Mục lục
Số 13 Phố Mink
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Còn về việc của Bồi thẩm đoàn thì thế nào?"

"Ta sẽ đi, mặc dù bọn hắn đều cảm thấy ta không thích hợp để đi, nhưng ta phải

đi, bởi vì chỉ có ta đi, Waffron mới có thể đi, điều kiện tiên quyết đó là cục diện

bây giờ đã rất xấu, ta có tránh hiềm nghi hay không thì cũng đã không có ý

nghĩa, ngươi rõ chưa?"

"Con đã hiểu, thưa cha."

"Nói một chút về phương pháp thứ hai của ngươi đi."

"Phương pháp thứ hai chính là... Để cho bên phía Đòn Roi Kỷ Luật thêm một

mồi lửa, vấn đề chủ yếu hiện tại là bọn hắn không phải bắt người không chứng

cứ, mà là chứng cứ tỉ mỉ xác thực, cho nên hạn chế sự đại khu chúng ta ra tay.

Bên phía em trai là một phần thêm điểm, ngài tự mình ra ghế thẩm phán sẽ cũng

là một phần thêm điểm, những điều đều có thể làm cho kết quả thẩm phán

Vicole sẽ không bị tử hình."

"Chỉ vẻn vẹn là không bị tử hình sao..."

"Hơn thế nữa thì còn không thể bảo đảm." Trison sờ lên chóp mũi, "Cho Đòn

Roi Kỷ Luật thêm một mồi lửa, trong tổng bộ của bọn hắn, có người của chúng

ta, nói cho đúng thì là có không ít người của đại khu, nguyên nhân là do lịch sử

đưa đến.

Con hi vọng tạo ra một vụ tập kích nhắm vào cùng một chỗ."

"Lúc này, vạch mặt ra tay sao?"

"Người kia sẽ ra ngoài, tìm một cơ hội, tạo ra một vụ tập kích, ở ngoài sáng để

lại chứng cứ là người trong đại khu chúng ta ra tay, thậm chí chứng cứ có thể

trực chỉ đến nhà Naton chúng ta.

Giúp Đòn Roi Kỷ Luật bên kia đốt ngọn lửa cháy lớn hơn một chút, để bọn hắn

coi là đây là cơ hội tốt hơn, một chỗ lớn hơn để nắm bắt.

Từ một nơi bí mật gần đó, bố trí những chứng cứ kia thành là bằng chứng giả do

Đòn Roi Kỷ Luật tự biên tự diễn

Chờ đến khi sự kiện này bị đảo ngược lạ,

Có thể kích thích lên đại khu quản lý chỗ đối Trật Tự Chi Tiên quật khởi càng

lớn phản cảm cùng cảnh giác, thậm chí cái sự kiện này có thể tiếp tục lên men

phát tán, để cái phái hệ khác bên trongđại khu Dingle cũng gia nhập trong đó.

Nếu việc này thành công, vậy mạng của Vicole có thể được bảo vệ, nói không

chừng... Còn có thể được tự do."

"Có đầy đủ nhân lực không? Cái sự kiện này, người của chúng ta, chỉ có thể đi

chịu chết một hai cái để làm chứng cứ, nhưng trên bản chất, vẫn không thể vận

dụng lực lượng của mỗi chúng ta."

"Đúng vậy, bởi vì chuyện xảy ra khẩn cấp, con đã tại vận dụng quan hệ mà điều

động nhân lực, tranh thủ tìm người."

"Phải nhanh."

"Cha đồng ý sao?"

"Ta không thể để cho Vicole chết, ta cũng không thể để nó bị phế bỏ, Trison,

con trai ngoan của ta..."

Dorford đứng dậy, đưa tay đè bả vai của con trai trưởng mình xuống, giọng điệu

thành khẩn nói:

"Ngươi không chỉ phải bảo vệ cháu của mình, mà còn là em ruột của ngươi."

...

"Xoẹt."

Karen bật lửa châm một điếu thuốc lá, không hút, mà gác nó ở bên trên cái gạt

tàn, nhìn xem khói trắng của nó lượn lờ bay lên, sau đó cái cây mọc trong khe

hở vách tường vươn lá của mình ra, rất nhanh, khói thuốc bị hút vào.

Loại cảm giác này, giống như là đang mở một cái máy lọc không khí tự động

giám sát.

Karen cực kỳ hưởng thức loại âm thanh "Răng rắc răng rắc" lúc loại thực vật

này sinh trưởng và co lại, có đôi khi vì thể hiện ra sự tồn tại của chúng, Karen

sẽ cố ý đốt một điếu thuốc lá "để cho bọn chúng ăn", dù gì trong lúc sửa chữa

lại căn phòng này, thì chi phí lắp đặt bọn chúng cũng thật không rẻ.

