Karen bắt đầu thở hồng hộc, điều đáng được ăn mừng đó là lần này chỉ dùng
Ngọn lửa Ánh Sáng thì đã thành công áp chế cơn nghiện đói lại, nhưng điều bất
đắc dĩ là, dựa theo kinh nghiệm trong quá khứ, sau mấy lần áp chế thành công,
tất nhiên sẽ phải hứng chịu một đợt tái phát mạnh mẽ của cơn nghiện.
Cần phải tìm biện pháp... Cũng không thể mỗi lần tái phát đều cần phải dùng
Lưỡi Hái Chiến Tranh để tự chém mình, rồi sau đó ngồi xe lăn hơn nửa tháng?
Neo quan tâm hỏi: "Kết thúc rồi sao?"
Thật ra lúc Karen vừa mới bắt đầu phát tác, Neo đã nhận ra, nhưng hắn cố ý tiếp
tục nói về chủ đề lúc trước mà không hỏi mấy câu hỏi nhảm không có tác dụng
như "Cậu thế nào?", "Cậu không sao chứ?".
Cũng không có khả năng mình đi qua bên đó để dùng Ngọn lửa Ánh Sáng đốt
linh hồn giúp cậu ta.
Hả?
Hình như mình có thể làm như vậy được.
"Không sao." Karen lắc đầu, "Chỉ có chút đói bụng, đơn giản là đói thôi."
"Ai, tình huống của cậu như vậy thật là có một chút khó xử lý, như ta này, mặc
dù trong quá khứ rất đau khổ, nhưng chịu đựng trong thời gian dài cũng dần
thành thói quen, thậm chí còn có thể tìm kiếm được niềm vui từ trong đó, còn
kiểu như cậu thì không có cách nào để quen thuộc với nó."
Neo biết, một khi Karen lựa chọn từ bỏ thói quen chống cự, như vậy thì cái giá
phải trả đó là Karen sẽ bỗng nhiên nổi điên giết chết người bên cạnh để nuốt
chửng linh hồn của họ.
"Từ từ tìm biện pháp thôi." Karen chỉ có thể nói một câu nói nhảm để tự an ủi
mình.
Thần Trật Tự còn chưa tìm ra được biện pháp, phép thử đối với Ankara, không
phải cũng đã thất bại rồi đấy sao?
"Đúng vậy, luôn luôn sẽ có biện pháp." Neo nói một câu nói nhảm, "Đi thôi,
chúng ta đi ăn khuya, cậu muốn ăn cái gì?"
"Đồ nướng đi, muốn ăn một chút thịt."
"Ta còn thực sự lo lắng cậu sẽ nói rằng muốn ăn thanh đạm một chút chứ, đi
thôi."
Neo lấy viên đá quý màu xanh lam ra, mở cửa phòng giam.
Lúc trước khi lão Colla rời đi thì do dự một chút rồi khóa cửa, bởi vì hắn biết
mình có khóa cửa hay không thì cũng không có ý nghĩa, cho nên vẫn khóa lại,
chỉ là vì tạo thêm một chút không khí về nghi thức... Còn không phải cho bản
thân mình cảm giác nghi thức hay sao.
Ở phía bên kia, Karen cũng mở cửa phòng giam ra, đang lúc hai người chuẩn bị
ra ngoài, phía trên có âm thanh truyền xuống.
Có người xuống đây, mà còn không ít người.
Hai người đang đứng ở ngoài phòng giam liếc mắt nhìn nhau, sau đó yên lặng
lui lại mấy bước, khép kín cửa phòng giam, rất hiểu chuyện mà tự nhốt mình
lại.
Một đám người đi xuống, cầm đầu là một người phụ nữ trung niên, rất khó trực
tiếp xưng gọi bà ta là thần quan, bởi vì trên người bà ta mặc áo giáp chứ không
phải là thần bào, đồng thời không phải loại áo giáp màu đen thường gặp của Kỵ
Sĩ Đoàn, áo giáp của bà ta là màu xám bạc, phía trên có khắc ký hiệu hình rắn,
chạy dọc theo trên giáp một cách kì dị, ngẫu nhiên còn sẽ có mấy con rắn nhỏ
ngẩng đầu, sau đó lại hòa tan vào trong áo giáp.
Lão Colla đi theo đằng sau người phụ nữ, ông ta vừa đi vừa như nắm chặt lấy
tim của mình, sau khi nhìn thấy Karen và Neo vẫn còn ngồi ở trong phòng
giam, cuối cùng cũng buông xuống sự thấp thỏm.
Hô... May mắn hai vị này còn chưa kịp ra ngoài ăn bữa khuya.
Người phụ nữ giơ tay lên, trong tay xuất hiện một cây gậy màu bạc, gõ vào
song sắt phòng giam của Karen và Neo.
"Phanh phanh phanh!"
Đồng thời, trong miệng của bà ta còn phát ra âm thanh "Cô cô cô", giống như là
đang xua đuổi gia súc.
Cái tư thái này, mang theo một sự trịch thượng vô cùng rõ ràng.
Karen thờ ơ, giả vờ giống như là không nghe thấy;
Neo thì từ từ ngẩng đầu, chủ động đối mặt với người phụ nữ, nụ cười mỉm xuất
hiện trên mặt, thật ra đây là một thái độ đáp trả.
