tình nguyện ngoại giáo cũng đã chính thức bắt đầu.”
Creed hỏi vội: "Hiệu quả như thế nào?”
Protaras: "Hiệu quả cực kỳ tốt, rất nhiều Thần quan ngoại giáo tự nguyện từ bỏ
thân phận ngoại giáo để tới tham gia quân đoàn tình nguyện, bỏ qua yếu tố tất
nhiên sẽ có gian tế của Trầm Mặc Giả thẩm thấu trà trộn vào thì phần lớn người
tình nguyện gia nhập đều rất nhiệt tình và vẫn còn tăng thêm."
Verden: "Việc kiểm tra thân phận để Đòn Roi Kỷ Luật phụ trách.” Protaras:
"Ngoại trừ việc đó ra, dựa theo yêu cầu của Viện Chiến Tranh, đợt chiêu mộ
trong giáo thứ nhất cũng đã mở ra, người ghi danh có tuổi tác và năng lực đủ
yêu cầu rất nhiều, mặc dù, cũng có một chút trường hợp báo cáo sai tình trạng
cơ thể thậm chí trốn tránh việc chiêu mộ."
Creed chỉ chỉ Verden: "Vẫn để Đòn Roi Kỷ Luật tiến hành thanh tra đi, đối với
những người cố ý trốn tránh chiêu mộ, nhất định phải nghiêm trị công khai!"
Karen mở miệng nói: "Ta không để nghị làm như thế, việc chiêu mộ thần quan
cao tuổi là một công việc rất phức tạp, chúng ta cần tiến hành quá trình sàng
chọn cần thiết, dù gì thì chúng ta cũng không phải ép buộc tất cả thần quan cao
tuổi đều lập tức tập hợp lên trên chiến trường, có vài người có cương vị đặc biệt
không thể rời đi, chúng ta cũng cần duy trì sự vận hành bình thường của Thần
Giáo, một khi tiến hành nghiêm trị công khai hóa thì sẽ tạo thành một sự cực
đoan khác, có thể sẽ bởi vậy mà Thần Giáo xuất hiện sự tê liệt.”
Creed: "Trong số những người trốn tránh chiêu mộ, phần lớn cũng là Thần quan
cao cấp, không nói đến tín ngưỡng đối với Trật Tự, chỉ nói đến đãi ngộ trợ cấp
trong quá khứ mà Thần Giáo từng cung cấp cho bọn hắn thì bọn hắn cũng
không nên có mặt mũi mà làm ra chuyện như vậy, mặc kệ một nhóm nhỏ này,
bỏ mặc bọn hắn tiếp tục tồn tại là sự thiếu tôn trọng đối với những người thật sự
cam lòng chịu chết kia, ta không nuốt trôi cơn tức này."
Karen: "Không phải mặc kệ, ta đề nghị trước tiên Đòn Roi Kỷ Luật sẽ tiến hành
điều tra bí mật trong danh sách đăng ký, chờ sau này đến thời điểm thích hợp lại
tiến hành xử lý nghiêm khắc."
Verden: "Cẩn tuân pháp chỉ."
Creed nhận lấy xì gà đã được Alfred châm lửa, nâng quai hàm lên hút một hơi,
sau đó từ từ phun ra;
Hốc mắt của hắn hơi có chút đỏ lên, dùng mu bàn tay chùi lên khóe mắt mình:
"Ta nên được xem như vị Đại tế tự phá hoại nhất trong lịch sử Thần Giáo."
Hắn lại hút một hơi, sương khói giăng đầy trước người, nói: "Karen à, ta sẽ tiến
vào một nhóm cuối cùng, đến lúc đó, ngươi hãy chính thức tiếp nhận vị trí Đại
tế tự đi, khó khăn cho ngươi, cũng không biết được đến lúc đó Thần Giáo chúng
ta còn có thể còn lại bao nhiêu vốn liếng, ngươi hãy vất vả duy trì thêm một
chút đi."
Karen lắc đầu: "Ngài không nên thiếu trách nhiệm đến vậy, dù sao cũng nên có
người gánh vác áp lực tâm lý, tiếp tục kiên cường mà còn sống, ngài phải sống
sót.”
Creed: “Không thể thương lượng sao?"
Karen kiên định nói: "Khó cho ngài rồi."
Bởi vì, cuối cùng Karen cũng phải lên chiến trường.
