Đầu tiên là toàn bộ Kim Giáp Long Quy đang kéo Pháo Ma Tinh bắt đầu gầm
rú, Pháo Ma Tinh bắt đầu điều chỉnh họng pháo mà chuyển hướng tập thể, làm
ra vẻ chuẩn bị tiếp tục pháo kích, nhưng ra lệnh cấm pháo thủ nhét đạn pháo
vào Pháo Ma Tinh.
Bởi vì mục đích làm như vậy chỉ là vì đe dọa kẻ địch, tiếp ứng cho quân trận rời
khỏi chiến trường, cũng không phải là thật sự muốn đánh một trận chính thức.
Mặc dù 12 đợt pháo kích khi trước chẳng khác gì là bắn pháo hoa, nhưng đây
chính là lý luận của Neo: Nên thả lỏng mà tiêu xài một chút.
Sáu đội kỵ binh tản ra hai hướng, quy mô của mỗi đội kỵ binh khoảng từ năm
trăm đến một nghìn, nhìn tư thái như đang lao vào chiến trường chém giết.
Quân trận từ trên xuống dưới bắt đầu lùi hẳn về sau, trong lúc rút lui thì thế
công của kẻ địch cũng không giảm xuống, nhưng cũng không tăng cường thêm.
Quân đoàn Đòn Roi Kỷ Luật không có ý định trả một cái giá thương vong lớn
để giành lấy nơi này, quân phòng thủ thật ra cũng không có dũng khí để đánh
cược tất cả chỉ vì muốn tạo ra càng nhiều thiệt hại thêm cho đối phương.
Sự ăn ý trên chiến trường cứ thế mà được tạo thành, dù sao thì song phương đều
tin chắc rằng tương lai của bên mình càng tốt đẹp hơn.
Chờ đến khi quân đoàn rút khỏi khu vực trung tâm hẻm núi, hẻm núi cũng khôi
phục lại vẻ yên tĩnh.
Kỵ sĩ chim ưng ở phía trên bắt đầu liên tiếp báo cáo, trên mặt đất của hẻm núi
xuất hiện một mảng bụi mù lớn, điều này có nghĩa đối phương vừa kết thúc
chiến sự lại bắt đầu một đợt cải tạo mới đối với địa hình, để toàn bộ những điểm
nắp hầm mà bên phía Trật Tự ghi lại khi trước đều có lẽ đã mất hiệu lực.
Nếu như không phải Neo phát hiện ra điểm yếu trí mạng trong sự liên hợp của
đối phương, trận đánh nghi binh dò đường này, có thể nói là hoàn toàn thất bại,
đã thiệt hại mà còn không có bất cứ thành quả nào.
Karen mở miệng nói: "Trình độ của quan chỉ huy đối phương cũng rất tốt.”
Neo lơ đễnh nói: "Chỉ là phản ứng cơ bản mà thôi."
Karen cúi đầu xuống: "Connor, chúng ta có thể hạ xuống."
"Được rồi."
Connor hạ xuống trở về doanh trại, khi Karen và Neo xuống khỏi thân rồng, Cốt
Long bắt đầu biến hoá tạo thành một màn lớn sương mù bao quanh cơ thể, cuối
cùng là bóng dáng của Connor đi đến, cô bé xoa xoa cánh tay đấm bóp chân rồi
hít sâu vài thơi.
Cô bé đang trong thời điểm phát triển cơ thể, mỗi lần hoán đổi giữa bản thể và
cơ thể dạng người, cũng sẽ có một chút không thích ứng. Ban đêm lúc ngủ, cô
bé sẽ còn thường xuyên bởi vì chuột rút mà bừng tỉnh. Chỉ có điều là thuốc bổ
sung canxi bình thường đối với Connor cũng không có tác dụng gì, Karen đã
thông báo chuyện này cho sở nghiên cứu, đợt thuốc tiếp theo sẽ được điều chỉnh
nguyên liệu.
Đương nhiên, nếu như có thể sớm giành được hẻm núi này, Connor cũng có thể
đi vào trong trong hầm mỏ mà gặm một ít tảng đá để bổ sung chút canxi.
Neo duỗi lưng một cái, nói: "Ta về phòng tác chiến đây, thừa dịp còn chưa quên
chiều dài độ rộng, và cường độ của những sợi dây leo trồi lên từ mặt đất kia."
