sau khiêng thi thể xuống lầu. Sau khi đặt thi thể lên xe tang và quấn kỹ càng
bằng vải trắng, cả hai ngồi dưới đất thở hổn hển.
Hôm nay, họ thực sự mệt mỏi, không chỉ về thể chất mà còn cả tinh thần.
Karen lấy ra ba chai nước chanh có ga từ dưới ghế lái và đưa cho mỗi người
một chai.
"Cảm ơn ông chủ."
"Cảm ơn…… ông chủ……"
Họ đều tự dùng răng mở nắp chai, Karen đặt nắp chai tại chỗ phồng lên trên
thành xe tang và kéo nó xuống. Nắp chai được cạy ra, nhưng một mảng sơn đã
rơi ra khỏi linh hồn của xe được trang bị bởi những thăng trầm của cuộc sống.
Không chỉ cần đổi tên câu lạc bộ tang lễ mà cũng đã đến lúc phải thay cả xe
tang.
Chú Mason đã từng nói rằng chỉ những người đàn ông có tâm lý ham chơi mới
đua nhau khoe những chiếc xe hơi sang trọng, và thứ duy nhất thực sự có thể
gánh vác được sức nặng của cuộc đời chỉ có xe tang thôi.
Chỉ là tôi không biết liệu bà Lake có đủ Rael trong tay hay không, chắc là
không có, nếu không lúc xe điện nổ tung, họ đã không hăng hái đến nhận công
việc này.
Bên này dường như anh cũng không có, nhưng anh không thể lấy phiếu điểm để
đổi lấy Rael ở chợ đen, sẽ bị người ta coi là một kẻ ngốc mất.
"Tôi chóng mặt quá", Pieck nói.
Dincom cũng gật đầu.
Karen nhìn họ và tự nhủ: Hóa ra thần bọc yếu đuối như vậy.
Chắc lâu nay anh tự coi mình như một “vật tham khảo” nên không tránh được
một chút sai lệch so với thực tế.
Khi là thần bộc, anh đã có thể sử dụng nhiều phép thuật cùng lúc, nhưng họ duy
trì kỹ thuật thanh tẩy sơ cấp trong thời gian dài hơn, và điều đó đồng nghĩa với
việc tinh thần của họ đã phải dùng quá mức.
Tuy nhiên, Dincom vẫn đứng dậy: "Ông chủ, để tôi đi điều tra chủ nhân của
ngôi nhà này?"
Karen lắc đầu: "Không cần, dám trực tiếp gọi điện thoại cho chúng ta tới thu
dọn thi thể. Thì người ta đã không lo lắng chúng ta có thể điều tra được gì qua
cái phòng này rồi. Chúng ta không cần tốn công, sau khi uống soda chanh xong,
chúng ta đi về trước."
Tất cả mọi người đều uống cạn lon nước trên tay, dù rất mệt nhưng Pieck vẫn cố
gắng đứng dậy thu dọn cả 3 chai rỗng.
Vẫn là Karen lái xe, Pieck và Dincom ngồi ở phía sau, mỗi người một bên đối
mặt với cái xác được phủ một tấm vải trắng.
“Nghe nói sau khi bị dị ma khát máu cắn, có thể sống trường sinh bất lão đúng
không?” Pieck hỏi một cách thận trọng.
Dinkom gật đầu: "Hình như là có người nói như vậy."
Sau đó, cả hai đều nhìn về bóng lưng của Karen đang lái xe.
Karen mở miệng nói: “Bắt buộc phải là một con dị ma khát máu cấp cao, họ
phải tự nguyện cho cậu cái ôm đầu tiên thì cậu mới có thể được chuyển hoá
huyết thống. Ở một mức độ nhất định có thể có được năng lực tuổi trẻ vĩnh
hằng, nhưng sự gia tăng tuổi thọ thực sự không lớn, thậm chí sẽ bị giảm đi. Vì
vậy số lần ôm đầu của mỗi con dị ma khát máu cấp cao trong đời nó là rất nhỏ
mà còn cố định nữa.
