Mục lục
Số 13 Phố Mink
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Neo còn đang nhớ lại cảm giác lúc đâm kiếm xuyên tim của bộ trưởng ban nãy,

loại cảm giác này, tựa như là ngồi ở trên ban công vào lúc buổi tối chạng vạng

cuối mùa thu, dùng thìa múc một miếng kem bơ từ trong ly rồi đưa vào trong

miệng;

Ngay sau đó, là cơ thể vừa lúc run rẩy và não bộ hơi đau đớn mê muội, dệt nên

những nốt nhạc có thể để linh hồn nhảy múa.

Hắn cực kỳ thích loại cảm giác này, mặc dù không phải quá cay độc nhưng vẫn

rất đã ghiền như cũ.

Dù gì hắn vừa giết Bộ trưởng của Đòn Roi Kỷ Luật, mà nguyên liệu nấu ăn vốn

cũng không cần phương thức nấu nướng phức tạp thì đã có thể tạo ra món ăn

ngon.

Một màn này, vừa lúc bị ba người ngồi trên xe limousine chạy đến thấy được.

Cũng không cần nhìn kỹ, dù cái người kia mang theo mặt nạ, Karen đã nhận ra

ngay được cái người kia là ai

Lúc trước Karen vốn không tin vào cái câu nói "Cho dù cháy thành tro, ta vẫn

nhận ra ngươi", nhưng bây giờ anh cảm thấy, cho dù Neo có bị đốt thành tro, lúc

mình đi gom tro cốt của hắn thì kiểu gì xương hông của Neo cũng sẽ kêu "Cạc

cạc cạc".

Vết thương của một nhát kiếm kia, trực tiếp xuyên thủng phía sau xe tạo ra một

đường rãnh hòa tan cả mặt đường phía dưới, đây rốt cuộc là đang làm gì thì

cũng rất rõ ràng.

"Philomena, để lại một nửa miếng bánh mì và cái ly cô đã dùng ở bên cạnh chỗ

ngồi của cô

Mặt khác,

Bây giờ chủ nhiệm đang ngồi ở trên xe của chúng ta, hắn cùng chúng ta đi đến

hiện trường, nhớ chưa?"

"Nhớ rõ, đội trưởng." Muri lập tức đáp lại.

Philomena sửng sốt một chút, nhưng cũng lập tức nói: "Nhớ rõ."

Bên phía Muri thì là tuyệt đối đáng tin cậy, thật ra thì Philomena cũng cực kỳ

đáng tin, trong mắt người ngoài thì cô có vẻ cực kỳ quái gở và khó chịu, nhưng

ở trong mắt của Karen thì cô gái này thật ra cực kỳ thuần túy, ít ra trước lúc tang

lễ của bà nội cô ta được tổ chức thì cô vẫn đáng giá để tín nhiệm.

Neo đang lúc hưởng thụ cảm giác vui vẻ trong chốc lát, ánh mắt quét về phía

trước, phía trước không có xe, nhưng hắn lại ngửi được mùi dầu máy từ chiếc

xe yêu dấu của mình.

Đây chính chiếc xe mà mình bỏ ra toàn bộ tài sản tiết kiệm để chế tạo, cho dù bị

"Xử bắn" ở quần đảo Meppers thì cũng không tiếc mà muốn chuộc chiếc xe yêu

dấu trở về, một cái trận pháp che đậy, làm sao có thể cản trở tình cảm của hắn

dành cho chiếc xe yêu dấu của mình.

Neo bẻ bẻ cổ, nhìn chung quanh, nhân viên bảo an của bộ trưởng Enzo và

những người kia đã chém giết tới giai đoạn cuối, dựa theo kế hoạch, bây giờ thì

hắn nên rút lui.

Nhưng mà hắn còn muốn chờ thêm một chút.

Bởi vì hắn biết, lần này người cùng hành động ban đêm và cùng mình phối hợp,

không phải là Richard.

Nếu như là cái thằng Richard kia, Neo sớm đã nên làm gì thì làm cái đó, nhưng

hắn cũng biết rõ rằng, cái người ngồi trong xe kia có thể hiểu rõ ý nghĩa của

mình trong nháy mắt.

Karen ngồi ở chỗ kế bên tài xế cũng quả thật đợi một hồi, sau đó thấy Neo còn

đang đứng ở nơi đó với tư thế “ta là hung thủ”, bất đắc dĩ thở dài.

"Muri, phát tín hiệu gọi chi viện."

"Đội trưởng, là phát tín hiệu cho tiểu đội của chính chúng ta sao? Hay là gửi

quạ đen?"

Karen đưa tay mở ra ngăn kéo tầng dưới, lôi từ bên trong ra một cái túi ny lon

lớn, bên trong tất cả đều là nhiều loại đạn tín hiệu, đây đều là đồ mà Neo cất

giữ, ở bên trong có rất nhiều hàng mẫu đạn tín hiệu của các tiểu đội Đòn Roi Kỷ

Luật, loại đạn tín hiệu này chỉ cần gặp qua, lại có tâm ghi chép lại, đi đến chợ

đen phỏng chế một cái không khác biệt lắm thật ra cũng không khó.

