"Ha ha, phía trên rất là hài lòng đối với sự gia nhập của ngươi, bọn họ đồng ý ta
để lại vị trí cho cậu sớm một chút, cậu cảm thấy bây giờ có phù hợp không,
Karen?"
Karen cũng không ngờ đến chuyện này. Theo lý thuyết, khi cấp trên của ngươi
nói với ngươi những lời này, ngươi hẳn phải cảm thấy kinh sợ, nhưng Karen
không đến mức như thế, bởi vì anh đã hiểu, cái này không phải là lời nói bóng
gió của Gaspol.
Đến cấp bậc này của họ, xem như muốn tranh đấu cũng là căn cứ vào cơ sở hai
bên ngầm hiểu nhau, mà không phải giống như họ hàng trong bữa cơm của đại
gia đình mà mở miệng buông lời châm chọc nhau.
Đây là ý của "Phái học viện"? Cái phái hệ kia sau khi biết mình muốn gia nhập,
chuẩn bị trước cho mình một món quà lớn?
Cho nên, lúc Alfred trên xe tự nhủ về việc Trưởng khu muốn đề cử người,
không phải Gaspol muốn khuếch tán quyền lực, mà là muốn tiến hành làm nền
cho sự quá độ? Để phía ngoài không đến mức cho rằng là mình lấn át quyền
hành của cấp trên.
Kế hoạch của mình và Alfred đều thất bại rồi sao?
Mà nguyên nhân thất bại là, lúc lên phương án cho kế hoạch, xem nhẹ ưu thế
phe mình, không nghĩ tới mình có thể nổi tiếng như thế?
Karen cũng không tị hiềm mà trực tiếp đáp lại nói: "Ta sẽ cố gắng phối hợp với
sự sắp xếp của ngài."
Gaspol thở dài, nói: "Cái này thật ra cũng là do chính ta chủ động đề nghị,
đương nhiên, phía trên cũng vui vẻ khi ta bàn giao cho cậu, dù gì thì cậu cũng
có tiền đồ hơn ta, cũng càng thích hợp để phái hệ tăng cường bồi dưỡng."
"Ngài tự mình xin phép?"
Cho nên, không phải áp lực từ phía phái hệ?
"Gần nhất, vừa có một sự kiện, mức độ bí mật cực kỳ cao, cậu chắc là không
biết, nhưng mà không cần giấu diếm cậu."
"Phát sinh chuyện gì rồi? "
"Thí nghiệm của Marvalho phát sinh ngoài ý muốn, nhưng thân phận của ngài
ấy đặc thù, cho nên trên dưới đều giữ bí mật."
"Marvalho bây giờ đang ở đâu?"
"Ở bệnh viện giáo hội."
...
Karen rời khỏi tòa nhà tổng bộ trực tiếp đến bệnh viện giáo hội.
Marvalho ở trong phòng bệnh cao cấp nhất, cho dù là với thân phận của Karen,
cũng chỉ có thể thông báo xin phép gặp trước, không thể trực tiếp vào phòng
bệnh.
Nhưng mà rất nhanh, anh nhận được sự đồng ý gặp của Marvalho.
Không phải là phòng bệnh trên ý nghĩa truyền thống, càng giống như là một cái
hồ nước nóng, bên trong có các loại thuốc tắm quý giá.
Lúc Karen đi tới, hai tay Marvalho đang để trên bờ, toàn thân đều ngâm trong
hồ, có thể trông thấy, ở chỗ bụng của hắn, có một vết màu đen.
Marvalho trông thấy Karen đã không còn quấn băng vải trên người, lập tức
mắng: "A, đáng chết, xem ra lần trị liệu này có hiệu quả rất tốt nhỉ."
Karen đáp lại nói: "Ta cũng kỳ quái vì cái gì mà lần trị liệu này của ta lại có
hiệu quả tốt đến vậy, thì ra ô nhiễm không phải biến mất, mà là dời đi."
Mục tiêu công việc lúc trước của Marvalho là thông qua phân tích nghiên thi thể
của Thiên sứ sáu cánh, tổng hợp số liệu cần thiết, quan trọng nhất chính là, hắn
kế thừa vị kia “Thần", bản thân là một trong 12 kỵ sĩ trật tự, chuyên môn nghiên
cứu khí cụ chiến tranh.
