cơ hội để xuất hiện cùng Người Cầm Roi, lại không ngờ tới, Karen đã bước vào
trong tầm mắt của Đại tế tự, hạng mục đầu tư này, hắn đã kiếm lời lớn, bởi vì
lợi ích thật sự là quá cao, cao đến nỗi sự đầu tư của mình càng giống như là
đang ngồi không mà nhận được lợi ích.
Chỉ có Karen cúi nửa đầu, tiếp tục duy trì tư thế cung tiễn Người Cầm Roi,
không có dời bước.
Chờ đến khi Verden tiếp tục bước một khoảng lên trên bậc thang, Karen vẫn
không có hành động.
Verden dừng bước lại, lại quay đầu một lần, nói với Karen phía dưới: "Đứng ở
đó làm cái gì, lên cùng đi."
"Vâng, thuộc hạ tuân lệnh."
lúc này Karen mới dời bước chân, đi theo sau lưng Người Cầm Roi cùng tiến
vào Thần Điện công vụ.
Mobiteng nhìn thấy tất cả, ông ta đã trải qua mấy đời Đại tế tự, không biết đã
nhìn thấy bao nhiêu người trẻ tuổi hoặc là "Người trẻ tuổi trong sự nghiệp chính
trị" kích động và sợ hãi trong lần đầu tiên tới Thần Điện này.
Nhưng người này lại cho ông ta cảm giác hoàn toàn khác biệt, hắn rất tỉnh táo,
đây không phải ra vẻ bình tĩnh, mà là nội tâm bình tĩnh vẫn nhớ rõ bản thân
mình nên làm như thế nào.
Cuộc sống đối với hắn mà nói, gần như không có gì kích thích, càng giống như
là một vở kịch.
Người trước đó từng cho mình cảm giác tương tự, bây giờ ngồi trên vị trí chủ
tọa trong Thần Điện công vụ.
Mobiteng không khỏi nghi ngờ, người trẻ tuổi từng có xung đột với mình lúc ở
trên Hỏa đảo và người ở trước mắt mình bây giờ, rốt cuộc có phải là cùng một
người hay không.
Mặc dù không phải lần đầu tiên nhìn thấy Đại tế tự, nhưng thấy mặt ở trên Hoả
Đảo và thấy mặt ở trong Thần Điện công vụ, là khái niệm hoàn toàn khác nhau.
Điều này có nghĩa mình rốt cục có thể tiến vào trong hàng rào tượng trưng cho
quyền lực trung tâm tối cao của Trật Tự Thần Giáo để nhìn một chút cảnh vật,
mặc dù, chỉ là đi cùng, nhưng cuối cùng cũng bước ra được bước đầu tiên.
Nhưng mà Karen vẫn luôn rất tỉnh táo, anh biết, mặc kệ là vì nguyên nhân gì,
Đại tế tự muốn thấy mình, cũng chỉ là "Gặp một lần”, nếu bởi vậy mà mình kích
động đến nỗi quên hết mọi thứ thì có vẻ đã quá ngây thơ rồi.
Trong mắt Đại tế tự, anh còn không tính là gì, thái độ của Verden, mới trực tiếp
ảnh hưởng đến sự nghiệp tiếp theo của mình sau này.
Mà bản thân là một trong những người đứng đầu, thuộc hạ của mình được cấp
trên của mình xem trọng, muốn can thiệp vượt cấp, tất nhiên sẽ khiến ông ta
cảm thấy phản cảm theo bản năng mà suy bụng ta ra bụng người, nếu Karen
trông thấy Sous hoặc là Gaspol thân thiết mà triệu kiến đám thuộc hạ Muri,
Ventura của mình thì trong lòng cũng sẽ không thoải mái.
Sau khi tiến vào Thần Điện công vụ, Karen vô thức ngẩng đầu nhìn quanh,
không gian bên trong so với bề ngoài, lớn hơn gấp mười, đây cũng phải là vấn
đề kết cấu không gian, bên trong Thần Điện công vụ, thật ra là một cái thế giới
nhỏ độc lập.
Các nhân vật đứng đầu của mỗi hệ thống, từng người ngồi xuống.
Đại tế tự cũng xuất hiện từ phía sau, ngồi ở trên ghế chủ toạ, cái cách cục này,
nhìn giống như là chủ nhiệm lớp và các học sinh trong tiết học.
Để Karen có chút kinh ngạc đó là một vị quan hầu ra hiệu mình ngồi xuống.
Mình thế mà cũng có chỗ ngồi?