Mà cái này, cũng quả thật là việc mà Neo sẽ đi làm, mặc kệ gọi là người chi

viện cũng tốt hay là gọi người đến chịu oan ức cũng được, loại đồ vật này chắc

là Neo sẽ không thiếu.

"Tất cả đều bắn lên, có thể gọi được bao nhiêu chi viện thì gọi bấy nhiêu."

"Vâng, đội trưởng."

"Philomena, xuống xe cùng ta, ta đi đối phó cái tên mang mặt nạ kia, cô đi đối

phó những người khác, nhớ kỹ, có thể giết thì giết, cảm thấy khó giải quyết

cũng không cần cứng rắn, bảo vệ tốt mình là chủ yếu."

"Vâng, đội trưởng."

Ba người xuống xe, Muri bắt đầu thả pháo hoa lên trời.

"Vụt! Vụt! Vụt! Vụt!......"

Từng phát đạn tín hiệu phóng lên trên không, thể hiện tính cách của từng tiểu

đội Đòn Roi Kỷ Luật riêng biệt.

Nhìn thấy cảnh này, Neo dưới mặt nạ mặt lộ ra nụ cười, loại cảm giác này, thật

là thoải mái a.

"Tại sao ngươi lại giết người?" Hai tên người áo đen lúc này mới đi đến được

bên cạnh người của Neo, trông thấy bộ trưởng Enzo ngồi trong xe trước ngực đã

thủng một cái lỗ lớn, nhao nhao phát ra tiếng hô kinh ngạc.

"Làm vậy không tốt sao?" Neo hỏi ngược lại, "Các ngươi chỉ cho tiền thù lao

làm nghi binh, ta lại làm thêm việc cho các ngươi đấy thôi, ha ha."

Lúc này, Karen vô ý thức đưa tay mò vào trong túi mình, nhưng lại không sờ

đến được cái hạt châu trận pháp kia, lúc này mới nhớ lại thanh kiếm Lưu Tư của

mình đã gãy mất, tủ lạnh trong nhà đã không có vũ khí để có thể dịch chuyển

đến cho mình.

Chủ yếu bởi vì là sau khi trở về thì ngay lập tức đến văn phòng mới, sau đó lại

bắt đầu điều tra, bắt người, đi theo quy trình, làm cho đến bây giờ anh còn

không có thời gian đi tìm một món vũ khí vừa tay.

Đương nhiên, nguyên nhân căn bản vẫn là Karen không muốn tốn chút phiếu

điểm để trực tiếp đến cửa hàng phiếu điểm để mua, còn về thứ có giá cao nhất

trong cử hàng phiếu điểm chính quy thì chính là vũ khí.

Muốn kiếm một thanh đại kiếm thích hợp bằng những đường dây khác thì thật

sự cần thêm thời gian.

Nhưng vẫn may là, cho dù bây giờ không có thanh kiếm Lưu Tư, bây giờ cũng

không quá ảnh hưởng đến việc Karen phát huy thực lực, Karen có Con Mắt Ám

Nguyệt và xương cốt của Ám Nguyệt, bây giờ khi sử dụng sức mạnh Ám

Nguyệt thì hoàn toàn không cần tăng phúc thêm, bởi vì bây giờ cơ thể của anh

là vũ khí tăng cường sức mạnh tốt nhất.

Thiên Mị xuất hiện, ngưng tụ ra một đôi cánh màu đen phía sau lưng Karen, lập

tức cả người Karen vọt tới hướng của Neo.

"Tiếp viện tới? Nhanh như vậy!" Một người áo đen sau khi phát hiện có tiếp

viện đến lập tức hô lên, "Rút lui!"

Neo lại duỗi ra tay, bắt lấy bờ vai của hắn, đồng thời ngọn lửa Ánh Sáng trực

tiếp xuất hiện, đốt cháy cơ thể của hắn.

Đánh nhau là một việc cần kỹ thuật, đánh lén thì là một việc cần kỹ thuật càng

cao cấp hơn, nếu như là lấy thân phận của phe mình để đánh lén vậy thì càng

kinh điển hơn nữa.

Người áo đen phát ra một tiếng hét thảm, hắn muốn phản kháng, nhưng một cái

tay khác của Neo lại bóp lấy cổ của hắn:

"Ha ha."

Cùng với tiếng cười của Neo, ngọn lửa trên người của tên áo đen trực tiếp cháy

lên, việc này không chỉ làm tổn thương cơ thể của hắn, càng tiến hành phân ra

năng lượng linh tính còn lại trong cơ thể của hắn, phải biết rằng bây giờ hắn ta

vốn là đang trong trạng thái "Thức tỉnh", giống như mà một khúc nến cuối cùng,

vốn cũng không duy trì được bao lâu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK