xem xem cô ta có tuân theo quy tắc hay không."
Karen giơ ly rượu lên về phía Bern: "Ta mời ngài."
Bern đáp lại, cười nói: "Vốn là thứ phải giao ra, không cần cám ơn ta."
"Nhưng ngài vốn có thể kéo dài thêm một khoảng thời gian."
"Không kéo dài, ta nhìn trúng chính là ngươi, Waffron cũng xem trọng ngươi, ta
cũng càng thích cùng hợp tác làm việc với ngươi. Các ngươi đều biết, lúc ta làm
việc thích không từ thủ đoạn, thằng nhóc ngươi thì..."
Bern chỉ chỉ Karen: "Làm việc cũng không câu nệ hình thức, nhưng ở trong
ranh giới cuối cùng, chúng ta mãi mãi cũng đứng ở bên phía Trật Tự."
Sous tự mình rót rượu, nói: "Ta và hai người các ngươi khác biệt, ta nhát gan,
leo đến vị trí này không dễ dàng, có chút sợ phiền phức, ta né trước đây, ha ha
ha.
Nhưng mà, cũng chính bởi vì có những tín đồ Trật Tự như các ngươi mới có thể
để loại quan lại như ta sinh ra, trong lòng ta vẫn luôn rất rõ ràng một chuyện,
nếu trong toàn giáo đều là loại người như ta, như vậy chiếc thuyền lớn mang tên
Trật Tự này, vốn không thể nào vận hành tiếp được.
Tóm lại, cảm ơn hai vị."
"Cạn ly!"
"Cạn ly!"
...
Bữa tối tạm biệt, kéo dài khoảng bốn tiếng, Karen ngồi nghe Sous nói chuyện
phiếm, cũng nghe Bern nói chuyện phiếm, anh không nói chuyện của mình, chỉ
phụ trách tiếp lời.
Sau khi kết thúc, Sous và Bern ngồi lên xe của riêng mình rồi rời đi, Karen tắm
rửa ở Nhà Tang Lễ, sau khi đổi một bộ thần bào phổ thông, ngồi vào chiếc xe
đang dừng ở phía ngoài, lái xe là Richard, ngồi ở vị trí kế bên ghế tài xế, là Phó
chủ nhiệm văn phòng của Richard, Memphis.
"Karen, anh ngủ đi, ta đã sắp xếp xong mọi thứ."
"Ừm."
Karen nhắm mắt lại, bắt đầu nghỉ ngơi.
Memphis thì lấy ra một tấm thảm, nhẹ nhàng trùm lên trên người Karen.
Richard cười nhạo nói: "Ông thế mà cũng học được cách nịnh nọt rồi à."
Memphis không nói gì, ông ấy biết, khoảng thời gian bận rộn này sắp kết thúc,
đến lúc đó mình có thể tháo thắt lưng ra.
Lái xe đến đại sảnh trận pháp dịch chuyển, sau khi xuống xe Karen cùng với
Richard và Memphis thông qua trận pháp dịch chuyển mà tới đại khu Dinger,
bởi vì có chênh lệch múi giờ, đại khu Dinger đang là ban ngày.
Không có gọi xe ngựa, Richard đã đặt trước một chiếc xe, cậu ta vẫn lái xe, còn
Karen thì ngồi sau ngủ.
Lái xe tiến vào đại học giáo hội thuộc Trật Tự Thần Giáo, sau khi tìm nơi thích
hợp để đỗ xe, Richard và Memphis mỗi người cầm tư liệu của Karen đi làm thủ
tục nhập học.
Sau khoảng chừng hai giờ, Karen bị gọi đến để có mặt, chụp một tấm hình, xác
nhận thân phận, lấy được giấy chứng nhận nhập học.
Sau đó, Karen quay về trong xe tiếp tục ngủ, Richard thì lái xe quay về.
Lần đầu tiên tới đại học giáo hội, Karen thậm chí cũng không nhìn hoàn cảnh
trong trường ra sao, anh chỉ đến để làm thủ tục, chờ sau này thì dành chút thời
gian đến học vài buổi.