Đừng đến lúc đó, Trật Tự Thần Giáo đã chỉ còn lại xác không lung lay sắp đổ,
trong thời gian ngắn còn phải liên tục mất đi hai vị Đại tế tự, cục diện đã xấu
đến mức không thể nào tệ hơn.
Protaras lấy ra một phần văn kiện khác: "Còn có một việc, Ánh Sáng Thần Giáo
vừa mới tái thiết…Giáo Hoàng Ánh Sáng phát ra công hàm giáo hội, hi vọng
được đến thăm Thần Giáo chúng ta."
Creed nắm hai tay lại, rồi từ từ buông ra, nói:
"Phản hồi đồng ý, ta sẽ phụ trách tiếp đãi."
Karen nói: "Vẫn nên để ta lấy thân phận đại diện Đại tế tự để tiếp đãi chứ?"
Creed: "Ta không có vấn để, dù sao cũng đã bẩn rồi, ngươi cứ giữ mình sạch sẽ
là được.”
Karen nghe vậy, cũng không còn kiên trì nói tiếp. Sau khi tan họp, Karen và
Verden cùng đi song song ra khỏi Thần điện công vụ.
Verden: "Không đến chỗ ta ngồi một chút sao?”
Karen: "Ta muốn trở về một chuyến, xử lý một chút chuyện ở trong nhà.”
"Ừm, tốt, vậy ta về tổng bộ trước, Đại tế tự.”
"Được rồi, Người Cầm Roi."
Verden đi xuống bậc thang, sau khi ánh mắt dừng ở trên chiếc xe ngựa mà
Karen ngồi vào thêm một lúc thì ngồi lên xe ngựa của mình.
Khi cửa đã đóng lại, Verden hít sâu một hơi rồi lại từ từ thở ra.
Lúc trước khi đối mặt với thủ lĩnh thì hắn cũng không mệt mỏi như vậy, bây giờ
đối mặt Karen, ngoại trừ phải vượt ra sự sợ hãi và kính nhường từ bản năng
trong nội tâm còn phải giả bộ thân mật như quan hệ lúc trước đây, thật đúng là
quá giày vò.
Karen đi đến xe ngựa của mình, người đánh xe chính là Muri, còn trong xe thì
Neo đã ngồi sẵn.
"Ngài Giáo Hoàng đến sớm vậy sao?"
"Bình thường thôi, trong đại điển lập giáo thì có Verden đích thân đến, xem như
giúp ta áp chế tình hình, những Thần Giáo chính thống khác mặc dù không hiểu
rõ hành động này, nhưng thấy Ánh Sáng Thần Giáo chúng ta bây giờ có Trật tự
che chở, cũng không dám ra tay với chúng ta, ngay cả trong chính nội bộ của
chúng ta cũng đã trở nên yên ắng hơn rất nhiều."
Karen nói: "Chờ đến khi giai đoạn thứ hai của Thần chiến kết thúc, ta lo lắng
việc Trật Tự suy yếu cũng sẽ không thể giấu diếm quá lâu, đến lúc đó, khi Tân
Ánh Sáng Thần Giáo của ngài mất đi chỗ dựa thì sẽ gặp phải nguy hiểm."
"Cái này có gì ghê gớm đâu, cùng lắm thì lại trở về kiếp sống làm tàn dư thôi.
Ha ha, ngược lại là Trật Tự Thần Giáo của cậu, một khi con hổ hung ác bị phát
hiện nó không có móng vuốt và răng nanh, khẳng định kết cục cũng sẽ rất thê
thảm chứ nhỉ?
Cho nên, ta cảm thấy lần viếng thăm vẫn rất cần thiết, trong đoàn viếng thăm
của chúng ta sẽ mang theo không ít lão thần quan Ánh Sáng, đến lúc đó có thể
tổ chức mấy cuộc họp để trao đổi kinh nghiệm.”
"Nghe ra được thế mà ngài còn có vẻ có chút mong chờ nhỉ?"
"Ha ha ha ha ha! Không phải sao, vừa nghĩ tới sẽ có một ngày, ta thế mà cũng
có thể dùng cái xưng hô kia để gọi cậu, trong lòng ta đã có một loại cảm giác
vui vẻ khó tả."
Karen không phản ứng lại Neo, mà là cầm một viên đá bỏ vào trong ly.
Neo thì đưa tay đẩy cánh tay Karen một chút, trêu chọc nói:
"Ha ha, nói chuyện đi chứ, tàn dư Trật Tự thân yêu của ta.”