thành tân quốc vương, vị này làm thái tử suốt hơn 60 năm, rốt cục cũng chấp
chính.
Nhưng ở trên tờ báo này, phía trên một nửa là tin tức lúc đăng cơ của thân
vương York, cùng với một bức ảnh chụp của ông ta, bộ dáng tuổi già sức yếu
giống như tượng trưng cho sự bấp bênh của đế quốc Wien.
Một nửa phía dưới là tin tức về nhân dân ở một thuộc địa lớn nhất của Wien nổ
ra một cuộc biểu tình đòi độc lập.
Rất khó nói, sắp xếp tin tức như thế này không phải là do ý của tổng biên tập.
Karen vừa lật báo vừa lẩm bẩm một mình nói:
"Tìm việc làm thôi."
Mặc dù trong nhà chỉ hai cái người, một con mèo và một con chó, nhưng tiêu
chuẩn sinh hoạt của mọi người đều không thấp.
Pall xoay người trong chăn, nó đương nhiên không có khả năng đần độn nói:
Gọi cho gia tộc Ellen, lấy tiền!
Mà là nói: "Lần sau không cần mua cà phê cho tôi, chúng ta tiết kiệm một
chút."
Karen lắc đầu, nói: "Không thể cứ trốn ở trong nhà phơi nắng được."
Lúc này, Karen nhìn thấy một bản tin trên tờ báo, là bộ trưởng năng lượng và
phát triển công nghệ của Ruilan dẫn đoàn chuyên gia đến Wien, nghiên cứu
thảo luận gia tăng sự hợp tác song phương cùng với chính phủ Wien trên lĩnh
vực công nghiệp.
Đây không phải là cha của Piaget à?
Karen lưu ý đến, họ của bộ trưởng đúng là Adams.
Tiếp tục lật báo, đến phần quảng cáo, ở trong có đăng tin tuyển dụng, nhưng
Karen cũng không muốn tìm việc trong này, không có cách nào khác, anh ta
cũng chỉ có trình độ trung học ở Ruilan, hơn nữa còn là trung học phổ thông!
Nhưng có một cái quảng cáo hấp dẫn lực chú ý của Karen, bởi vì nó chiếm hết
nửa trang bìa phần quảng cáo.
«trung tâm chẩn đoán và điều trị tâm lý Adams, giúp ngài xóa tan buồn phiền từ
tâm hồn. »
Phân nữa nội dung quảng cáo là phổ cập cho mọi người biết tác hại của các vấn
đề tâm lý, đem tình cảm không như ý, gia đình không hòa thuận, sự nghiệp
không thuận lợi, thậm chí là không mang thai không có con cũng có sự liên
quan đến phạm trù của "Bệnh tâm lý";
Còn nửa phần sau thì là thông tin về những người đã được tư vấn và chữa bệnh,
tình cảm bắt đầu như ý, gia đình trở nên hạnh phúc, sự nghiệp đi lên thuận lợi,
vợ còn mang thai...
Cái bài văn quảng cáo này, viết có thể nói là viết cũng rất tinh tế.
Ngay chính giữa là một bức ảnh chụp chung của nhân viên trung tâm tâm lý,
bảng hiệu ở ngày trên, phía dưới có đứng một đám bác sĩ mặc áo khoác màu
trăng, đứng ở vị trí chính giữa, là một khuôn mặt quen thuộc Piaget Adams.
Piaget và vợ mình Lynda cùng nhau quen biết khi du học ở Wien, sau khi Lynda
mất, Piaget lựa chọn trở lại nơi mối tình bắt đầu để có khởi đầu mới cũng bình
thường, lại thêm Ruilan vốn là nước phụ thuộc của Wien, trong mắt của giới
tinh anh Rulan, đến Wien lập nghiệp vốn dĩ là một chuyện đương nhiên.
Karen bưng lên ly nước, uống một hớp nước, ừm, mình hình như tìm được việc
làm.
Tìm được việc làm, quan sát cuộc sống, đây chỉ là bước đầu tiên, tiếp theo thật
ra còn có một chuyện khác quan trọng hơn, đó chính là thay đổi một thân phận
để tiến vào Trật Tự Thần Giáo.
Chỉ là cái này có thể đợi đến lúc sau khi mình bước vào giai đoạn "Thần mục"
rồi lại bắt đầu, tạm thời không vội.
Gia tộc Ellen không lâu sau cũng sẽ đưa chứng nhận thân phận mới của mình
đến;
Theo lời mà Pall nói đó chính là, kẻ duy trì trật tự cũng là những kẻ bị ăn mòn
đầu tiên, tất cả mọi thứ đều có lỗ hổng để tìm được.
Karen buông xuống tờ báo, không có tâm tư lại đi lật xem tờ báo thứ hai, nằm
xuống giường.
Kevin leo ra từ trong ổ chó của mình, trước tiên đóng lại radio, sau đó lại nhảy
lên tắt công tắt, tắt đèn phòng ngủ.
Trong mùa đông có một con chó Tà Thần như vậy là chuyện vui sướng biết bao,
bởi vì, dú sao thì, ai nguyện ý trong mùa đông rét lạnh thế này mà chui ra khỏi
giường chứ?
Trong phòng, rơi vào sự yên tĩnh;
Qua khoảng hai giờ sau, lúc đêm đã khuya, ngoài cửa sổ, bỗng nhiên dần hiện
ra một cái bóng màu đen.
Pall vào lúc này mở mắt ra, yên lặng leo ra khỏi ổ chăn, nhìn về phía ngoài cửa
sổ, cái bóng đen kia còn đang nhẹ nhàng bay nhảy, thanh âm rất nhỏ đến gần
như không thể nghe, nhưng nó tạo thành một chút thay đổi về ánh sáng vẫn thu
hút sự chú ý của một con mèo.
Nhảy xuống giường, Pall đến trước cái ổ chó, đập một cái chân mèo vào đầu
chó đang ngáy o o, Kim Mao lập tức bừng tỉnh, sau đó lực chú ý của nó trực
tiếp hướng ra phía ngoài cửa sổ.
Pall lộ vẻ mặt nghiêm túc đối với nó gật gật đầu,
Kim Mao mở to mắt chó, chỉ cảm thấy mắt mèo trong đêm tối lộ ra cảm giác
hết sức yêu dị, nó hoàn toàn không hiểu ý muốn Pall, nhưng vẫn gật gù cái đầu
chó theo.
Pall đi tới cửa, Kim Mao đứng lên sau đó dùng chân trước mở cửa phòng ngủ
ra, Pall đi ra phòng ngủ, trực tiếp đi lên vườn hoa trên tầng cao nhất, Kim Mao
theo sát phía sau