"Ta hy vọng lắng nghe yêu cầu đến từ Trật Tự."
"Ai."
Creed phát ra một tiếng thở dài, tựa như cảm thấy rất thất vọng khi Luân Hồi tỏ
ý chịu thua.
Tựa hồ, ông ta rất tình nguyện tiếp tục chiến tranh, cũng không muốn lại đi đối
mặt với những Đội trưởng Kỵ Sĩ Đoàn kia gõ cửa hết lần này đến lần khác.
Creed mở miệng nói: "Không có lần sau."
Người Gác Cổng Romir nhẹ gật đầu: "Sẽ không có lần nữa."
Creed ngồi trở lại, đám Chủ giáo cũng đều ngồi xuống lại, tất cả thần quan Trật
Tự đứng ngoài quan sát ngồi xuống lại trên ghế.
Chủ giáo Waffron lấy ra một tờ danh sách, mở miệng nói:
"Luân Hồi đáp ứng 18 yêu cầu của bên chúng ta..."
Wolfram bắt đầu đọc lên yêu cầu của bên Trật Tự, Karen ngồi nghe rất chân
thành.
Bên trong nội dung yêu cầu ngoại trừ một chút việc nhỏ không đáng kể và yếu
tố vinh dự ra, chủ yếu chia làm năm điểm chính.
Một, Trật Tự Thần Giáo giữ lại một chỗ thánh địa của Luân Hồi Thần Giáo, mà
vị trí của chỗ thánh địa này, vừa đúng lúc ở vùng biển này của Đảo Ám Nguyệt.
Hai, Luân Hồi Thần Giáo bồi thường chiến tranh hai trăm triệu phiếu Trật Tự
cho Trật Tự Thần Giáo, một trăm triệu đầu tiên phải được thanh toán trong thời
gian mười ngày kể từ khi điều ước có hiệu lực, phần còn lại thanh toán lần lượt
trong thời hạn ba năm.
Ba, mỗi ba năm Luân Hồi Thần Giáo đều phải phái ra một trăm thần quan trẻ
tuổi tiến vào Trật Tự Thần Giáo để học tập đào tạo sâu, làm sâu sắc sự giao lưu
lẫn nhau giữa hai giáo, người được do bên phía Trật Tự Thần Giáo tự mình
quyết định lựa chọn, Luân Hồi thần giáo không được can thiệp và ngăn cản.
Bốn, cách mười năm mỗi lần vào ngày Cánh Cổng Luân Hồi mở ra, Trật Tự
Thần Giáo sẽ có tư cách cử mười hai người vào trong Cánh Cổng Luân Hồi để
thí luyện.
Năm, hai bên tự sửa chữa lại thần thoại tự thuật của riêng mình, Thần Luân Hồi
từng tiến hành thần chiến dưới sự dẫn dắt bởi Thần Trật Tự.
Chủ yếu là năm điều này, còn lại đều là yêu cầu về mặt ngoại giao và thể diện
của thần giáo, không thuộc về điều khoản mang tính thực tế.
Năm cái điều khoản này, điều thứ nhất nói đến thánh địa của Luân Hồi Thần
Giáo ở vùng biển này, cũng không phải là nơi mà Trật Tự Thần Giáo tấn công
trong "Ngày đầu của cuộc chiến", từ điểm này cũng có thể thấy được, trước khi
chiến tranh xảy ra, Trật Tự Thần Giáo đã chuẩn bị sẵn nội dung đàm phán sau
chiến tranh.
Nếu có thể giành lấy nơi này thông qua việc đàm phán, cũng không cần phải
tiến đánh nó trước.
Có khu thánh địa kia, thì Trật Tự Thần khuếch tán sự ảnh hưởng của mình đến
vùng biển này, đồng thời gạt bỏ uy hiếp của đồng minh Đảo Ám Nguyệt của
mình, cũng có thể tiếp tục để cho Đảo Ám Nguyệt toàn tâm toàn ý bước theo
dấu chân của Trật Tự Thần Giáo
Về phần những thánh địa khác đã thành công chiếm đóng, tất nhiên sẽ rút quân
về để trả lại cho Luân Hồi Thần Giáo, bởi vì tài nguyên và tích lũy trong các
thánh địa đã bị công chiếm, cũng sớm đã bị chiếm đoạt, nhưng bởi vì đường xá
quá mức xa xôi, cũng không có khả năng xa xỉ đến mức dùng trận pháp dịch
chuyển để đưa về, cho nên phần lớn chiến lợi phẩm sẽ được vận chuyển theo
đường hàng hải đến các phân bộ của Trật Tự Thần Giáo.
Nên lấy cũng đã lấy, nên hủy cũng đã hủy, tiếp tục chiếm đóng, cũng không có
giá trị quan trọng gì khác, ngược lại còn muốn tiếp tục phòng ngừa sự tập kích
từ tín đồ của Luân Hồi Thần Giáo theo phương thức tự sát, trước mắt thì loại
tình huống này đã xuất hiện rất nhiều lần.
Điều thứ hai là bồi thường chiến tranh, số lượng cũng không tính là quá đáng,
với tích lũy của Luân Hồi Thần Giáo thì chắc chắn sẽ chống đỡ nổi.
Điều thứ 3 là tiến cử người trẻ tuổi tiến vào Trật Tự Thần Giáo để học tập đào
tạo sâu, vốn là một phiên bản của Trật Tự Thần Giáo với Pamirez giáo, ở chỗ
này xem như là một dương mưu, cả hai bên đều rõ ràng, điều này có hàm ý như
thế nào, nhưng bởi vì người được chọn là do phía của Trật Tự Thần Giáo quyết
định, cho nên đều có thể lựa chọn những người trẻ tuổi ưu tú và có gia thế hiển
hách, cho nên dám che giấu được hết sao?
Điều thứ tư, Cánh Cổng Luân Hồi cứ mỗi mười năm sẽ mở ra một lần, thanh
niên ưu tú đương thời có thể tiến vào trong đó tiến hành thí luyện, danh sách
mỗi lần chỉ có ba mươi người. Trước đây Luân Hồi Thần Giáo cũng không phải
là không có dùng vị trí người tham gia để đền đáp cho các Thần giáo khác.
Luân Hồi Cốc ở Luân Hồi Thần Giáo tương đương với Trật Tự Thần Điện của
Trật Tự Thần Giáo, không thể nói rằng tất cả những người từng tiến vào Cánh
Cổng Luân Hồi sau này đều sẽ trở thành trưởng lão trong Luân Hồi Cốc, nhưng
mỗi một trưởng lão trong Luân Hồi Cốc khi còn trẻ đều đã tiến vào trong Cánh
Cổng Luân Hồi hoàn thành thí luyện.
Điều thứ năm về việc sửa chữa thần thoại tự thuật là sự thay đổi trên pháp lý,
Karen một lần nữa ý thức được, tầm quan trọng của việc thần giáo phát triển đối
với Thần, bởi vì nếu tín đồ của Thần Giáo mình có năng lực, như vậy thì thần
hoàn toàn có thể trở thành đại ca của thần khác, thậm chí là cha.
Nói theo một cách khác, nếu như tín đồ của ngươi thiếu năng lực, như vậy dù vị
thần như ngươi vào thời kỳ trước có oai phong mạnh mẽ đến dường nào, sau
này có lẽ đều phải quỳ xuống kêu đại ca hoặc cha đối với những vị thần bị
ngươi đánh bại trước đây.