Đạo lý rất dễ hiểu, dây leo càng gần với khu vực rễ cây thì càng thô to hơn, sức
mạnh cũng sẽ càng lớn, dùng phương thức này để tính toán tìm ngược tới vị trí
khu vực của rễ cây.
Nếu như có thể xác định ra một phạm vi nhất định, lại phái người đi tìm kiếm
một cách cụ thể và có mục đích, như vậy mức độ hiệu quả và bí mật có thể được
tăng lên rất nhiều.
"Còn về ngài Quân đoàn trưởng, bây giờ ngài hãy đi làm công tác tư tưởng với
tên đầu trọc kia đi nhé, dù gì bên phía đối diện cũng là “trường học cũ” của
hắn."
"Ta biết."
Neo cười cười:
"Nếu như hắn không đồng ý, vậy thì … "
Neo làm một cái động tác "Tháo xuống", tiếp tục nói:
"Rút dây điện của hắn ra."
...
Ventura biến trở về bộ dạng bình thường, mặc dù trong đội cậu ta vẫn là người
trẻ tuổi nhất, nhưng ở bên ngoài, cậu ta cho người khác một cảm giác vô cùng
chín chắn, lại phối hợp với thân hình to lớn sau khi hoá khổng lồ, đủ để cho
người ta bỏ qua tuổi tác thật của cậu ta.
Nguyên nhân chủ yếu của hiện tượng này là do từ trước tới nay cậu ta đều đang
yêu cầu bản thân bắt chước theo Karen một cách nghiêm khắc.
Chỉ có điều là cậu ta vẫn chưa thể lĩnh ngộ được tinh tuý của sự đúng mực, chỉ
học được vẻ già dặn.
Hiện tại, Ventura đang hỏi thăm tình hình của đội lính khiên.
Người trong quân trận bị thương cũng không nhiều, trong tình huống bình
thường, khi người được chúc phúc bị tấn công, sau nhiều tầng cắt giảm nhờ trận
pháp, tổn thương còn lại không nhiều được chia đều ra cho mỗi người lính,
trọng thương cũng không có, nhưng tử vong là có, đó là lúc đội hình xuất hiện
lỗ thủng, có vài lính khiên bị dây leo cuốn ra ngoài, vậy thì kết quả cũng chỉ có
chết.
Cái quân đoàn này mặc dù đã trải qua sự huấn luyện chỉnh đốn, nhưng kinh
nghiệm tác chiến thực tế vẫn là quá ít, tâm trạng của một vài binh sĩ xuất hiện
sự chập chờn, không phải sợ hãi, mà là những tiểu đội tinh anh lập tức bị vùi
vào trong chiến trường, đó là cảm giác bất lực của một người lẻ loi trơ trọi sẽ
tiến hành tra tấn thể xác tinh thần của họ,
Sự trấn an của Ventura rất có hiệu quả, cũng không phải là do cậu ta học theo
giọng điệu Karen để an ủi người khác mà tạo ra tác dụng, chỉ đơn giản là để
những binh lính kia cảm thấy một đứa bé tuổi nhỏ như vậy mà còn bình tĩnh
trong lúc này, mình lại bị những điều kia quấy nhiễu thì thật sự là có chút mất
mặt.
Kiểm tra một vòng, sau khi xác định danh sách thương vong, Ventura dừng
bước lại, gãi gãi đầu của mình, cảm giác tựa như đã quên mất cái gì, sau đó vô
thức nhìn xung quanh, mới phát hiện Darien vốn ở bên cạnh lại không thấy đâu.
Ventura nhớ lại phản ứng của Darien trước lúc những sợi dây leo trồi lên đánh
lén từ dưới mặt đất, cậu ta cảm thấy mình cần phải đi thông báo việc này cho
Karen.
Theo lý thuyết thì tình huống quan trọng như vậy, cậu ta không nên quên,
nhưng ai bảo cậu ta chỉ vừa học được cách kiểm soát tư duy sau khi hoá khổng
lồ, lúc trước sau khi hoá khổng lồ thì cậu ta sẽ mất lý trí và dễ dàng kích động,
bây giờ thì không, nhưng vẫn không thể tránh được việc sẽ trở nên “ngu ngốc
hơn” sau khi hoá khổng lồ.