việc, thật đúng là không cần quá để ý đến sắc mặt của người khác, huống hồ,
quan hệ giữa vị Đoàn trưởng Pierre kia và Karen còn không được tốt, trong mấy
lần liên lạc với hắn thì anh cũng có thể cảm giác được đối phương đang nói lời
châm chọc.
Nhưng Karen không muốn cố ý so đo những chuyện này, anh đứng người lên,
gọi tên ba người Ike, ra hiệu Darien và bọn hắn tiếp tục dùng cơm, sau đó chỉ
chỉ Zech:
"Ta phải về doanh trại để họp, ngươi đi theo giúp ta."
"Vâng vâng vâng, Quân đoàn trưởng.”
Zech vội vàng nôn miếng thịt vừa đưa vào trong miệng ra trong tay, sau khi đáp
lời lại lập tức đưa vào trong miệng, các thành viên trong tiểu đội của hắn nhìn
thấy bộ dạng gấp gáp của đội trưởng đều cúi đầu bắt đầu bật cười.
Connor đã dựa vào trên lưng Kevin mà ngủ thiếp đi, Pall dùng cái đuôi giúp cô
bé xua muỗi.
Karen gọi một kỵ sĩ chim ưng xuống, chở mình và Zech về doanh trại.
Sau khi kỵ sĩ chim ưng cất cánh, Karen hỏi: "Bây giờ người đang ở trong đội
nào?"
"Thưa Quân đoàn trưởng, thuộc hạ đảm nhiệm chức tiểu đội trưởng của đội kỵ
binh số 2."
"A, đứng đầu là Bart."
"Đúng vậy, là ngài Bart."
"Ngươi đi nói với Bart một tiếng, để hắn sắp xếp cho ngươi chức vị mới."
"Cảm tạ Quân đoàn trưởng."
"Đây là thứ mà ngươi nên được."
Sau đó, Karen không nói gì nữa, Zech đứng ở bên cạnh cũng không nói chuyện.
Chim ưng đang tiếp tục phi hành, Karen đột nhiên cảm giác được, cảnh tượng
này rất giống với khi mình ở trên lưng Băng Sương Cự Long cùng với Người
Cầm Roi.
Chỉ có điều Zech câu nệ hơn mình nhiều, hắn để không khí bây giờ vô cùng tẻ
nhạt, còn mình sẽ không.
Ai, ta đang suy nghĩ cái gì đây …đang tự phê bình mình láu cá ranh mãnh sao?
…
"Mọi người tiếp tục ăn, tiếp tục ăn."
Darien gọi những người khác dùng cơm, sau khi phu nhân Gandiro ăn một chút
thì đặt bát đũa xuống.
"Thế nào?" Darien vừa nhai vừa nói.
"Không, không có gì."
Lúc nãy Karen không cố ý nói với bà ấy câu nào, thế nhưng là thân phận của bà
ta rõ ràng thuộc về thành viên trung tâm.
"Chuyện quá khứ đã qua rồi, không cố ý nói với ngươi lời nào, là cảm thấy
không cần thiết phải làm vậy, dù gì cũng đều là người một nhà."
"Là như vậy sao?" phu nhân Gandiro lại bưng bát đũa lên.
"Nhìn thoáng một chút, sự việc cũng không phức tạp như vậy, thiếu gia của
chúng ta …Quân đoàn trưởng thật ra rất dễ chịu."
"Gâu."
Kevin kêu một tiếng với Darien.
"À, haha."
Darien ngồi xổm xuống, sờ lên đầu trọc của mình: "Xem ra ngài cũng tán thành
với lời ta vừa nói."
Kevin gật đầu chó một cái.
Mặt khác, nó còn lưu ý đến một cái bao chứa xác mà Darien mang về, mặc dù
vì hoàn cảnh liên hoan lần này nên Darien chưa nhắc đến trước mặt Karen,
nhưng Kevin đã đoán được tiếp theo Darien sẽ cầu xin Karen làm cái gì.
Nó có ấn tượng rất tốt với cái tên tín đồ của Sinh Mệnh Thần Giáo này, không
chỉ là bởi vì tên này đối xử với mình rất ân cần lúc ở trang viên Ellen, mà là bởi
vì Kevin nhìn ra hận thù ẩn sâu trong ánh mắt của Darien.
Lòng hận thù này không phải nhằm vào Karen, mà là hi vọng mượn nhờ sức
mạnh của Karen, để giúp đỡ mình báo thù.
