Mục lục
Số 13 Phố Mink
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Ca ngợi Trật Tự."

Người cá hé miệng, trên mặt lộ ra vẻ hoảng sợ.

Cô cũng không biết về thần bào của Trật Tự Thần Giáo, nhưng biết về Trật Tự

Thần Giáo, Trật Tự Thần Giáo hùng mạnh và đáng sợ, cũng không phải là điều

gì bí mật ở trên đảo, trái lại cảm giác xa lạ này, sẽ khiến cho sự e sợ càng được

phóng đại lên thêm.

Người cá lập tức nằm lại trong bồn tắm một cách khéo léo, không còn dám có

động tác nhỏ nào khác, cơ thể còn đang vì sợ hãi mà nhẹ run lên.

Karen nằm ở trên giường khẽ nhíu mày,

Tại sao lại có cảm giác có người đang dòm ngó mình?

...

"Thưa công chúa, ngài Karen lại quay về nằm ngủ, người cá thì vẫn nằm trong

bồn cá như cũ."

Nữ võ sĩ Pamir vừa tiếp tục nhìn trộm gian phòng đối diện vừa bẩm báo với

Ophelia ở phía sau lưng.

Phu nhân Chenay vừa đưa hàng trở về nghe được câu này, lập tức mỉm cười nói:

"Xem ra, tình cảm của ngài Karen dành cho công chúa thật sự rất thắm thiết."

Công chúa của Đảo Ám Nguyệt, có hay không kết hôn với người ngoài, phải

chăng có phù hợp với lợi ích giữa các thế lực, phu nhân Chenay cũng không rõ

ràng, bà ta cũng không cần rõ ràng, chỉ cần nói dễ nghe là được.

Trên mặt Ophelia cũng không lộ ra nụ cười của thiếu nữ hay gì khác, tựa như

cũng không cảm thấy vui vẻ gì về việc này, chỉ là thản nhiên nói: "Trở về đi."

"Vâng, công chúa."

"Cung tiễn công chúa."

...

Karen không biết một tấm vé lên lầu ba có thể xài được trong thời gian bao

nhiêu lâu, có lẽ chỉ cần mình tiếp tục chốt đơn, hoặc là thêm thời gian, sẽ để cho

mình tiếp tục sử dụng.

Nhưng đã hơn hai giờ trôi qua, bên kia vẫn còn không kết thúc? Bản thân mình

cũng cảm thấy đã ngủ được cả buổi trưa rồi.

Lập tức, Karen lại nghĩ tới một cái khả năng, có lẽ bên kia đã kết thúc, bọn họ là

đang chờ mình, bởi vì bên mình vẫn chưa để người cá đi ra ngoài.

Cho nên, mình là đang bị xem như làm mới đơn hàng rồi sao?

Karen từ trên giường ngồi dậy, mở cửa, trong hành lang nhỏ bên ngoài có một

người phục vụ đang đứng.

"Xin hỏi, mấy người bạn của tôi đã xong chưa?"

"Thưa ngài, bọn họ đã đang ở quầy bar dưới lầu đợi ngài."

Quả nhiên là như vậy.

Karen cũng lắc đầu mà không biết phải nói gì, bản thân mình vẫn giữ gìn trong

sạch, thế mà còn ở trong đây lâu nhất, lại còn để bọn họ phải ngồi chờ bên

ngoài.

"Bao nhiêm phiếu điểm, ùm, Phiếu Trật Tự."

Karen nhớ Laure từng nói thanh toán ở nơi này phải đưa cho người cá, chứ

không qua lễ tân của nhà hát.

"Thưa ngài, chi phí dịch vụ của ngài đã được thanh toán, ngài có thể trực tiếp

xuống lầu."

"Có người đã thanh toán rồi?" Karen khẽ nhíu mày, việc này cũng không có khả

năng, ba người bọn họ đã thanh toán xong rồi xuống dưới lầu, nếu như nói lúc

vừa ra khỏi phòng nói tính tiền chung cả đám, vậy cũng chỉ nên thanh toán chi

phí lúc đó.

Mà lại giá cả của mỗi người khác biệt, phục vụ cũng khác biệt, cũng không tiện

để tính tiền giúp.

"Được rồi, tôi đã biết."

Karen quay đầu nhìn về phía người cá đang nằm trong bồn tắm, ừm, không hổ

danh là người cá, nằm trong bồn tắm ngâm nước lâu như vậy, trên da cũng

không có dấu hiệu trắng bệnh nào.

"Tạm biệt."

"Ngài đi thong thả."

Karen đi xuống lầu, ghế sô pha ở chỗ quầy bar, đã nhìn thấy rõ bóng dáng của

đám người Richard và Leon.

Trông thấy Karen xuống tới, ba người đồng loạt phát ra tiếng reo hò:

"A a a, anh rốt cục cũng xuống tới, anh có biết chúng tôi đã đợi anh bao lâu

sao!"

"Đây mới là ông hoàng trong cả đám chúng ta!"

"Lòng háo thắng của cậu mạnh như thế sao, đặt đơn thêm mấy lần? Sẽ không

phải nằm trong bồn tắm cùng trò chuyện với người cá để kéo dài thời gian chứ

hả."

