Trật Tự, cũng là ba đội kỵ binh, hai đội chủ lực phụ trách càn quét chiến trường,
một đội quy mô nhỏ nhất thì phụ trách bảo vệ quân trận bên mình.
Chiến mã vong linh dưới hông của họ so với hiện tại thì càng thêm uy vũ và
hùng tráng, ngọn lửa vong linh trên người cũng càng thêm mãnh liệt, móng
ngựa chạm đất trong im ắng nhưng lại có thể tạo ra tiếng vang vào trong linh
hồn.
Có sai sót nhỏ của những lính khiên trước đó, bọn kỵ binh cũng không phạm
phải lỗi lầm nào, nghiêm ngặt dựa theo mệnh lệnh của thượng cấp mà tiến hành
quá trình khởi động.
Mặc dù không có thúc ngựa tấn công mà chỉ di động theo tiết tấu chậm rãi,
nhưng lúc nhìn từ trên cao xuống thì dưới mặt đất trông như có ba con Địa
Long màu đen đáng sợ xuất hiện, có thể nghiền nát bất cứ thứ gì ngăn cả ở phía
trước.
Dù gì thì bản chất của quân trận cũng là để cá thể dung nhập vào chỉnh thể, để
sức mạnh của nhiều cá thể thông qua quân trận mà biểu hiện ra ngoài theo hệ số
gấp nhiều lần.
Cho nên, nếu như tố chất cá thể cao đến cấp độ nào đó mà nói, sau khi trải qua
sự cường hóa của quân trận thì tự nhiên cũng sẽ đáng sợ đến mức khó có thể
tưởng tượng.
Ở trong Vườn Sinh Mệnh, Karen đứng bên cạnh Norton, tận mắt nhìn thấy cảnh
Kỵ Sĩ Đoàn vây giết Trưởng Lão Thần Điện của Sinh Mệnh Thần Giáo.
Trưởng Lão Thần Điện cao quý tựa như Thần linh khi ấy dưới sư bao vây của
kỵ binh lại trông như một con thú bị nhốt, cuối cùng chỉ có thể từ từ bị mài mòn
mà chết, còn kỵ binh thì gần như không tổn thất gì.
Nhưng những kỵ binh trước mắt này, trong hoàn cảnh chiến trường tương tự thì
vốn cũng không cần tấn công quanh co và lặp đi lặp lại làm gì, những Trưởng
Lão Thần Điện mạnh nhất chỉ dưới Thần linh cũng không ngăn cản được một
đợt tấn công bình thường của bọn họ mà sẽ hoàn toàn bị nghèn ép.
Sau đó, đội ngũ Trận pháp sư, Mục sư, thuật pháp sư, Triệu hồi sư, theo thứ tự
bắt đầu làm nóng người.
Chỉ cần không phải kẻ địch đã đánh đến Giáo Đình hoặc là cổng của trụ sở Ky
Sĩ Đoàn thứ nhất thì cái quá trình này tất nhiên sẽ bị chấp hành.
Sai lầm lớn nhất xuất hiện ở đội ngũ Triệu hồi sư, một quần thể Triệu hồi sư bởi
vì tố chất cá thể quá cao khiến cho "Thần thú Barce" được triệu hồi ra gần như
thực chất hóa, cũng may điều chỉnh kịp thời cho nên lúc này mới chưa từng xuất
hiện tình huống quân trận bị cái mai rùa do chính mình triệu hồi ra đập trúng.
Sĩ quan các cấp trong quân đoàn cũng đang nhanh chóng ghi chép và báo cáo,
mục đích là để không xuất hiện sai lầm tương tự khi ở trong chiến trường.
Rất nhanh, giai đoạn làm nóng người kết thúc.
Tất cả thần quan thức tỉnh đều đứng ở hai bên cổng dịch chuyển, xếp hàng, cúi
đầu.
"Tiến lên!"
Quan chỉ huy tối cao của nhánh quân đoàn này là Cyrion ra lệnh tiến quân về
chiến trường.
Không có tiếng reo hò, cũng không có màn phô diễn long trọng, càng không có
phần để Creed hay Karen phát biểu, bởi vì bất cứ sự lãng phí thời gian không
cần thiết nào vào lúc này đều là tội lỗi không thể tha thứ.
Toàn bộ quân trận dựa theo trình tự trước sau mà bắt đầu tiến vào cổng dịch
chuyển.
Connor ngẩng đầu rồng, hỏi: "Chúng ta cũng đi sao?"
"Đi."
Đợi đến sau khi nhánh quân đoàn này hầu như đã đi qua cổng, Cốt Long mới hạ
thấp độ cao, chở Karen xuyên qua cổng dịch chuyển.
Tầm mắt trong thoáng chốc trở nên vô cùng trống trải.
Phía trước, vốn nên là rừng rậm nguyên thủy mênh mông vô bờ, bây giờ lại như
tiến vào một bãi đất trống mùa đông vạn vật khô héo không nhìn thấy một cánh
hoa nào.
Ở nơi rất xa, bầu trời và mặt đất giống như là bị dính liền với nhau, dòng sông
màu xanh lam treo ở nơi ấy không ngừng chập chờn.
Đó là vách ngăn kỷ nguyên, là nơi mà những đối tượng kia bị Thần Trật Tự
ngăn cách phía ngoài.
Hiện tại, Thần Trật Tự bắt đầu không ngừng buông tay, nhóm Thần linh này
cũng đã sắp giáng lâm.
Chỉ có điều ở chỗ này không có khả năng xuất hiện lực lượng giáo hội đến để
tiếp ứng cho bọn hắn, bởi vì các Thần Giáo chính thống đã không còn, Chủ
Thần kia đã đang khai chiến với các giáo hội của những Thần linh này.
Karen đứng trên lưng rồng trên không thể không cảm thán lần nữa, bởi vì ngươi
không thể không bội phục mưu đồ và bố trí của các đại nhân hệ Trật Tự đời
trước.
Bọn hắn không chỉ trả giá bằng việc hi sinh chính mình, kéo theo một đám Chủ
Thần khó đối phó nhất nếu khôi phục hoàn toàn, giải quyết phiền phức lớn nhất
cho các tín đồ hậu thế, đồng thời còn đề ra trình tự, tạo ra một hoàn cảnh thoải
mái nhất để tín đồ đương đại xoay sở.
Cho nên, Tiranus nói, chủ nghĩa anh hùng bi tráng cũng không thích hợp với tín
đồ Trật Tự, ngươi nào sẽ thấy cảnh anh hùng được đút cơm đến tận miệng?
Hoàn cảnh chiến trường đã sớm được bố trí, càng nhiều dụng cụ phụ trợ và trận
pháp đường vân nguyên thủy đã được thiết lập xong, tất cả đều là do nhiều đoàn
chính quy không quản ngày đêm đẩy nhanh tốc độ hoàn thành.
Khi Ky Sĩ Đoàn thứ nhất tiến vào nơi này, bọn hắn cũng bắt đầu lùi hẳn về phía
sau, nhường lại chiến trường.
Tiến lên, tiến lên, tiến lên, đợi đến sau khi đến được vị trí chỉ định thì quan chỉ
huy tối cao mới ra lệnh ngừng lại.
Toàn bộ quân trận, trong nháy mắt bất động tuyệt đối.
Ngay cả Connor ở trên trời vào lúc này cũng không dám bay lượn sợ tạo ra quá
nhiều động tĩnh, chỉ yên tĩnh lơ lửng ở đó.
Một đội ngũ của Viện Chiến Tranh đi tới chiến trường, người cầm đầu không
phải người nào khác, chính là Dikno.
Đầu tiên là Dikno hành lễ về hướng Cốt Long ở trên, sau đó cầm trong tay thẻ
bài của mình rồi tiến vào nội bộ quân trận, trực tiếp đi tới đài chỉ huy đang lơ
lửng giữa không trung.
Trên đài chỉ huy chỉ có một mình Cyrion, ánh mắt của hắn lạnh lùng mà nhìn
Dikno, hỏi:
"Hồng Y Giáo Chủ là chức vị gì?"
"Chức vị mới được đặt ra, ở dưới Đại tế tự, bố trí ba vị Hồng Y Giáo Chủ, trong
đó một vị đứng đầu Viện Chiến Tranh, được phân công quản lý sự vụ liên quan
đến chiến tranh.”
Cyrion lắc đầu:
"Ta không cảm thấy Viện Chiến Tranh có thể có tư cách tham dự chỉ huy, đây là
Thần Chiến, các ngươi không có kinh nghiệm."
Dikno không phản bác, mà là lấy thẻ bài thân phận của mình ra đưa đến.
Cyrion đưa tay nhận lấy, thẻ bài thân phận nhìn rất quen mắt, bởi vì bên ngoài
mỗi một quan tài của Kỵ Sĩ Đoàn thứ nhất đều có treo một cái, trước đó lúc mọi
người thức tỉnh cũng đều trông thấy.
"Dikno?"
"Không sai, là ta."
Vẻ mặt Cyrion lúc này trở nên bắt đầu trang nghiêm, hỏi: "Ngươi đã thức tỉnh
bao lâu?"
"Rất lâu."
Cyrion đi đến trước, đưa tay đặt ở trên bả vai, Dikno chủ động mở ra phòng
ngự, thuận tiện để đối phương thăm dò.
Sau khi thăm dò xong, trạng thái của cơ thể này cực kỳ tốt, khuyết điểm duy
nhất đó là…Không có linh hồn.
"Ngươi còn thời gian bao lâu?"
"Rất lâu."
Cyrion: "Ngươi… Ngài?"
Dikno mở miệng nói: "Ta đã thức tỉnh rất lâu, chuẩn bị kỹ lưỡng, cho nên ta
cảm thấy, để ta chỉ huy trận chiến này thì hiệu quả sẽ tốt hơn."