Cái này không phải giống như đúc với mình năm xưa sao?
Đương nhiên, điều quan trọng nhất là, Kevin rất thích cái kiểu tóc này của
Darien.
Sau khi Darien ngồi xổm xuống, ba người trẻ tuổi Ike cũng đều ngồi xổm theo,
bọn hắn biết con chó này thần kỳ, đã từng nghe đồng đội trong đội pháo binh
tán gẫu với nhau, nói bên người Quân đoàn trưởng có một con chó vàng chỉ huy
bắn pháo rất chuẩn!
Lúc này, Connor đang ngủ say trở mình, rời khỏi người Kevin, ôm Pall tiếp tục
ngủ say, Pall cũng ngáp một cái, dùng chân mèo sờ lên đầu Connor.
Kevin cũng đứng người lên, đi vài bước lắc lắc cơ thể hoạt động gân cốt một
chút.
Sau khi lượn quanh một vòng, Kevin đi đến bên cạnh Andrew còn đang hôn mê.
"Hắn đã được quân y xử lý, vết thương cực kỳ nặng, nhưng đều là ngoại
thương, tĩnh dưỡng mấy ngày là ổn, là một người trẻ tuổi không tệ." Kevin nhìn
về phía Darien, ý nói: Ngươi chắc chưa?
Nó nhớ kỹ rằng tên này từng bị Karen dạy dỗ, treo lên trước cổng khách sạn.
Darien nói: "Quân đoàn trưởng chắc chắn có ấn tượng với hắn."
Kevin nhẹ gật đầu, sau đó đi đến trước mặt Andrew, giang rộng chân ra, bắt đầu
“xuỳ xuỳ” vào người hắn
Lúc trước Alfred đã tự mình kiểm chứng, nước tiểu của Kevin có hiệu quả đối
với ngoại thương.
Andrew từ từ tỉnh lại, hắn không biết trên mặt mình dính cái gì, có chút mông
lung mà liếm môi một cái, sau đó lại liếm liếm: "Mùi gì thế?"
Không ai trả lời hắn.
Chờ đến khi Kevin đi đến trước mặt Darien, Darien chủ động nói: "Khi trước
bốn tên này nói rằng thích kiểu tóc của ta, đợi chút nữa bọn họ cũng sẽ đổi
thành kiểu tóc của ta.”
Kevin chớp chớp đôi mắt chó.
Ba người Ike cùng nhìn nhau, do dự một chút, sau đó cùng gật đầu. Lúc trước
nguyện ý hi sinh và bây giờ nắm bắt cơ hội để trèo lên trên cũng không có gì
mâu thuẫn với nhau, bọn hắn có lẽ không hiểu được Kevin có địa vị như thế
nào, nhưng rõ ràng địa vị đặc biệt của Darien trước mặt Quân đoàn trưởng.
Darien thì là hi vọng có thể kéo Kevin tới làm chỗ dựa cho mình, mặc kệ như
thế nào, mời một vị Tà Thần làm chỗ dựa của mình, dù sao cũng không tính là
mất mặt.
Pall ở xa xa nhịn không được mà nhỏ giọng cười nói:
"Ôi, bé Karen, trong đội của cậu lại đang xuất hiện phe phái … còn là một băng
đảng đầu trọc đảng, meo."
Lúc trở lại doanh trại, Karen trông thấy ba người Richard, Dinah và Philomena
đang ngồi xổm ăn đồ hộp ở trước cửa lều.
Đồ hộp đã được hâm lại, bốc hơi nóng, dưới chân Philomena, đã có mười cái
lon không.
Richard thấy Karen trở về, lập tức đứng lên nói: "Quân đoàn trưởng, Đoàn
trưởng Pierre vẫn còn chờ truyền tin."
"Cậu tiếp tục dùng cơm đi, để ta tự làm."
"A, được rồi." Richard không có từ chối, một vài thời điểm lúc cấp trên trò
chuyện thì có người bên cạnh cũng không thích hợp.
Karen nói với Dinah: "Đi qua bên quân y hỏi xem đang thiếu gì và đang cần gì."
"Ta còn chưa ăn xong." Dinah có chút uất ức mà nói.
"Vừa đi vừa ăn."
"Vâng, Đoàn trưởng."
Dinah đứng người lên, tiến về chỗ lều của quân y, vừa đi vừa đưa lưng về phía
Karen, bờ môi giống như là cá vàng phun bong bóng mà nhanh chóng phồng
lên xẹp xuống.