cũng vô cùng to lớn, người thừa kế của cùng một Vị vĩ đại trong hai thời kỳ
khác nhau, năng lực mà họ thể hiện cùng với địa vị trong giáo, cũng có thể hoàn
toàn khác biệt.
Cho nên, con Cốt Long này mặc dù dựa vào mảnh vảy rồng kia, nhưng bản thân
nó, chỉ đơn giản là người đi theo con đường tín ngưỡng của Long Thần Phản
Nghịch, đây là sự tán thành của quy tắc này đối với nó.
Thậm chí, cái này cũng không có chút liên quan gì đến bản thân Long Thần
Phản Nghịch.
Giống như là Thần Trật Tự cũng không biết đến sự tồn tại của Karen, cũng
không phải là vì Thần Trật Tự lựa chọn Karen, mà là Karen càng phù hợp với
quy tắc này.
Thần có tính hai mặt, nhắm chặt mắt đáp lại lời cầu nguyện của tín đồ, càng
giống như một loại chương trình vận hành tự động một cách lạnh lùng.
Karen thở dài, Auggie phát giác được trên người con Cốt Long này có khí tức
của Long Thần, cho rằng nó là người thừa kế của Long Thần Phản Nghịch mà
cảm thấy nó cao quý, nhưng trên thực tế, tầm mắt của Auggie vẫn là quá nông
cạn.
Chỉ với năng lực có thể tiếp dẫn thân thể tín ngưỡng ở trong không gian linh
hồn, đã đủ để chứng minh tiềm lực của nó.
Người với người, là không thể so sánh được; rồng và rồng, cũng là không thể so
sánh với nhau.
Trong lúc Auggie và cha mẹ của cô còn đang chú ý mức độ tinh khiết của huyết
mạch quý tộc, nhưng con Cốt Long này từ lúc được sinh ra... Không, có lẽ là
người đã “sinh ra” nó hoặc gọi là "Người chế tạo" cũng không nghĩ tới, nó, là đi
theo hướng Thần chi nhánh của Long tộc.
Huyết thống có thể chắp vá, giao phối huyết thống có chủ ý, cho dù là sẽ xuất
hiện số lớn lượng sản phẩm thất bại, nhưng chỉ cần số lần đủ nhiều, nhất định
có thể chắp vá ra hậu duệ có huyết thống ưu tú.
Nhưng tính đặc thù trên phương diện linh hồn và tính cách tính ngưỡng thì hoàn
toàn không bị khống chế.
Tất cả mọi thứ, thật sự giống như là Dis, Pall và ông Hoven lúc trước khi cùng
nhau áp dụng Nghi Thức Đón Thần siêu quy cách để tiếp dẫn mình đến thế giới
này vậy, trước khi đó, ngay cả Dis cũng không biết sẽ tiếp dẫn loại "Cháu trai"
nào đến.
Ngươi và ta... Quá giống nhau.
Xuất thân của chúng ta, tính cách của chúng ta, sự kiên cường của chúng ta, lựa
chọn của chúng ta... Đều quá tương tự.
Ngươi phải thuộc về... Không, ngươi phải đứng ở bên cạnh ta.
Bởi vì chỉ có ta, mới có thể để cho ngươi không cảm thấy cô đơn trên đời này.
Thiên Mị bị thiêu đốt bắt đầu chạy trốn, nhưng móng vuốt của hình chiếu khổng
lồ kia đè nó lại, để nó chỉ có thể bị tiếp tục thiêu đốt, Thiên Mị lúc này thật
giống là một vòng nhang muỗi, mà lại là bị đốt bốc khói.
Nhưng mà, Thiên Mị tự bản thân biết không cách nào dựa vào sức mạnh của
mình mà tránh thoát cũng không thể hiện ra yếu đuối, ngược lại vừa chịu đau
đớn vừa tiếp tục quay người phát ra tiếng gào thét khiêu khích với con Cốt
Long ở trước mặt.
Nó không sợ, nó thật sự không sợ, cho dù cái hình chiếu khổng lồ này mang tới
cho nó cảm giác áp lực gần như là ngạt thở và tuyệt vọng, nhưng nó có nguồn
lực.
