dần kéo dài và cứng lại, ngưng tụ thành một thanh trường thương; cánh tay trái
của bà ta thì bắt đầu co vào, ngưng tụ ra một tấm lá chắn.
Một cây trường thương, một tấm chắn, đây là hình tượng của vật tổ mà tộc Lula
thờ cúng trên bán đảo Gangsen.
Lúc đầu khi giao chiến với quân đội của Wien, chiến sĩ trong bộ lạc Lula cơ bản
đều được trang bị như vậy, chỉ có điều là về sau quân đội thực dân Wien "Cho"
quá nhiều, bây giờ chiến sĩ của tộc Lula vác súng với đại pháo, thậm chí còn có
hải quân của mình, mặc dù chỉ là có mười mấy chiếc thuyền pháp cỡ nhỏ.
Trên người Neo hiện ra Áo Giáp Ánh Sáng, tay phải nắm chặt Thanh Kiếm Ánh
Sáng.
Trước lúc đối chiến, phu nhân Sidra tựa như còn muốn thử thêm một lần nữa, bà
ta mở miệng nói: "Thật ra mẹ cũng là một người cực kỳ đáng thương, ta cũng
cực kỳ đáng thương. Bà ấy trung thành với Trật Tự, Trật Tự lại dùng đồng bào
của bà ấy để tàn sát phục vụ thí nghiệm. Còn ta thì chẳng qua là muốn bảo vệ
cho con dân của mình. Chúng ta, đều không có sai."
"Đúng vậy, ta có thể hiểu được."
"Cho nên, ngươi vốn là một tên tàn dư Ánh Sáng, rốt cuộc là đang đứng trên lập
trường gì mà muốn ra tay truy đuổi chúng ta đến chết chứ?"
"Lập trường của ta luôn luôn không cố định, nếu như có thể thì lúc ta đi ngủ
muốn đổi một cái tư thế càng thoải mái hơn, ta cũng có thể vì thế mà bịa đặt ra
một lập trường để củng cố."
"Ta hiểu." Hai chân phu nhân Sidra hạ xuống, hạ thấp trọng tâm, "Ra tay đi."
"Được rồi."
"Vù!"
"Vụt!"
Cơ thể của cả hai đều biến mất tại chỗ, sau một khắc va chạm vào nhau.
Bây giờ người phụ trách việc chiến đấu, là Tà Linh Lula, phu nhân Sidra không
thích ứng được với sức mạnh, nên việc chiến đấu lúc này không có gì liên quan
đến bà ta nữa.
Có kinh nghiệm của lần giao chiến lúc trước, lần này phu nhân Sidra cực kỳ chú
ý không để cho Neo có thời cơ để tiếp tục chèn ép mình nữa.
Phòng ngự chỉ là ngẫu nhiên đôi chút, chủ yếu vẫn là tiến công.
Neo cũng giống như vậy, phong cách tác chiến của hắn hoàn toàn khác biệt
cùng với Karen, tên nhóc Karen kia thích ổn định, chờ đối phương bị hao tổn
một mức nhất định thì mới bắt đầu lựa chọn xuất kích.
Neo thì vừa lúc tương phản, hắn thích cảm giác khống chế nhịp điệu chiến đấu.
Cho nên, đây là một trận chiến rất khốc liệt, hai bên tiếp tục giao chiến trong
đường ống dưới lòng đất này.
Đại kiếm thường xuyên chém vào trên người của phu nhân Sidra, trường
thương cũng lần lượt xuyên thủng áo giáp của Neo.
Khu vực mà hai bên chiến đấu, trên vách đường ống sẽ xuất hiện lít nha lít nhít
những vết rạn, có lẽ qua mấy ngày hoặc là đến một khi xuất hiện sụt lún vào
một ngày mưa thì đến lúc đó bộ ngành của thị tòa thị chính chắc chắn lại bởi vì
công trình xây bằng "Bã đậu" mà bị nhiều tòa soạn báo của thành phố York tiến
hành công khai tội lỗi.
Trên người của phu nhân Sidra mỗi khi có vết thương xuất hiện thì đều sẽ lập
tức có chất lỏng sền sệt tựa như nhựa cây bài tiết ra để tiến hành bổ sung.
Bên phía Neo cũng giống vậy, vết thương nhanh chóng khép lại.
