muốn ta chết, ta bị cầm tù ở chỗ này không cách nào rời khỏi, tất nhiên sẽ chết,
nhóm đầu tiên không được, hắn khẳng định sẽ sắp xếp nhóm thứ hai, nhóm thứ
ba, mãi cho đến khi ta hoàn toàn chết đi.
Nhưng không biết tại sao, có thể là bởi vì ngươi vẫn luôn khích lệ cái người trẻ
tuổi Karen này ở trước mặt ta.
Ta bỗng nhiên,
Bỗng nhiên muốn lôi kéo hắn cùng chết."
Bộ xương mở hai tay ra, cực kỳ nghi ngờ nói:
"Vì sao vậy?"
"Chúng ta là hợp tác, dưới sự trợ giúp và duy trì của ngươi, ta cũng không ngờ
tới mình thế mà thật sự có thể tạo ra một con Cốt Long, có thể sau nhiều năm bị
cầm tù như vậy, còn có thể hoàn thành một tâm nguyện trong lòng, ta thật sự rất
cảm kích ngươi.
Nhưng mà... Ta quá biết ngươi là kẻ như thế nào, ta rõ ràng, ngươi cũng đang
chờ đợi Chư Thần trở về, ngươi vẫn đang làm chuẩn bị nghênh đón Thần Địa
Huyệt giáng thế.
Cho nên ta cảm thấy, Karen... Phải chết."
Ngón tay của bộ xương xoay vòng quanh lỗ tai: "Logic gì vậy?"
"Kẻ mà người nhìn trúng chết đi, thì sẽ tốt hơn đối với Trật Tự Thần Giáo."
"Wow, giữa người và người, giữa bộ xương khô và người, lại không thể có một
chút tình cảm đơn thuần hay sao? Vì cái gì ánh mắt của ngươi, cứ hẹp hòi như
thế."
"Nếu như Daan phái hắn tới giết ta, ta sẽ dẫn hắn theo cùng, ngươi có thể thử
tới cứu hắn."
"Cứu hắn?"
"Ta tạo cơ hội cho ngươi đấy, tạo cho ngươi một cái cơ hội thật sự để nhận thức
hắn, cho ngươi cơ hội để hắn chịu ơn của ngươi, ngươi nên biết ơn của ta."
"Ta chưa từng ra tay trực diện, ta chỉ thích trốn ở phía sau dùng một chút âm
mưu, bởi vì ra tay trực diện, sẽ dễ dàng bại lộ thân phận thật sự của ta, điều này,
ngươi cũng biết."
"Ta hi vọng ngươi có thể bại lộ, ta hi vọng Trật Tự Thần Giáo, có thể bắt được
ngươi, sau đó... Giết chết ngươi!"
"Các ngươi, đều là những tên không một chút lương tâm, thật đấy."
"Ta chỉ nói đến đây, cụ thể nên làm như thế nào, ngươi có thể cứu hắn hay
không, chính ngươi xem xét mà xử lý đi."
"Ừm... Được thôi. Tạm biệt lần nữa, đại pháp sư Morindi, nếu như sinh vật
vong linh như ngươi không có tín ngưỡng Trật Tự mà là tín ngưỡng Địa Huyệt,
không, thậm chí chỉ là tín ngưỡng Thần Xương một trong bảy mạch của Địa
Huyệt mà thôi, chúng ta đều sẽ trở thành chiến hữu thân thiết và chân thành."
"Ta có một đám chiến hữu, ta có một đám bạn bè, ta có một khoảng thời gian
cùng đoàn kết đối mặt với sóng gió, người lãnh đạo trước đây của ta, là Norton,
mặc dù bây giờ hắn không phải, nhưng ta cũng không cảm thấy, ngươi có thể
thay thế địa vị của hắn ở trong lòng ta."
"Ta chỉ là một thằng hề trốn ở trong lọ tương khoa tay múa chân, đương nhiên
không có cách nào so sánh với Đại tế tự vĩ đại, tóm lại, tạm biệt."
"Tạm biệt, thằng hề."
Bộ xương chìm xuống dưới, cuối cùng hoàn toàn chui vào trong vòng xoáy.
Morindi nhắm chặt hai mắt, quả tim to lớn ở phía sau theo đó cũng thay đổi tần
suất đập, chậm lại rất nhiều, giống như chìm vào trong giấc ngủ say.
Ở bên ngoài, trong một khe đá nứt, bộ xương chui ra từ bên trong, hắn nhìn về
phía hang động ở xa xa, hai tay hạ xuống tạo thành tư thế chống nạnh.
Nhưng động tác theo thói quen này, lại không để ý đến việc bây giờ mình là một
bộ xương khô, dẫn đến hai tay thòn qua người chạm vào nhau, giống như tự tạo
cho mình một cái nút thắt
"Rắc... rắc..."
Xoay khớp xương, tách ra, rồi gắn trở lại, hai tay cẩn thận từng li từng tí nắm
lấy xương hông của mình, thật vất vả mới làm xong tư thế chống nạnh.