Cốt Long nâng vuốt rồng lên, móng vuốt của hình chiếu cũng theo đó mà sắp
rơi xuống.
Thiên Mị cảm giác được nguy cơ lên, nhưng nó vẫn biểu hiện vô cùng phách lối
như cũ.
Đúng lúc này, Karen hành động.
Anh tiến về phía trước một bước, nói một tiếng: "Trật Tự."
Trong chốc lát, thân thể tín ngưỡng của Thần Trật Tự xuất hiện ở sau lưng
Karen.
Karen giơ tay lên, thân thể tín ngưỡng Trật Tự cũng giơ tay lên, hai pháp thân to
lớn bắt đầu trực tiếp va chạm, móng vuốt của Long Thần bị tay của Trật Tự đẩy
lên.
Ngọn lửa trên người Thiên Mị còn chưa tắt nhưng nó rất là kích động tiếp tục
đong đưa cơ thể của mình.
Cốt Long nhìn về thân thể tín ngưỡng của Thần Trật Tự phía sau lưng Karen,
trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc.
Hình chiếu của Long Thần khi đối mặt với pháp thân của Thần Trật Tự, vậy mà
yên lặng cuộn lại bóng dáng to lớn của mình.
Pháp thân sẽ không mang theo cảm xúc, bọn chúng là hóa thân của quy tắc, bởi
vậy, sở dĩ sẽ xuất hiện loại tình huống này, mang ý nghĩa ở trong kỷ nguyên
trước, giữa Thần Trật Tự và Long Thần Phản Nghịch chắc hẳn là có quan hệ
đặc biệt nào đó.
Nhưng những điều này, cũng không có ghi chép cụ thể ở trong thần thoại tự
thuật, bảy vị Thần lập giáo của Địa Huyệt Thần Giáo vốn đứng dưới cờ hiệu
của Thần Trật Tự, sự xuất hiện của bọn họ thường thường đều là cùng chung
một chỗ, rất ít khi được miêu tả riêng rẽ.
Long tộc là có thuộc tính, nhưng Long Thần Phản Nghịch cũng không có thuộc
tính cụ thể, bởi vì trong thần thoại tự thuật của Địa Huyệt Thần Giáo, Long
Thần Phản Nghịch từng cho thấy sức mạnh của rất nhiều loại thuộc tính.
Nhưng nếu như suy đoán to gan một chút... Long Thần Phản Nghịch cũng là
một con Cốt Long dựa trên cơ sở là sinh vật vong linh thì sao?
Như vậy,
Cuối cùng là ai đã "Thức tỉnh" Long Thần Phản Nghịch vốn là Cốt Long?
"Rống!"
Cốt Long phẫn nộ gào thét đánh gãy dòng suy nghĩ của Karen, ngay sau đó,
Karen trông thấy Cốt Long thoát khỏi sự che chở của hình chiếu, bay lên phía
trên Long Thần, dùng một loại ánh mắt khinh thường và khiêu khích mà nhìn
Karen.
Đây là một sự khinh nhờn, ta không tìm kiếm sự che chở của nó, ta không cho
rằng ta ở phía dưới nó, ta cũng không cảm thấy mình thấp hơn nó.
Trong mắt của kẻ phản nghịch thật sự, bất kỳ thứ gì tồn tại ở trên đầu, đều
không thể tha thứ!
Karen nhẹ nhàng bẻ bẻ cổ, cơ thể của anh cũng bắt đầu bồng bềnh, bay đến phía
trên thân thể tín ngưỡng, cuối cùng, từ từ bay lên phía trên đầu thân thể của
Thần Trật Tự, giẫm ở trên đầu của Thần.
Cốt Long mở to hai mắt nhìn, há to miệng, cho dù là thể linh hồn, nhưng cũng
vẫn thể hiện sự kinh ngạc trên gương mặt một cách vô cùng tinh thế, lập tức, vẻ
kinh ngạc trên mặt nó dần mất đi, một cảm giác kích động khó hiểu bắt đầu càn
quét linh hồn của nó.
Giờ phút này, ánh mắt của một người một rồng đối mặt.
Cốt Long bắt đầu hưng phấn đi lòng vòng tại chỗ,
Cũng là lần đầu tiên,
Nó nở nụ cười với Karen.