Cho nên, Marvalho thật ra là một "doanh nghiệp sản xuất súng đạn" của Giáo
hội.
Trong lúc nghiên cứu phát minh vũ khí xảy ra chuyện gì đó ngoài ý muốn, đây
là chuyện quá phổ biến.
Karen đi đến trước mặt Marvalho, ngồi xổm xuống, hỏi: "Vết thương có nghiêm
trọng không, ô nhiễm này khó xử lý sao?”
"Hoàn toàn không thể so sánh với ô nhiễm Thần tính mà ngươi gặp phải trong
hang động, lần này là ta bị sự cố ngoài ý muốn của thí nghiệm lan đến gần,
nhiễm phải một chút, xử lý ngược lại cũng có thể xử lý, nhưng cần một chút
thời gian."
"Có thể xử lý là tốt, không tính là chuyện gì lớn."
Là Thần tử, cũng sẽ không thiếu tài nguyên để chữa bệnh.
"Nhưng vấn đề ở chỗ …"
"Ở chỗ cái gì?"
Marvalho vỗ vỗ ngực mình: "Ngay từ đầu, phần lớn dấu ấn ô nhiễm là ở trên cổ,
sau đó chuyển dời đến ngực "
"Bây giờ đến phần bụng rồi?" Karen chỉ chỉ nói.
"Đúng vậy, hiện tại đến phần bụng, mặc dù không ngừng trị liệu, ô nhiễm đang
dần dần yếu bớt, nhưng mà nó…
"Nó đang di chuyển."
"Đúng, không sai, nó đang di chuyển, cho nên các bác sĩ tạm dừng trị liệu loại
bỏ ô nhiễm, trước hết sử dụng liệu pháp tạm thời phong ấn, dựa theo tiến trình
trị liệu bình thường, hẳn là sẽ để ô nhiễm từ từ nhỏ dần … đến cuối cùng rút nó
ra từ lòng bàn chân.
Thế nhưng mà… ngươi biết, từ phần bụng đến lòng bàn chân, mặc kệ là cái bàn
chân nào, đều phải đi qua một vị trí.
"Ta biết, đây là sợ lúc ô nhiễm đi ngang qua, gây ra một vài biến chứng à?"
"Cái này ai mà biết được, ta muốn để bọn họ tiếp tục trị liệu, nhưng bọn họ
không dám, thần điện hồi trước còn cố ý phái người đến thăm ta, truyền ý.
Ngươi biết sứ giả nói như thế nào không, hắn thế mà yêu cầu ta để lại huyết
mạch trước rồi lại tiếp tục tiến hành trị liệu loại trừ ô nhiễm tận gốc, nói chỉ có
làm thế mới có thể cam đoan dòng dõi khỏe mạnh.
Bọn hắn hoàn toàn không chú ý đến tiến triển trong việc nghiên cứu của ta, chỉ
chú ý đến sức khỏe của ta giống như lợn giống.
Cố gắng dốc lòng vì công việc nghiên cứu, kết quả lại không bằng cái bộ phận
duy trì nòi giống của mình."
"Vậy còn ngài Trưởng khu thì..."
"Chắc chắn bọn họ cũng đã đi tìm cô ta rồi, cô ta là vị hôn thê của ta, ngươi nói
xem bọn họ có thể không đi tìm cô ta sao?"
Karen rốt cuộc hiểu rõ: Trách không được Gaspol muốn chủ động xin nhường
chỗ cho mình, cũng không cần mình đi dẫn đường làm gì, chính cô ta sẽ phải
hoàn thành sứ mệnh.
"Ha ha ha "
"Karen, chúng ta có còn là bạn bè hay không, ngươi thế mà còn có thể cười
được, ta cũng sắp phải bị dùng ống tiêm rồi!"
Karen hít sâu một hơi, cố hết sức ngăn cản nụ cười trên mặt mình, đưa tay vỗ vỗ
bả vai Marvalho, nói:
"Marvalho."
"Ừm?"
"Ngài thật sự là bạn tốt của ta."