pháp hiến tế sinh mệnh, dùng thuật pháp tấn công, khóa chặt tọa độ!"
Đội Thuật pháp sư xuất hiện cảnh tượng giống hệt như đội Triệu hồi sư, từng
hàng Thuật pháp sư xếp hàng hiến tế sinh mệnh mà cùng thi triển thuật pháp
quần thể.
Loại thuật pháp này cần thời gian để chuẩn bị, phạm vi và uy lực cũng lớn hơn,
bởi vậy khi phóng thích sau khi ngưng tụ thành công thì khoảng cách cũng sẽ
khá xa.
Nhưng mà đây cũng không phải là vấn đề, bởi vì bọn hắn dựa theo quân lệnh,
khóa chặt vào tọa độ là các kỵ sĩ phi hành ở phía trước.
Từng hình chiếu Thần thú mạnh mẽ với thể trạng khổng lồ không ngừng bay
vọt ra, từng luồng thuật pháp đáng sợ và mạnh mẽ rơi xuống.
Những kỵ sĩ bay kia thì dùng bản thân như thiết bị xác định tọa độ chính xác
nhất, dẫn theo yêu thú riêng được triệu hồi hoặc là thuật pháp ở phía sau lưng
mình mà bay về phía những Thần linh khác nhau.
Sự phối hợp này có thể phòng ngừa Thần linh tránh né, cho nên độ chính xác sẽ
cao nhất, tránh được việc lãng phí.
Cho dù lúc ky sĩ bay tới gần Thần linh thì bị Thần linh tiêu diệt, nhưng những
đòn tấn công ở phía sau cũng đã khóa chặt mục tiêu, cũng có kỵ sĩ bay còn
không có bị Thần linh giết chết thì bị sức mạnh của đội mình đến từ phía sau
tiêu diệt, chuyện này cũng không có gì phải tiếc nuối cả bởi vì tọa độ đã chính
xác.
Thần thú gáy vang, thuật pháp rung động, từng vị Thần linh khi đứng dưới
những đợt công kích này thì Thần thể hư tổn, hoặc té ngã trên đất hoặc là lĩnh
vực Thần Quốc xuất hiện vết nứt to lớn.
Tóm lại trong tất cả những gì mà tầm mắt có thể thấy được đều bị bao trùm bởi
những luồng năng lượng nổ tung khắp nơi.
Cái giá phải trả đó là toàn bộ Triệu hồi sư và Thuật pháp sư của cái quân đoàn
này đều hóa thành những đống tro bụi màu xám.
Dikno: "Tất cả kỵ binh, tiến hành tấn công Thần linh mãi mãi, không được phép
dừng lại."
Dikno: "Tất cả Mục sư, tiến hành chúc phúc mãi mãi cho kỵ binh, không được
phép dùng lại!"
Đội kỵ binh bao gồm cả nhánh kỵ binh dùng để bảo vệ quân trận kia, cũng bắt
đầu tấn công, dù sao thì quân trận cũng đang dần dần bị móc rỗng ruột, cũng
không có cái gì cần thiết để bảo vệ.
Một loạt những thanh kiếm màu đen bắt đầu di chuyển, đội hình của các kỵ sĩ
lao đến phá xuyên qua cơ thể của một vị Thần, sau đó không biết ngừng nghỉ
mà tiếp tục phóng tới một vị Thần khác.
Tình thế hỗn loạn của đám Thần linh sau một hồi oanh tạc khi nãy cũng vì đã
tạo ra điều kiện tốt nhất để đội kỵ sĩ tiến công.
Từng hình chiếu khổng lồ được các Mục sư triệu hồi ra, thông qua những tượng
Thần này, các Mục sư chúc phúc cho các kỵ sĩ.
Hình ảnh người yêu của Tiranus có tần xuất xuất hiện cao nhất trong những
hình chiếu này.
Cùng với sự tấn công của quân đoàn, có ô nhiễm Thần tính vượt qua phòng ngự
của chúng kỵ sĩ, để một vài hoặc một phần kỵ sĩ bị ô nhiễm, vì không để cho ô
nhiễm khuếch tán và giảm bớt áp lực cho những Mục sư ở phía sau, những kỵ sĩ
bị ô nhiễm lập tức chủ động thoát khỏi đội hình, để bản thân hóa thành nước mủ
trong yên lặng.
Trong số Mục sư có không ít người thiếu thốn sức mạnh, dùng phương thức tự
đốt bản thân để tiếp tục cung cấp năng lượng cho tượng Thần.
Thời gian dần trôi qua, càng ngày càng nhiều Mục sư bắt đầu thiêu đốt cơ thể,
chờ sau khi ngọn lửa tắt đi thì ở chỗ đó chỉ còn lại một bãi tro cốt màu trắng.
Không có tiếng khóc, không có sự náo loạn, không có lời tạm biệt, không có
nước mắt, chỉ có sự thỏa mãn sau khi hoàn thành sứ mệnh.