Một bên thì truyền sức mạnh Ánh Sáng càn quét tất cả vào người đối thủ, một
bên thì để lại kịch độc ăn mòn tất cả trong người của đối phương;
Đồng thời, trong lúc giao chiến, cả hai đều không keo kiệt mà lựa chọn thời cơ
phù hợp dùng một thuật pháp để tấn công đối phương.
Đây là một hồi chiến đấu vô cùng đặc sắc, bởi vì không chỉ hai bên giao chiến
rất hăng say, nếu như lúc này có người xem mà nói thì cũng sẽ cảm thấy vô
cũng đã mắt.
Dù sao Neo cũng đang vừa đánh vừa cười, bởi vì hắn vẫn luôn chướng mắt với
phương thức chiến đấu của Karen, rõ ràng nó vô cùng buồn tẻ và nhàm chán,
nhưng lại luôn thích gọi là "Giản dị tự nhiên".
Cũng thật sự là làm khó cậu ta, rõ ràng còn trẻ như vậy, át chủ bài còn nhiều
như thế, lại vẫn cứ là loại tính cách cẩn thận quá mức kia.
Ai,
Lại cảm thấy đáng tiếc một lần nữa là cậu ta không có ở đây.
Nếu không thì đúng là có thể giáo dục tên nhóc kia thật tốt một lần, cuộc chiến
đấu máu lửa của người đàn ông thật sự trông như thế nào.
Neo dần dần chiếm cứ ưu thế, bởi vì hắn còn có thể phân tâm để suy nghĩ
những việt này.
Phu nhân Sidra dần dần chống đỡ không nổi, vòng giao chiến đầu tiên bà ta bị
Neo dùng phương thức lúc nãy làm trọng thương, tất nhiên cho dù có khiến cho
Tà Linh Lula có thể điều khiển cơ thể này, nhưng bản thân Tà Linh Lula cũng
không hoàn toàn phục hồi như cũ, bây giờ là hai tàn mà lại chiến đấu với Neo
vừa mới tháo băng vải trên người xuống.
Vết máu trên băng vải không những không mang lại khuyết điểm cho Neo,
ngược lại giống như là đang tăng thêm một vẻ khát máu cho Neo đang trong
trạng thái tốt nhất
Mặt khác chính là, so với độc tố... Thật ra thì "Độc tính" của sức mạnh Ánh
Sáng, ngược lại có tác dụng lớn hơn.
Vết thương lúc trước đã tích lũy, đến bây giờ xem như dần dần tạo ra hiệu quả.
Neo rất muốn lại kêu cái tên đang không ở đây lúc này một tiếng: Xem đi, đây
chính là điểm tốt của sự quyết đoán, đổi lại nếu là cậu thì chắc chắn trước tiên
sẽ dùng sức mạnh Trật Tự để lãng phí một quãng thời gian rồi sau đó lại bất đắc
dĩ mà sử dụng sức mạnh Ánh Sáng.
Dù sao, mặc dù Karen không có mặt ở đây, nhưng việc này cũng không hề ảnh
hưởng đến vị trung đội trưởng này tự viết lời thoại cho kịch bản của mình.
"Ầm!"
Trường thương của phu nhân Sidra đứt gãy, sau khi dùng tấm chắn chặn lại một
kiếm của Neo, cả người liên tục rút lui, cuối cùng té ngã trên đất.
Bốn phía xuất hiện một vùng thực vật màu vàng muốn bảo hộ bà ta, nhưng sau
khi đại kiếm Ánh Sáng vung xuống thì tất cả đều bị cháy rụi.
Phu nhân Sidra ngồi dưới đất, lớn miệng mà thở dốc.
Neo thì cầm kiếm tiếp tục tới gần.
"Mẹ, chúng ta đánh không lại hắn, phương thức chiến đấu của hắn, vừa lúc
hoàn toàn khắc chế chúng ta.
Bây giờ, đến phiên mẹ đưa ra lựa chọn, một là hai mẹ con chúng ta đều chết ở
chỗ này, hắn lại mang hài cốt của chúng ta về để lãnh thưởng; hai là... Mẹ vì
đứa con gái thân yêu của mình mà chủ động nỗ lực một chút.
Nếu như ta là mẹ, ta chắc chắn sẽ chọn cái sau, bởi vì kết thúc như vậy, càng
giống như đang tự đùa giỡn chính mình."