Ngược lại là mấy vị cán sự trường học phụ trách làm thủ tục trong lúc xem xét
tài liệu nhập học hôm nay, ngoài ý muốn phát hiện một vấn đề:
"Cái phần chức vị của tân sinh viên này có phải có sai sót hay không, Bộ trưởng
Đòn Roi Kỷ Luật đại khu?"
"Ai làm thủ tục này vậy, đến xem thử có phải điền sai rồi hay không, cái cột
tuổi tác này sao còn trẻ thế?"
"Có chuyện gì xảy ra rồi?" Một người đàn ông trung niên hói nửa đầu cầm bình
giữ ấm trong tay, bước đến.
"Chủ nhiệm ngài đến xem, cái tờ phiếu nhập học này có phải điền sai thông tin
rồi hay không?"
"Phi." Chủ nhiệm phun ra lá trà trong miệng, lại gần nhìn lướt qua, cười nói,
"A, không sai, ngươi xem thử tên đi, Karen. Silva."
...
Bất kể là hai lần triệu hồi Loya hay vẫn là hội nghị, chiêu đãi liên tục thật ra đều
tiêu hao rất lớn sức lực, nhưng mà thông qua việc ngủ bù trong lúc đến đại khu
Dinger làm thủ tục nhập học, chờ tới lúc quay về thành phố York, tinh thần
Karen gần như đã khôi phục.
Anh không có vội vã về nhà, mà là cầm theo một túi đồ đến trụ sở của Thần tử
Marvalho, gõ cửa.
Người mở cửa là Marvalho, sau khi nhìn thấy Karen, trên mặt hắn lúc này dào
dạt ý cười, những ngày này hắn sống chung một phòng với vị hôn thê của mình,
thật sự là kìm nén đến sắp phát điện, hiện tại rốt cục có "Tiếp viện" tới.
Mà cái tiếp viện này không chỉ là người bạn duy nhất của mình, vẫn còn là đối
thủ cạnh tranh của vị hôn thê mình.
Thân là vị hôn phu của Gaspol, Marvalho cũng không có khái niệm vợ chồng
cùng nhau nhất trí đối ngoại, chủ yếu là vì cái "Không khí gia đình này", hắn
muốn tìm chỗ để dung nhập vào cũng rất khó.
Marvalho dẫn Karen đi vào phòng khách.
Gaspol đứng người lên, nói với Karen: "Bộ trưởng Karen, chào ngài."
"Thẩm phán trưởng, chào ngài."
Marvalho cố ý lớn tiếng nói:
"Ha ha ha, Karen, ngươi tới thì tới thôi là được rồi, còn mang lễ vật làm gì, giữa
chúng ta không cần phải khách sáo như vậy."
Marvalho đi đưa tay cầm lấy túi lễ vật của Karen, Karen không đưa cho hắn, mà
là đem cái túi đặt ở trên bàn trà mà Gaspol dùng để làm việc, lại lấy văn kiện từ
trong túi ra, dọn lên bàn.
Karen mỉm cười nói:
"Những thứ này là văn kiện công việc gần đây nhất tổng bộ, cần ngài xem qua
rồi thẩm duyệt một chút, còn có mấy cái đề tài thảo luận cần trưng cầu ý kiến
của ngài."
Gaspol đáp lại nói: "Bộ trưởng, ta còn không có chính thức đi nhậm chức, hiện
tại những văn kiện này đưa cho ta nhìn và để ta quyết định, hình như có chút
không thích hợp."
Karen đáp lại nói:
"Ta cảm thấy để ngài tiếp nhận công việc sớm hơn mới có lợi cho Đòn Roi Kỷ
Luật chúng ta nhất, như vậy mới có thể để công việc được triển khai tốt hơn, tất
cả cũng là vì Trật Tự.
Ngài cảm thấy ta nói có đúng không, đàn chị?"