"Hô... Nói cứ như là bản thân ta không muốn đi giết hắn vậy, không phải cũng
bởi vì ta không dám sao, mặc dù ta cũng không biết nguyên nhân không dám ở
chỗ nào, nhưng ta vốn có một loại cảm giác, hôm nay ta giết Karen, ngày mai
người chết sẽ là ta.
Ngươi muốn giết hắn, ta sao lại phải ngăn cản chứ, ta sẽ ở chỗ này vỗ tay hò hét
cổ vũ cho ngươi đấy, cố lên nha, ha ha ha.
Mặt khác,
Ngươi là bởi vì phát giác được Đại tế tự muốn ngăn cản Thần Trật Tự trở về
cho nên mới phản bội Đại tế tự, nhưng ngươi có biết, người bây giờ mà ngươi
muốn giết, thân phận của hắn, có thể là ai sao?"
Bộ xương rút ra một cuộn giấy, kéo ra, cuộn giấy rất dài, phía trên ghi chép lít
nha lít nhít số liệu về các loại nguyên vật liệu, đây đều là danh sách mua sắm
của trang viên Ellen trong suốt một năm nay, quý giá như ma tinh thạch cao cấp
cho đến nhỏ bé như xi măng cát đá đều có;
Nửa phần dưới của cuộn giấy, thì là đủ loại hình vẽ suy đoán trận pháp, cuối
cùng một sơ đồ suy đoán, vẽ lên trên một cái quan tài, sau đó lập tức ngừng lại.
"Ta mặc dù không dám bước vào trong khán thính phòng kia, nhưng có nhiều
chỗ, cho dù ngươi không cần đi vào, cũng có thể dựa vào dữ liệu thu thập ở bên
ngoài để suy đoán xem ở trong có gì.
Sau đó ta càng phân tích thì ta càng cảm thấy sợ hãi...
Hoặc là, hắn là một kẻ mắc chứng hoang tưởng;
Hoặc là,
Hắn chính là..."
Bộ xương sợ run cả người, sau đó chà xát xương sườn của mình giống như xỉa
răng:
"Được rồi, vẫn nên trở về để cho bé ngoan của ta ăn thôi, không dạy dỗ tốt mà
trực tiếp tặng cho ngươi, sợ ngươi trực tiếp để cho nó chết ngộp, vậy thì cũng
thật đáng tiếc."
...
Đại sảnh trận pháp dịch chuyển chủ thành Địa Huyệt Thần Giáo.
"A, ta ngửi được mùi mới mẻ của không khí tự do."
Neo phát ra một câu cảm khái.
Alfred mở miệng trêu chọc nói: "Chẳng lẽ không phải là âm thanh của phiếu
điểm đang được đòn bẩy?"
"m thanh này chẳng lẽ còn không thể để cho người ta cảm thấy vui vẻ sao?"
Neo hỏi ngược lại.
"Đúng vậy, có thể vui vẻ, đúng, Bộ trưởng, văn bản ghi chép kỹ càng mà thiếu
gia gửi về, ngài đã xem chưa?"
"Xem rồi, chỉ có điều là trên phương án chấp hành cụ thể, cậu ta không có thiết
kế và đánh dấu."
"Ta nghĩ, thiếu gia đang lo lắng để lộ bí mật, truyền phần lớn tin tức ở chỗ này
ra ngoài, đều có thể sẽ rơi vào trong tầm mắt của bộ xương kia."
"Ta càng thấy là do cậu ta lười làm, bởi vì cậu ta, ngươi, bao gồm cả những
người khác, chắc hẳn là đều không cho rằng có thể tìm ra được thân phận của
bộ xương kia một cách rõ ràng, cho nên công việc điều tra, cậu ta cũng lười quy
hoạch.
Lúc xuất phát, Trưởng khu Sous cố ý nói, sau khi đến đây, tất cả hành động
nghe theo sự chỉ huy của Karen, nhưng trên thực tế, người cuối cùng làm những
chuyện này, vẫn là rơi vào trên đầu của ngươi và Wilker."
Wilker đứng ở phía sau nghe được nhắc đến tên của mình, hơi đụng đụng về
phía trước.
"Đây không phải là chuyện hiển nhiên sao?" Alfred sửa sang ống tay áo của
mình, "Thiếu gia đã giành được cơ hội để thành lập tổ chuyên án, ngài ấy đã
hoàn thành công việc mà mình phải làm, phần việc còn sót lại chắc chắn là của
chúng ta, nếu như đều để một mình thiếu gia làm xong, vậy còn cần chúng ta
làm cái gì?"
"Đúng, nói không sai." Wilker ra ý kiến mang tính xây dựng.
"Về mặt ý nghĩ thì ta và ngươi nhất trí, nhưng còn về cách làm, ta có cái nhìn
bất đồng, tốt, ta chỉ hỏi ngươi một câu, dựa trên điều kiện tiên quyết khi biết rõ
Karen sẽ lại ngủ trưa, công việc tiếp theo sẽ do ai làm chủ?"