Đây cũng không phải do tính cách của hai người khác nhau, không có liên quan
gì đến hình thức của hành vi, chỉ đơn giản vì Karen đã vào trong tù, vậy anh sẽ
ngầm thừa nhận mà tuân thủ theo cái quá trình này, nữ nhân này xuất hiện, cũng
là một phần trong đó.
Lão Colla sẽ tiếp tục nịnh bợ ngươi, nhưng người phía trên đến điều tra, làm sao
có thể vẫn nịnh bợ ngươi như thế?
Nhưng Neo không giống, sự phản nghịch của hắn đã được nuôi dưỡng rất rõ
ràng, không phải là bởi vì hắn sống càng lúc càng cá nhân, có lẽ có một điều mà
ngay cả bản thân hắn cũng không thừa nhận đó chính là... Lòng cảm mến đối
với Trật Tự của hắn, đang càng ngày càng yếu.
Đứng trên lập trường của Trật Tự Thần Giáo để nhìn nhận mà nói,
Ở chỗ Karen vẫn tán thành bộ thần bào mà mình đang mặc trên người, mặc dù
đã xảy ra rất nhiều chuyện, cũng đã có không ít người chết, nhưng sau mỗi một
việc không chỉ không đẩy anh rời ra xa, ngược lại để anh càng tán đồng và thấu
hiểu thêm về Trật Tự.
Về phía Neo, thì có vẻ đã chuẩn bị trước, lúc nào thật sự bức ép quá, cùng lắm
thì ta cởi thần bào không làm nữa rồi chạy trốn!
Hắn mặc dù còn không biến đó thành hành động thực tế, nhưng người bình
thường đều hiểu, khi trong lòng một người bắt đầu có sự xúc động muốn từ bỏ,
trên phương diện hành vi tất nhiên sẽ không nhịn được mà thể hiện nó ra ngoài.
Người phụ nữ cũng nhìn về phía Neo, bà ta nhìn ra được sự cương quyết và
bướng bỉnh từ trong mắt Neo, sau đó, bà ta dùng cây gậy trong tay thò qua song
sắt đưa vào trong, muốn "Đẩy" hàm dưới của Neo lên.
Đây là một loại động tác mang theo chút hứng thú trêu chọc, cũng giống như
những khách hàng thích ở cửa hàng điểm tâm chơi chút trò “tình thú”.
Neo đưa tay nắm lấy cái gậy này.
Ánh mắt của người phụ nữ trừng lên, chuẩn bị rút ra, nhưng Neo nắm lấy nó,
không buông tay, người phụ nữ liên tục dùng lực vài lần đều không thể thành
công.
Thậm chí, hắn còn mở miệng trêu chọc nói:
"Ai, tại sao không khắc một chút hoa văn lên hoặc là đính thêm hạt nổi, thẳng
đuột như vậy thì chán đến dường nào."
"Ha ha." Người phụ nữ cười, áo giáp trên người bắt đầu lóe sáng lên, sức mạnh
của bà ta vào lúc này cũng dần dần tăng lên.
Neo không có lựa chọn tiếp tục giằng co, mà sau đó quả quyết buông tay, cả
người nhanh chóng lùi lại, cây gậy của người phụ nữ rơi xuống, vị trí khi nãy
của Neo trực tiếp bị đốt cháy.
Lúc này, Karen đứng người lên, mở miệng nói: "Xin hỏi, chúng ta đã bị tuyên
án rồi sao?"
"Ngươi nói cái gì?" Người phụ nữ nghiêng mặt qua nhìn về phía Karen.
"Chúng ta còn chưa ra tòa để nghe phán xét, thậm chí, còn không có bị khởi tố,
cho nên hai người chúng ta hiện tại vẫn là chủ nhiệm phòng làm việc, có cần ta
nhắc nhở ngươi một chút hay không, căn cứ theo Điều Lệ Trật Tự, lạm dụng tư
hình trong giáo, cuối cùng sẽ phải chịu trừng phạt ra sao?
Mặt khác, còn là Đòn Roi Kỷ Luật, lạm dụng tư hình, tội tăng thêm một bậc."
"Ta nói này, ngươi còn chưa tỉnh ngủ đấy à?"
Người phụ nữ nhìn về phía Karen.
"Người chưa tỉnh ngủ chính là ngươi, ngu xuẩn."
"Ngươi lặp lại một lần nữa?"
Karen rất bình tĩnh mà nhìn xem bà ta, trả lời:
"Ngươi là người của tổ điều tra nhỉ, nhưng ngươi không phải người phụ trách
của tổ điều tra, dùng não của ngươi để suy nghĩ lại đi, vì cái gì cấp trên của
ngươi đến bây giờ đều không nhắc tới việc thẩm tra ta, hắn ta đang chờ cái gì
đây?"
Người phụ nữ ngây ngẩn cả người, hiển nhiên, Karen nói đúng.
Lúc này, một tên thần quan nhanh chóng chạy xuống từ phía trên, đi đến bên
cạnh người phụ nữ rồi nói mấy câu, sắc mặt của bà ta lập tức biến đổi, thu hồi
cây gậy dẫn người nhanh chóng rời đi.
"Hô..." Lão Colla thở ra một hơi dài nhẹ nhõm.
Neo thì nhìn về phía nhìn Karen, cười nói: "Rốt cuộc cậu cũng không tiếp tục
nói cái từ ngu xuẩn cho bà ta nghe thêm một lần."
"Bởi vì ta sợ bà ta thật sự sẽ mất lý trí."