Không phải đứng ở trong một góc, cũng không phải cầm một cái ghế để ngồi
bên cạnh, anh được sắp xếp chỗ ở hàng cuối cùng, ngồi đằng sau một loạt
những cái ót:
Người nhiều tóc nhất là người phụ trách của Không Gian Phong Ấn, người thưa
tóc nhất chính là tổng biên tập của Tuần Báo Trật Tự, để trọc một hàng ở giữa
đầu đó là Bộ trưởng ngoại giao.
Còn có một người đầu trọc, là nữ, sau chỗ cổ có thể trông thấy hình xăm mặt
quỷ, cô ta là người tổng phụ trách hạng mục của Không Gian Khai Thác.
Cho dù với tâm tính như Karen, có nhiều nhân vật lớn ngồi ở bên cạnh như vậy,
trong lòng Karen trong thoáng chốc cũng khó tránh khỏi có chút xao động, chỉ
có thể không ngừng mặc niệm ở trong lòng: Phía dưới Trật Tự, người người
bình đẳng.
Hội nghị bắt đầu.
Cái không khí của một cuộc thảo luận kia cũng chưa từng xuất hiện, mà là cục
diện Đại tế tự trực tiếp phân công nhiệm vụ cho từng hệ thống.
Người đứng đầu của mỗi hệ thống, bị Đại tế tự điểm danh từng người, sau khi
nhận nhiệm vụ và mục tiêu, đồng thời đưa ra một vài lời cam đoan.
Nói một cách chỉnh thể, bởi vì các Thần Giáo chính thống chính thức khoác lên
mình một lớp da mà ra trận, Đại tế tự cũng tăng cường cấp độ đối phó, mà cũng
không phải ngang nhau, ngược lại là tăng giá lên thêm một bậc, tựa như Đại tế
tự hoàn toàn không sợ làm như vậy sẽ khiến Trật Tự khai chiến toàn diện với cả
giới giáo hội vậy
Sau đó, Trật Tự Thần Giáo sẽ tăng cường lực lượng được đưa đến Hoang Mạc,
có thể nói, tương lai không xa, trên hoang mạc sẽ diễn ra một cuộc chiến tranh
đặc biệt trong phạm vi giữa các Thần Giáo.
"Chư vị, không cần lo lắng và không cần thiết phải lo lắng; chúng ta càng tự tin,
bọn hắn, sẽ càng chột dạ, bọn hắn sẽ cho rằng Thần Giáo chúng ta đã nắm chắc
thời gian và phương pháp cụ thể mà chủ ta sẽ trở về, sẽ càng thêm sợ hãi và bất
an hơn.
Phải biết rằng cục diện dưới mắt, đã không phải là thế cân bằng thăm dò lẫn
nhau, càng là một đợt diễn tập thử trước khi Chư Thần giáng thế.
Ở trước mặt chúng ta bây giờ, là bước ngoặt của kỷ nguyên.
Không nên nghĩ rằng nó là một kiếp nạn, hay xem nó như cơ hội thuộc về Thần
Giáo chúng ta, thuộc về Trật Tự, do chúng ta cùng sáng lập."
Verden ngồi ở hàng trước rất nghiêm túc mà gật đầu, đồng thời ở trong lòng yên
lặng cảm thán: Nghe sao có chút quen tai.
Đại tế tự đứng người lên, giang hai cánh tay, nói:
"Ta tin tưởng, ánh mắt của chủ ta, lúc này cũng nhìn vào nơi này, nhìn những tín
đồ thành kính với Trật Tự như chúng ta phấn đấu vì lý tưởng hiện thực hoá Trật
Tự, nhờ chủ ta phù hộ mà chúng ta sẽ không lẻ loi đơn độc."
Ngay sau đó, hai tay của Đại tế tự giao nhau đặt trước ngực;
Tất cả những vị đang ngồi toàn bộ đứng dậy, làm ra động tác tương tự;
Sau đó, đám người cùng kêu lên nói: "Ca ngợi Thần Trật Tự vĩ đại!"
Mà trong lời ca ngợi đồng thanh nay, có hai người hơi ngắn gọn so với những
người còn lại.
Đại tế tự: "Ca ngợi Trật Tự vĩ đại!"
Karen: "Ca ngợi Trật Tự vĩ đại..."
Đột nhiên, Karen cảm giác được ngỡ như có một ánh mắt cố ý nhìn vào trên
người mình, lúc này trong lòng Karen sinh ra sự cảnh giác mãnh liệt, anh lập
tức giả bộ như kích động nghẹn ngào dừng lại, lập tức bổ sung.
"Khục …Thần Trật Tự."