thích tình cảnh giống như lúc này.
Là người nhà, mặc kệ là ông ấy hay vẫn là Richard, thật ra đều có thể dẫn bà ấy
theo.
Thần khí, Thần khí a...
Có điều, Deron bỗng nhiên nghĩ đến, mình tiếp theo hẳn là còn có chuyện phải
làm, bởi vì nếu như đoàn thẩm phán đồng ý cung cấp vật chứng mà nói, như
vậy thì phải thiết lập trận pháp liên lạc với Không Gian Phong ́n, vẫn là phải do
bản thân mình ra tay.
Ánh mắt Deron trầm xuống,
Đời này chuyện khiến cho ông ấy thật sự tức giận, cũng không nhiều.
Nói một câu không dễ nghe, lúc biết được tin tức con gái lớn của mình mất, ông
ấy vô cùng đau thương, nhưng ông ấy có thể tự nói với mình, con gái là vì Thần
Giáo mà hy sinh.
Nhưng lúc này đây, thì có người muốn phế cháu của ông ấy ngay trước mặt.
Điều đáng được ăn mừng chính là, mặc dù mình nhận ra có chút muộn màng, có
chút ngơ ngơ ngác ngác, nhưng tốt xấu gì thì sự tình không có đi vào trong vực
sâu hối hận trong lúc mình vẫn còn ngơ ngơ ngác ngác.
Nếu như vậy,
Bây giờ muốn ta làm gì, ta sẽ làm cái đó!
...
"Thần khí, đồng xu Varax, Nguồn Gốc Tội Lỗi sao?" Philomena hỏi.
"Đúng vậy, không sai, Nguồn Gốc Tội Lỗi."
"Ta đã từng thấy nó." Philomena bỗng nhiên nhíu mày nói.
"Cô đã gặp nó?" Richard tò mò hỏi, "Ở đâu?"
"Ở trong cuộc tuyển chọn cuối cùng tại cứ điểm Ogurev."
"A, đúng vậy, ta nhớ lại, hình như có nghe đám người của Muri kể qua về
chuyện này"
"Ha ha." Philomena bỗng nhiên nở nụ cười.
Việc này khiến Richard không hiểu ra sao.
Philomena nghiêng mặt qua, nhìn thoáng qua phía Muri đang ngồi, lúc ấy, Muri
giống như cô, cũng không ở trong tiểu đội của Karen.
Richard hỏi: "Ngươi cảm thấy, thật sự có thể mời món Thần khí kia đển để làm
chứng sao?"
Philomena do dự một chút, sau đó kiên định gật gật đầu, trả lời:
"Có thể, nhất định có thể."
"Vì cái gì? Bây giờ tại sao cô lại bắt đầu tin tưởng Karen rồi?"
Philomena nhìn mặt của Richard, trả lời:
"Bây giờ thậm chí ta có thể hoài nghi, lúc cuộc tuyển chọn cuối cùng, đội
trưởng của chúng ta đã gian lận."
"Gian lận?"
Trong đầu của Philomena nhớ lại lúc vòng tuyển chọn cuối cùng, hình ảnh khi
đồng xu Varax xuất hiện.
Trong chốc lát, cái cô gái tính cách cao ngạo lại quái gở này có chút không biết
phải nói gì.
Cô cũng không có cảm thấy uất ức, bởi vì sau khi tiếp xúc, cô rõ ràng cảm giác
được Karen quả thật vượt qua mình ở mọi phương diện, bao gồm cả phương
diện chiến đấu mà cô am hiểu nhất.
Ở trên Hỏa Đảo, những người khác ở ngoài tạo cơ hội cho Karen, cuối cùng
một mình Karen cứng chọi cứng với tên thanh niên lưng còng kia đã là minh
chứng tốt nhất.
Khi ngươi rõ ràng hắn ta còn mạnh hơn so với ngươi thì cho dù hắn dựa vào
việc gian lận mà thắng ngươi thì ngươi cũng sẽ không cảm thấy có bao nhiêu
uất ức và giận dữ, chỉ cảm thấy... Có chút buồn cười.
Ashley: "Đồng xu Varax, tại sao nghe có chút quen tai?"
"Lúc tuyển chọn cho cuộc thí luyện trong Cánh Cổng Luân Hồi thì nó đã từng
xuất hiện qua." Blanche nhắc nhở, "Nguồn Gốc Tội Lỗi, Thần khí mà Thần
Varax phong ấn."
"A, đúng thế."
Sau đó, hai cô gái, bao gồm những người khác ở trong tiểu đội của Karen, cũng
đều trầm mặc.
Không ai thật sự là đồ đần, cho dù diễn có tốt, thậm chí xem như không có bất
cứ sơ hở nào, nhưng nếu như đem việc lúc này rồi suy luận ngược trở về, giống
như có nhiều chỗ có thể nói thông suốt hơn.