Và nếu cậu bị cắn bởi một con dị ma khát máu bình thường, cậu chỉ có thể có
một cơ hội bị ô nhiễm nhất định, tôi nghĩ các cậu đều biết hậu quả của việc bị ô
nhiễm là gì. "
Nghe lời giải thích này, Pieck và Dincom ý thức rụt cổ lại.
Đây là tất cả những gì Karen nhìn thấy trong ghi chép của ông Hoven, ông
Hoven cũng đưa ra quan điểm của riêng mình, ông tin rằng có một lý do quan
trọng khác khiến gia tộc dị ma khát máu không được đưa vào hệ thống tín
ngưỡng gia đình, những gia đình khác cần dựa vào huyết mạch để có được các
thành viên trong gia đình, còn họ chỉ có thể mở rộng thành viên của gia tộc
thông qua đồng hóa hoặc ô nhiễm, chỉ vì điều này thôi mà họ vĩnh viễn bị cô lập
khỏi Giáo hội Chính thống.
Tuy nhiên, thứ này do chính tôi để trên xe mang về, tiếp theo tôi phải làm sao?
Vừa lái xe vừa suy nghĩ, cuối cùng Karen cũng đã nghĩ ra phương pháp phù hợp
nhất:
Phun xăng và trực tiếp đốt nó!
Trên thực tế, có những kênh để gửi dựa theo ghi chép trong cuốn sổ công việc
của ông Pavaro, nếu giao thi thể của dị ma cho giáo hội, giáo hội sẽ trao anh
một phần thưởng, bởi vì xác của dị ma và thần quan vốn dĩ là một loại nguyên
liệu.
Vấn đề là, Karen đã nhìn thấy đoạn văn này trong cuốn sổ công việc:
"Hôm nay thời tiết rất tốt. Tôi lái xe tang đưa thi thể của một con dị ma vừa
phát hiện cho trạm tiếp nhận. Sau khi đăng ký, khoản trợ cấp sẽ được tăng thêm
50 phiếu trật tự vào tháng sau."
50 phiếu trật tự!
Bạn phân phát cho ăn mày à!
Karen cảm thấy có vấn đề lớn với hệ thống cơ sở của Giáo hội Trật tự, thần bộc
có trợ cấp hàng tháng là 100 phiếu trật tự, còn thẩm phán cấp bảy chỉ có 1000;
Ồ, bây giờ bản thân đã là thẩm phán hạng năm, lương của đã được tăng lên
thành 1200 phiếu trật tự một tháng. Ngoài ra, anh còn là thần bộc của chính
mình, ăn lương rỗng thì có thể thêm 100 trợ cấp đầy tớ;
Có nghĩa là, anh "làm việc" trong Giáo hội trật tự, thu nhập từ phiếu trật tự mỗi
tháng có được là 1300.
Con mèo và chó của anh chơi cuộn giấy thôi, một con sẽ nhận được 1000 phiếu
trật tự.
Bây giờ, Karen đã hiểu tại sao Pall từng nói rằng cần phải sử dụng gia tộc Ellen
như một "gia tộc nuôi dưỡng", bởi vì thu nhập và chi phí thực sự không tương
xứng.
Vì thế, Karen cảm thấy việc giao xác của nữ quái vật khát máu này chỉ để lấy
phần thưởng 50 phiếu trật tự là không đáng. Người bên kia gọi điện và muốn
nhà tang lễ của anh sẽ tới thu thập xác chết, nhất định hắn phải biết danh tính
thực sự của dịch vụ tang lễ. Vì 50 phiếu trật tự mà xúc phạm một người đang ẩn
nấp đằng sau, tính thế nào đi nữa cũng cảm thấy lỗ.
Vì vậy, nếu hắn đã gọi cho nhà tang lễ, thì anh sẽ thu thập xác cho hắn, sau đó
đốt xác và đặt tro trong một cái hộp, thế là sẽ có lời giải thích cho tất cả.
Dù gì thì hồi chiều anh vừa mới liệt kê những kế hoạch ngắn hạn nên đánh đổi
của Karen bây giờ rất là rõ ràng.