Những Thuật pháp sự và Triệu hồi sư hóa thành tro bụi trước đó cũng giống như
vậy, bọn họ cực kỳ ung dung kết thúc "sinh mệnh lần thứ hai" của mình, không
có hối hận cũng không có cái gì lưu luyến, bởi vì bọn hắn chờ đợi ngày này đã
quá lâu.
Dikno: "Quân trận, tiến lên!”
Dàn lính khiên làm đại diện, chủ thể của quân trận lại bắt đầu tiến lên phía
trước. Dikno: "Trận pháp sư, kích hoạt trận pháp nhân thể!"
Đội Trận pháp sư bắt đầu bố trí trận pháp lên trên thân của những người lính
khiên, chẳng khác gì là xem bọn họ như nền tảng vận hành của trận pháp.
Đội lính khiên vốn là những người có thể trạng cường tráng nhất là và thực lực
cá nhân cũng mạnh nhất, cơ thể của mỗi người bắt đầu phình to và méo mó, bọn
hắn cũng đang chịu sự tra tấn đáng sợ nhất.
Cùng lúc đó phía bên ngoài quân trận do bọn họ tạo thành thì đã biến thành một
cái máy nghiền đáng sợ.
Yêu thú được triệu hồi và thuật pháp được sử dụng trong giai đoạn trước, tiếp
theo là đợt tiến công của kỵ binh, hiện tại, thì là "Hung thú” được biến hóa ra từ
máu thịt của quân trận đang tiến hành đợt thu gặt cuối cùng đối với những Thần
linh đã bị thương nặng và hấp hối.
Chỉ cần là nơi mà quân trận đi qua thì các Thần linh đều bị nghiền ép, hết kẻ
này đến kẻ khác ngã xuống.
Các loại vũ khí chiến tranh ở trong quân trận cũng bị cưỡng ép sử dụng với mức
độ cao nhất, mỗi một lần sử dụng, thần quan sử dụng nó đều sẽ bị sức mạnh
phản lại quá lớn mà biến thành những màn sương máu.
Dựa vào loại phương thức tàn khốc này mà khiến cho quân trận có được răng
nanh càng sắc bén hơn, cắn xé Thần linh càng dữ dội!
Ở trên bầu trời, nhịp thở của Karen đã chậm lại, mặc dù anh từng có kinh
nghiệm dẫn dắt quân đoàn tác chiến, cũng từng nghiên cứu chiến thuật chiến
đấu với Thần linh nhưng thật là không ngờ tới, Dikno lại làm như thế!
Đúng vậy, không sai, cuộc chiến với Thần trên bản chất là nghệ thuật của việc
đi chịu chết.
Nhưng sau khi Dikno trải qua vô số lần tính toán và tổng kết trong suy nghĩ, hắn
đã biến bầu không khí nghệ thuật mang theo cảm xúc bi tráng này đơn giản hoá
thành một hàng công thức lạnh lẽo được ghi chép ở trên sách giáo khoa.
Cho dù là quan chỉ huy ban đầu của quân đoàn như Cyrion, cũng là vừa hỗ trợ
truyền đạt mệnh lệnh vẻ mặt vừa run rẩy, hiển nhiên, sự quả quyết và máu lạnh
này cũng khiến cho hắn cảm thấy cực kỳ rung động.
Nói cho cùng thì năm đó khi Thần Trật Tự còn cần mượn dùng lực lượng Kỵ Sĩ
Đoàn thứ nhất để chính chiến, nội lực Kỵ Sĩ Đoàn thứ nhất vẫn còn chưa đạt
đến cấp bậc này, cho nên nói, trên đời này, căn bản không có quan chỉ huy nào
có kinh nghiệm để chỉ huy quân đoàn như thế nào.
Nhiều đời hào kiệt, không chỉ trở thành binh sĩ cơ sở nhất trong quân đoàn,
càng biến thành quân cờ chủ động bị tiêu diệt trên bàn cờ.
Đây chính là cái giá phải trả khi lật đổ Thần quyền.
Có lẽ, Thần Trật Tự vô cùng rõ ràng, nhân loại nhỏ bé và nhợt nhạt khi đứng
trước Thần linh, cho nên, "thuật pháp thức tỉnh" mà hắn sáng lập có thể để cho
nhân loại không ngừng tích lũy nội lực, cuối cùng hóa thành dòng lũ đáng sợ
trong một thời khắc nào đó.
Đây là... Nhân loại dùng lịch sử của mình để bào mòn lịch sử của Thần.
Karen đưa tay nhẹ nhàng sờ lên sừng rồng ở trước mặt, hỏi:
"Sau đó không lâu chúng ta cũng sẽ đối mặt với cục diện tương tự như bây giờ,
đưa ra lựa chọn tương tự, có sợ không?"
Xương cốt đang căng thẳng của Connor rõ ràng còn chưa thả lỏng, thậm chí
ngay lúc nói chuyện thì trong giọng nói vẫn còn sự rung động, nhưng cô bé đáp
lại rằng:
"Ồ, nên như thế... Như vậy mới công bằng mà!"