"Trong mấy người thì ai giúp tôi tính tiền vậy?" Karen hỏi.

Ba người cùng ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi.

Richard mở miệng nói: "Lúc trước khi tôi nói muốn đưa phiếu điểm cho anh

không phải anh đã nói là tự anh có sao, Karen."

"Được rồi, tôi đã biết."

"Có chuyện gì xảy ra rồi à?" Leon hỏi, "Dù thế nào cũng sẽ không phải có

người tình tiền giúp cậu đấy chứ?"

"Hình như là vậy."

"A, vậy thì chuyện này cũng thật ly kỳ đấy." Laure cười nói, "Cậu là lần đầu

tiên đến Đảo Ám Nguyệt phải không, chẳng lẽ ở chỗ này cậu còn có người quen

biết nào..."

Lúc nói đến đây, Laure vô ý thức nhìn về phía Leon, muốn nói người Karen

quen biết là ai, cũng chính là vị kia, có điều hiển nhiên trong lúc Karen và Leon

cũng đều ở đây, không thích hợp để đùa kiểu này.

"Thời gian cũng không còn sớm, chúng ta trở về đi." Leon đưa tay vỗ vỗ bả vai

người xung quanh rồi nói.

Bốn người một lần nữa quay trở lại trên xe ngựa, nửa giờ sau, về tới khách sạn

Bernard, lại tiếp tục ngồi xe ngựa đi vào trong, đi tới khu cư trú của đội mình, ở

trước cổng của "Tứ Hợp Viện", có một đám võ sĩ mặt giáp đỏ đang canh giữ.

"Chắc là nhân vật nào đó của Đảo Ám Nguyệt đến để gặp ông nội." Leon nói.

Đám người xuống xe, đám võ sĩ cũng không ngăn cản, nhường đường.

Chờ đến sau khi đám người Karen bước vào, phát hiện Neo đang dẫn theo tiểu

đội của Đòn Roi Kỷ Luật xếp thành hai hàng.

Đây là lễ nghi xã giao cơ bản, tiểu đội Đòn Roi Kỷ Luật lần này được phải đến

đây với hình thức của một đội nghi thức.

"Đáng chết." Laure tự mắng mình, phải biết chức trách của hắn ta là phải ghi

chép trong các tình huống thế này, kết quả thì người thư ký như mình lại không

có mặt.

Karen và Richard lập tức lấy mặt nạ bạc ra mang vào rồi đứng vào trong hàng.

Leon thì sửa sang lại quần áo của mình, chuẩn bị cũng đi vào thăm hỏi, ông nội

của mình đang tiếp khách, Leon lẽ ra cũng nên đến chào hỏi một tiếng, sau đó

để ông nội giới thiệu mình một chút, đây xem như là lễ nghi xã giao cơ bản.

Có điều, Đại Chủ Giáo Waffron lúc này đã cùng với khách đi ra bên ngoài.

Đứng ở bên người của Đại Chủ Giáo Waffron, không phải ai khác mà chính là

tiểu thư Ophelia.

Cuộc nói chuyện giữa hai người hiển nhiên đã kết thúc, đang chuẩn bị kết thúc

công việc.

"Công chúa Ophelia, ngài đến thăm, để cho tôi vừa mừng vừa lo."

"Lúc ở thành phố York, nhận được sự chiếu cố của ngài, bây giờ ngài đã đến

Đảo Ám Nguyệt thì tôi cũng nên làm tròn bổn phận chủ nhà mới tận tình hữu

nghị."

Việc triển khai hợp tác giữa Đảo Ám Nguyệt và Trật Tự Thần Giáo ở thành phố

York, Wolfram là một trong những người đảm nhiệm chuyện này.

"Công chúa thật sự đã quá khách sáo, có thể đến nơi xinh đẹp như thế này, là

vinh hạnh của tôi."

"Cũng hi vọng ngài sau khi cuộc đàm phán chính thức kết thúc sẽ ở lại trên đảo

một khoảng thời gian, để chúng tôi tiếp đãi ngài thật chu đáo, tiếp đón bạn bè

Trật Tự Thần Giáo."

"Cám ơn lời mới của ngài."

Sau khi Leon phát hiện khách tới là Ophelia, không khỏi cảm thấy có chút do

dự, còn cố ý nhìn một về phía Karen đang đứng xếp hàng một cái.

Leon đã sớm nói qua với Karen, hắn cũng không thích việc ép duyên như vậy,

cho nên cũng chẳng có ý kiến gì về những lời đồn đãi kia, cũng sẽ không bởi

vậy mà cố ý nhắm vào Karen, bởi vì hắn cảm thấy làm những việc này sẽ để

cho mình có chút hèn hạ.

Nhưng Leon cũng cần cân nhắc đến thái độ của ông nội, hoặc gọi là thể diện

của ông nội.

Đáng tiếc, trong túi mình cũng không có mặt nạ, nếu không thì Leon cũng muốn

đeo mặt nạ lên rồi trốn vào trong hàng.

Thế nhưng vào lúc này, Đại Chủ Giáo bước xuống từ trên bậc thang đã hướng

sự chú ý về phía Leon

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK