Pall quay đầu nói với Kevin: "Nhớ kỹ đợi chút nữa phải nói chuyện này cho yêu
tinh radio."
Kevin gật đầu.
Thật ra thì tối hôm qua Karen đã dùng Quạ đen để truyền tin tức này đến cho
Alfred, chỉ có điều là Pall và Kevin còn chưa tỉnh ngủ, cho nên cũng không biết
đến tin tức này.
"Ai nha, đáng tiếc là ngươi quá lớn, ta không thể mang ngươi đi cùng, bởi vì
nhà của ta rất nhỏ, chỉ có một khoảnh sân mà thôi, ồ, thật ra nếu đặt ở trong
thành phố, thì nhà của ta cũng không phải nhỏ, có rất nhiều phòng, nhưng ngươi
chắc chắn là không ở vừa."
Kevin lập tức gật đầu phụ họa.
Pall lại nói: "Nhà lúc trước của ta, thật ra là có một cái trang viên lớn, nhưng
nếu như thân hình của ngươi thật sự to đến mức độ kia thì trang viên cũng
không đủ để chứa được ngươi."
Thật ra Giragon cũng không hiểu lời mà Pall nói một chút nào, nhưng nó có thể
nghe hiểu ý từ chối của Pall.
Đây là một con chó ba đầu có tính tình bướng bỉnh, lúc nghe thấy mình bị từ
chối, nó lập tức cúi đầu với Pall, có ý muốn lấy lòng Pall, dù sao thì nó cũng
không cho rằng mình thua với con chó này, con chó này ngoại trừ thân hình
nhanh nhẹn một chút thì cũng chẳng có ưu thế gì khác, mình hoàn toàn bị đánh
bại bởi con mèo này.
Ở trong nhận thức của nó, con mèo này là thứ mạnh nhất trên đời này!
"Được được, ngươi đang muốn đi cùng ta đấy à? Nhưng mà ta có thể cũng
không nuôi nổi ngươi đâu, ngươi có biết bởi vì tiền cà phê và tiền trà chiều của
ta đã khiến cho kinh tế trong nhà rất khẩn cấp rồi đấy?"
Giragon tiếp tục "Ô ô" cầu khẩn.
"Vậy ngươi có thể sống ở dưới biển không? Chính là cái chỗ đó, cái chỗ màu
xanh lam ấy."
Giragon nhíu nhíu mày, sau đó gật đầu, nó cảm thấy nó có thể.
"Vậy thì không thành vấn đề, đến lúc đó ta sẽ giới thiệu cho ngươi một người
bạn, nó tên là Acelos, cỡ người của nó cũng rất lớn, các ngươi có thể cùng nhau
ở dưới biển mà bắt cá ăn."
Giragon cười gật đầu.
Thật ra, tất cả mọi chuyện đều bắt đầu từ sự trùng hợp, bởi vì đường hầm dưới
khu mỏ được đào đến chỗ nó, khiến cho phong ấn ban đầu lỏng ra, việc này
khiến cho Giragon có thể mang theo tâm thái tò mò của mình mà lén lút thăm
dò hoàn cảnh lạ lẫm ở bên ngoài, nó tựa như là một con gà con vừa phá vỏ
trứng ra ngoài.
Sau đó, "Ánh mắt" thăm dò bên ngoài của nó bị Kevin bắt gặp.
Thật ra vốn còn có một người có thể tiến vào, nhưng cái người kia cực kỳ bài
xích loại trải nghiệm này nên lựa chọn chống lại.
Giragon và Kevin sau khi gặp mặt đã đối lập, cũng đều là chó như nhau, nên
trong vô thức muốn vượt cao hơn đối phương một cái đầu, Pall xuất hiện đầu
tiên là đánh bại sau đó "Trị liệu" cho nó, một tổ hợp vừa đánh vừa xoa lấy được
cảm tình của nó.
Đối với con chó ba đầu này mà nói, Pall tựa như là người đầu tiên mà nó nhìn
thấy sau khi phá vỏ trứng ra ngoài... À, là con mèo đầu tiên.
"Nếu đã đến vậy thì cùng ngươi chơi đùa một chút đi, đúng, ngươi cũng biết
phun lửa phải không, chúng ta cùng đi chơi lửa đi."
Sau đó, Pall và Giragon bắt đầu chơi trò ném quả cầu lửa ở trên bãi cát, ngươi
ném cho ta, ta lại đánh ngược lại cho ngươi, có cảm giác hơi giống với bóng
chuyền bãi biển, chỉ có điều là khi vận động viên bình thường vừa chạm vào
quả bóng này sẽ ngay lập tức biến thành than.
Sau khi đã chơi mệt rồi, Pall nằm ở trên lưng Kevin.
Trong mắt của Giragon lộ ra vẻ khát vọng, tất nhiên, nó hi vọng Pall có thể ngồi
ở trên lưng nó.
Kevin giương cái cổ chó của mình lên, nó kiêu ngạo!
Hai con chó và một con mèo, dạo bước dọc theo bãi cát.
Một con chó có quá nhiều chuyện, đã sớm ủ thành rượu, nên cũng lười mở đinh
của cái thùng rượu ra, cái gì cũng không muốn nói;
Một con chó có quá ít chuyện, đơn giản như một tờ giấy trắng, lật qua lật lại thì
cũng không có gì đáng nói.
Chỉ có con mèo kia, bắt đầu kể lại một ít câu chuyện về những chuyến thám
hiểm trước đây
Những câu chuyện không ngừng được kể ra, mà bãi cát sau lưng cũng để lại hai
hàng dấu chân dài.
Đợi đến sau một khoảng thời gian nhất định thì ý thức của Kevin và Giragon bắt
đầu dần tách ra, tình huống giống như tối hôm qua lại xuất hiện một lần nữa.
Pall không quên nhắc nhở:
"Lần tiếp theo ngươi đến đây nên trễ hơn một chút!"
Lúc tỉnh lại, đã là buổi sáng ngày hôm sau.
Pall ngáp dài đứng người lên từ trên giường, Alfred vừa lúc này đẩy cửa ra đi
vào.
"À, rốt cục cũng tỉnh rồi sao?"
Kevin mở mắt ra: "Gâu gâu gâu!"
"A, thiếu gia đã có nói về chuyện này rồi, tàn dư Ánh Sáng hợp tác với ba gia
tộc cướp biển mạnh nhất trên đảo, muốn loại bỏ phong ấn ở dưới ngọn núi lửa
kia, nhưng mà có điều chuyện này cũng không có quan hệ với chúng ta, ở trên
đảo thiếu gia gặp được tướng quân Tafman đã gia nhập vào Ánh Sáng, ông ta là
chú của Ophelia, lúc trước là tổng tư lệnh của hạm đội Đảo Ám Nguyệt, đêm
nay ông ấy sẽ sắp xếp cho chúng ta sử dụng trận pháp dịch chuyển để rời khỏi
nơi này.
Cho nên, bây giờ phải dọn dẹp một chút, chẳng mấy chốc chúng ta sẽ lên bờ."
"Chú của Ophelia?" Pall bất mãn nói, "Làm sao luôn gặp phải người liên quan
đến cô ta thế?"
"Cô rất có thành kiến với Ophelia sao?"
"A, tất nhiên, ta có thành kiến đối với toàn bộ đảo Ám Nguyệt."
"Tôi có nhớ rằng cô từng đề nghị thiếu gia chọn Ophelia làm người tình để
thuận tay lấy được hạm đội của đảo Ám Nguyệt cơ mà."
"Vấn đề là bây giờ hạm đội Ám Nguyệt không còn do tộc Ám Nguyệt của cô ta
quản lý nữa, chỉ là treo một cái tên mà thôi. Mục đích cô ta làm người tình
không phải vì giá trị lợi dụng thì vì cái gì, nhục dục à?"
Alfred nhắc nhở: "Hình như cô đang nói ngược rồi đấy."
"Hừ, ngược lại ta đồng ý chọn Philomena hơn, bây giờ ta nhìn cô gái này càng
lúc càng hợp mắt."
"Đó là bởi vì cô rõ ràng rằng giữa thiếu gia và Philomena không có khả năng
phát sinh chuyện gì với nhau."
"Vì sao ngươi luôn luôn muốn phản bác ta thế, yêu tinh radio, chẳng lẽ làm
trưởng bối, ta không có quyền lợi dùng kinh nghiệm và trí tuệ của ta để giúp
Karen quản lý đời sống tình cảm sao?"
"Dù không làm trưởng bối, bây giờ cô cũng có tư cách quản lý mà."
Pall trừng mắt nhìn, nghe không hiểu câu nói này của Alfred là có ý gì, chỉ có
thể thay cái chủ đề khác mà hỏi:
"Chúng ta rời khỏi đây trước khi phong ấn được mở ra sao?"
"Đúng vậy, sau khi chúng ta dịch chuyển khỏi đây rồi thì tên trưởng lão tàn dư
Ánh Sáng kia mới có thể tới để giải trừ phong ấn, trên lý luận, chuyện xảy ra
tiếp theo trên Hỏa Đảo sẽ không có gì liên quan đến chúng ta.
Nhưng mà thiếu gia sẽ lên báo lên lãnh đạo của Trật Tự Thần Giáo, họ chắc hẳn
sẽ chú ý đến nơi này."
"Nhưng đây chẳng qua cũng chỉ là an ủi tâm lý mà thôi." Pall khinh thường nói,
"Trật Tự Thần Giáo cũng không có năng lực và cũng không cần thiết phải chú ý
đến nơi này."
"Việc này cũng không có gì liên quan đến chúng ta cả, tóm lại, chúng ta trở về
là chuyện quan trọng nhất vào lúc này."
"Vậy thì Giragon phải làm sao bây giờ?"
"Giragon? Thứ gì thế? Nghe có chút quen tai, cái con hung thú xuất hiện trong
thần thoại tự thuật của Vực Thẳm Thần Giáo đấy à?"
"Đúng rồi, là cái thứ được phong ấn dưới ngọn núi lửa chết kia đấy."
"Nhưng trong truyền thuyết, phong ấn của nơi này chắc hẳn là do Thần Lửa bố
trí, không nghe nói có gì liên quan đến Thần Vực Thẳm cả."
"Ngươi không tin ta à, yêu tinh radio?"