Quá trình này rất đau đớn, giống như là mạch máu trên toàn cơ thể biến thành
một nắm bùi nhùi thép, mà trong quá trình kéo nó ra ngoài, mọi chỗ trên cơ thể
đều có cảm giác đau nhức mà người bình thường khó có thể chịu đựng nổi.
Vẫn may là do giới hạn chịu đau của Karen rất cao, nhất là năng lực chịu đựng
với những cơn đau cực điểm, đó cũng không phải không cảm giác được sự đau
đớn, mà là có thể có thể có tư duy rõ ràng cho dù rất đau.
Cuối cùng, một nắm vật chất màu tím dạng xốp bị anh tách rời ra, những thứ tóc
kia bắt đầu hòa tan, dần dần méo mó tạo thành khuôn mặt, gương mặt này mặc
dù bây giờ có chút trừu tượng, nhưng vẫn có thể nhận ra là Toliso như cũ.
"Bộ trưởng Karen …đừng quên lời hứa với ta …ha ha ha ha ha…"
Đây không phải Toliso.
Nhưng nó lại nhằm vào mình.
Nhưng xem xét tình hình, nguồn sức mạnh vốn muốn ô nhiễm mình này, hình
như đã bị mình ô nhiễm.
Đương nhiên, nó cũng không phải là toàn bộ ô nhiễm, có thể hiểu rằng, ô nhiễm
là một vũng nước, bên trong có rất nhiều vi sinh vật, cái này là thuộc về một
loại sinh vật ở trong đó.
Nhưng cực kỳ đáng tiếc, dựa theo quy tắc truyền thống cá lớn nuốt cá bé, cá bé
ăn con tép, ít nhất Karen ở trước mặt nó cũng không phải là một con tép.
A…
Lòng bàn tay Karen dùng lực, khối vật chất dạng xốp trong tay tiêu tan, nó đã
nứt ra, nổ tung, thế mà còn mang theo mùi thơm, để Karen mê mang một lúc.
"Ông!"
Bốn phía tất cả khôi phục lại cảm giác, Karen phát hiện hai chân mình đang trôi
nổi cách khỏi mặt đất, tất cả mọi người phía trước đang lo lắng mà nhìn mình,
bọn người Memphis, Richard đều sấn gần tới.
Sau khi Karen mở mắt ra, bọn họ lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên.
Bọn họ vốn cảm thấy Karen sẽ gặp chuyện ngoài ý muốn giống như Toliso khi
nãy, nhưng không ngờ tới, không khí vừa mới bắt đầu mở màn thì Karen đã tỉnh
táo lại.
Ngược lại là đám người Neo, Alfred và Philomena biểu hiện bình tĩnh hơn một
chút, bọn họ rõ ràng bí mật của Karen, ở chỗ này, bọn họ tin tưởng Karen có
năng lực chống cự cao nhất.
"Karen, anh không sao chứ?" Richard hỏi.
Ừm, làm sao trong lời nói này còn có chút cảm xúc mất mát vậy?
"Vừa nãy ta như thế nào?" Karen hỏi.
"Vừa nãy trên người anh bỗng nhiên mọc ra rất nhiều sợi tơ màu tím, giống như
là sắp bị ghìm chết vậy."
"A, bây giờ không sao."
Hai chân Karen đáp xuống đất, nhìn xem cánh cửa đá phía trước đã mở ra, nói:
"Đi vào đi, nhanh chóng lấy Thần khí ra ngoài.”
"Vâng, Bộ trưởng."
"Vâng, Bộ trưởng."
Mọi người bắt đầu xếp hàng một lần nữa, trình tự không rối loạn, đi vào cửa đá.
Karen mở miệng hỏi Philomena đi ở phía trước: "Vừa mới nãy vì cái gì không
làm?"
Philomena trả lời: "Ta cảm thấy cũng không bao gồm cả ngài, còn có, ta cảm
thấy ngài nhất định có thể gắng gượng qua được."
"Nếu như ta không kiểm soát được thì sao?"
"Ta sẽ bắn vào ngài trước lúc ngài mất khống chế."
"Ừm."
Neo xuất hiện bên cạnh Karen, nói: "Cái đồ chơi này thật sự là súng lục ổ quay
à? chỉ vào ai rồi "Răng rắc" một tiếng thì bắn người đó sao?"
"Ta không biết."
"Thật hy vọng tiếp sau đó đều chỉ về phía cậu, ha ha, chỉ vào người khác, ta sợ
bọn họ ngay cả lời trăn trối cũng chẳng kịp thốt ra."
"Ngài đi ở bên kia, đừng có đứng chung một chỗ với ta."
Trong đoàn người tình nguyện, có thể có năng lực làm được gì đó trước ô nhiễm
này, cũng không nhiều, Neo xem như một trong số đó.
Đứng trên góc độ ích lợi của cả đội, bọn họ đứng chung một chỗ, là cực kỳ lỗ
vốn.
"Ha ha." Neo cười, giơ ngón tay giữa lên với Karen.
Karen không tức giận, bởi vì anh biết Neo là đang gây hấn với ô nhiễm ở nơi
này.
Đây chính là kết quả bởi vì quá hiểu nhau, Karen đương nhiên biết một nguyên
nhân khác mà cái tên này muốn vào đây.
Phòng thí nghiệm, cũng chính là trong hang động đá vôi, sạch sẽ lạ thường,
không có chút nào dấu hiệu tạp nham nào, cứ ngỡ rằng nơi này đã từng được
quét dọn, mà lại, khác biệt với vô số thi thể thần quan đang quỳ ở bên ngoài,
bên trong, vậy mà không có một thi thể nào.
Cái này hiển nhiên là bất bình thường, bởi vì dựa theo tư liệu, trong này hẳn là
có mấy trăm nhân viên nghiên cứu, nhà nghiên cứu của Nguyên Lý Thần Giáo
chiếm đa số.
"Người ở đây đâu cả rồi?" Ventura tò mò hỏi.
Alfred đưa tay đặt ở trên ánh mắt mình, chuẩn bị khởi động Ánh Mắt Mị Ma.
"Alfred."
Tiếng của Karen truyền đến, Alfred hiểu ý, lập tức dừng hành động lại.
Lúc trước ở bên ngoài thì ô nhiễm có thể xâm lấn vào trong tinh thần, ở chỗ
này, ngươi lại dám "Nhìn thẳng" vào bọn chúng?
Thi thể của những thần quan kia không ở đây, rất kỳ quái sao? Nói không chừng
bọn hắn vốn là đang ở ngay chỗ này.
Mọi người đi tới phía dưới tế đàn, tế đàn không có đóng lại, mà là đang từ từ
vận hành, giống như là đã tiến vào một trạng thái bán ngủ đông.
Phía trên, bàn cờ của Thần Mê Hoặc còn đang bồng bềnh, ở giữa, hai quyển bút
ký Thần khí của Nguyên Lý thần giáo cũng đang chuyển động
Bốn vị chuyên gia Krato, Malena, Anlans cùng Nicole bắt đầu chuẩn bị đóng lại
tế đàn, đồng thời lấy Thần khí ra, dựa theo trong huấn luyện, bọn họ bắt đầu yêu
cầu những người tình nguyện khác phối hợp công việc của mình để dùng tốc độ
nhanh nhất mà hoàn thành.
Mọi người bắt đầu vội vàng bận rộn, mặc dù có tiếng vang bố trí trận pháp,
nhưng xung quanh vẫn cực kỳ yên tĩnh như cũ, yên tĩnh đến nỗi có thể nghe
được tiếng hít thở của mọi người.
Karen không có tham dự vào, mà là đứng ở phía ngoài nhất, đặt bản thân ở vị trí
lẻ loi trơ trọi, một là vì nắm bắt toàn bộ cục diện, hai là vì cố ý trở nên cô lập,
lúc nguy hiểm chuẩn bị bao trùm, người bị lạc đàn ở xa nhất cũng sẽ dễ bị tấn
công nhất.
Ô nhiễm phổ thông có thể chỉ có một loại, mà ô nhiễm Thần tính có thể hiểu
thành là rất nhiều loại ô nhiễm lộn xộn trộn vào nhau, mà lại bọn chúng vì có
thể trộn vào nhau rồi sinh ra biến dị mới.
Karen suy đoán, phía ngoài, trong đường hầm, và nơi này, hẳn là thuộc về các
khu vực khác nhau.
Nếu như có thể, anh hi vọng trước lúc mình ngã xuống, bất cứ công kích của ô
nhiễm nào, đều có thể hướng về phía mình trước.
Ngoài ra còn có hai người "Không làm việc", một cái là Neo, hắn đang bắt đầu
lơ lửng ở phía trên của bốn vị chuyên gia, phụ trách an toàn cho bốn chuyên gia
này, bốn “bé con” này vô cùng quan trọng.