Một điếu thuốc lá cháy tàn, Karen bưng ly nước bên cạnh lên, uống một ngụm

nước đá.

Đã là ngày thứ 3 kể từ hôm bắt Vicole về, công việc thẩm vấn vẫn còn đang tiến

hành như thường lệ, trạng thái tinh thần của Vicole không còn phách lối như lúc

đầu, không chỉ bởi vì lúc trước Karen uy hiếp hắn, chủ yếu vẫn là bởi vì hắn

cũng phát giác ra được, lúc những người nơi này thẩm vấn hắn, thật sự chỉ là

đang làm theo quy trình.

Hắn có phải phối hợp hay không, là chửi rủa hay trào phúng hoặc cầu khẩn hỏi

thăm, cũng đều không có chút gì ảnh hưởng đến đối phương.

Các loại chứng cứ đã được đệ trình lên trên từng thứ một và nhận được phản

hồi, hiệu suất làm việc phía trên trở nên cực kỳ cao một cách khó tin, tất cả mọi

người đều rất ăn ý, sau khi cá cắn câu, cạo vảy cá, dầu nóng dầu nóng, nấu nước

nấu nước, tất cả mọi người đều cố gắng vì để nấu một bát canh cá ngon.

Mấy ngày nay Karen chưa có về nhà, ăn cơm cũng đều ăn ở văn phòng, dù sao

thì ở đây sinh hoạt được bố trí tiện nghi.

Còn có một cái nguyên nhân càng chủ yếu là bởi vì cấp trên, cũng chính là bọn

người Neo và Bernie làm việc rất tốt, áp lực cũng không cần Karen phải chịu,

việc khơi thông con đường và mở rộng quan hệ thì bọn hắn đều có thể hoàn

thành tốt một cách rất nhanh chóng; mà thuộc hạ, thì do Alfred và Wilker làm

trung tâm, tổ chức nhân lực điều tra và thúc đẩy quá trình, đều tiến hành một

cách ngay ngắn và rõ ràng.

Có cấp trên có thể gánh trách nhiệm và thuộc hạ có thể trợ giúp, cái vị trí trung

tâm này của Karen, thì đã có vẻ hơi rảnh rỗi không có chuyện gì để làm.

Trong khoảng thời gian này, anh phát hiện mình biến thành Richard.

Cho nên, không thể trở về nhà... Sau khi trở về sẽ triệt để bại lộ ra rằng cho dù

Karen không có mặt thì cũng chẳng có gì thay đổi.

Đương nhiên, đây không phải nguyên nhân chủ yếu, chủ yếu vẫn là bởi vì vụ án

này là do mình bước ra bước chân đầu tiên, tựa như là một người cha chờ trước

phòng sinh, chờ đứa bé được sinh ra;

Mặc dù dấu hiệu kết thúc cũng không phải là tiếng khóc thét của trẻ sơ sinh, mà

là tiếng kêu la tuyệt vọng của Vicole sau khi bị tuyên án, nhưng dù sao cũng rất

động lòng người.

Neo gõ cửa đi đến, Karen vẫn luôn rất bội phục sức lực của chủ nhiệm, mặc kệ

là bận bịu công việc hay vẫn là bận bịu đánh bạc, Neo luôn luôn có thể tinh thần

sáng láng, mình hình như cũng chưa từng nhìn thấy hắn có dáng vẻ mệt mỏi bao

giờ.

Nói theo cách của Neo thì sau khi trải qua quá trình rèn luyện khi cãi lộn với

những người trong đầu suốt nhiều ngày, hắn đã không biết cái gì mới gọi là mệt

mỏi.

Bây giờ việc khiến Neo đau buồn nhất, có lẽ là bởi vì cơ thể của hắn đang trong

giai đoạn trải qua tiến trình "Ánh Sáng hóa", khiến cho vị thủy tổ Dị Ma Khát

Máu ở trong đầu kia càng lúc càng thiếu sinh động, càng lúc càng nói ít đi, thời

gian giao lưu bắt đầu càng lúc càng ngắn;

Việc này khiến Neo vốn đã quen thuộc với cảnh náo nhiệt "Trong nhà", lúc này

lộ ra vẻ càng thêm trống rỗng, tự hình dung mình thành một ông lão đơn chiếc

lẻ loi.

Neo ngồi xuống trước bàn làm việc của Karen, trước tiên không nói gì, trực tiếp

đưa tay cầm lấy gói thuốc lá đạt ở trên bàn làm việc của Karen, rút ra ba điếu,

đốt lửa châm thuốc, đặt ở trên cái gạt tàn, sau đó nhìn đám thực vật trong vách

tường bắt đầu lọc không khí.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK