Mục lục
Số 13 Phố Mink
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cũng không biết là thật sự bị Neo làm cho xúc động hoặc là e ngại thân phận

Neo, trên mặt Kaixi và Lucie đều toát ra vẻ như đang suy nghĩ.

Eisen ho khan một tiếng, thầm nhủ: Nói nghe nhẹ nhàng như vậy, cũng không

biết cái tên vẫn hay muốn đi tự tử kia là ai?

Lúc này, Richard cầm theo thùng từ trong lều của Philomena đi ra.

Neo nói: "Cái cảnh này, có giống như vừa đi cho heo ăn xong không."

Kaixi và Lucie lập tức ngừng cười, vì chuyển đi sự chú ý của mình, Kaixi nói:

"Cũng không biết vì cái gì, Philomena luôn luôn lạnh nhạt với Richard nhà

chúng ta."

Lucie lập tức nói tiếp: "Chắc là đang thử thách nó?"

"Thử thách, thử thách cái rắm! Ta ghét nhất là đối tượng không vừa mắt mà cứ

còn thử thách đến thử thách lui." Neo gãi gãi cổ của mình, "Hắn là tín đồ Trật

Tự, chỉ có Thần Trật Tự có thể có tư cách thử thách hắn."

Nơi xa, Cốt Long chở Karen bay trở về, sau khi đáp xuống, Neo trông thấy

Recar khiêng một thứ gì đó bọc trong vải đen vào trong lều chỉ huy, nhìn hình

dạng, giống như là một người.

"Là cái thứ gì vậy?" Lucie hỏi.

Eisen nói: "Không nhìn thấy miếng vải đen sao?"

"Nhìn thấy chứ, em là muốn biết ở trong miếng vải đen đó là cái gì."

"Nếu có thể để cho em nhìn thấy, tại sao phải dùng miếng vải đen bọc lại làm

gì, thứ không nên thấy, phải học cách không muốn thấy."

Bị anh trai của mình dạy dỗ, Lucie thở dài, lại yên lặng châm một điếu thuốc.

Neo thì phủi tay, nói: "Nói không chừng là ngài Quân đoàn trưởng của chúng ta

trong lúc ra ngoài doanh trại tuần tra, bắt lấy một nữ thần quan bên địch, cái nữ

thần quan kia trong lòng còn ái mộ, bây giờ Quân đoàn trưởng của chúng ta

đang chuẩn bị đưa cô ta vào trong lều để quất roi thẩm vấn tình báo cho tốt

đấy!"

Neo đang nói bậy, nhưng ngay cả nói bậy Neo cũng không nghĩ tới, những lời

mình vừa nói bây lại là sự thật, chỉ có thể nói, năng lực nói bậy đã vượt ra khỏi

giới hạn tư duy của nhân loại.

Rất nhanh, Darien, phu nhân Gandiro và Philomena, đều đến bên ngoài lều chỉ

huy, bố trí cảnh giới, trận pháp ngăn cách riêng của lều chỉ huy cũng được kích

hoạt.

"Ôi."

Neo chà xát cái cằm, hắn cảm thấy hứng thú, hắn cũng muốn mau đi xem.

Khi hắn đi tới, đám người Darien cũng không ngăn cản hắn, vén rèm lên, đi vào

xem xét, thế mà thật sự trông thấy một cô gái trẻ tuổi hôn mê đang bị trói trên

mặt đất, chỉ có điều là da hơi đen.

A, không phải làn da đen, là bị bỏng trên diện tích lớn.

Neo hỏi: "Ai vậy?"

Karen đáp lời: "Thần quan Varax, bối cảnh cực kỳ cao, trong cơ thể cô ta có Khí

linh của Thần khí Ngọn Thương Tội Lỗi.”

"Ta bảo này, sao vận may của cậu lại tốt như vậy, ra ngoài tản bộ đều có thể

nhặt được phiếu điểm?"

"Cô ta phái người ám sát ta, nhưng thất bại, bị ta thuận tay bắt về."

"Thật đúng là chủ động đưa tới cửa." Neo đi đến trước mặt Rachele, ngồi xổm

xuống, cười nói, "Karen à, điểm tốt rõ ràng nhất sau khi cậu thăng cấp đó là chi

phí để ám sát cậu về sau sẽ tăng lên rất nhiều."

"Có lẽ là vậy."

Neo hỏi: "Trên người mang theo khí linh Thần khí, địa vị của cô ta chắc chắn

cực kỳ cao, có nghĩa là vô cùng đáng tiền. Trận chiến dù gì cũng sẽ kết thúc,

người trong nhà cô ta chắc chắn đồng ý tốn một cái giá lớn để chuộc cô ta về."

"Ở trên chợ đen, Thần khí giá trị bao nhiêu phiếu điểm?"

Neo trừng mắt nhìn, nói: "Chỉ là khí linh thôi."

"Người ám sát ta đã chết, nhưng lúc hắn ám sát, mượn dùng sức mạnh của

Ngọn Thương Tội Lỗi, không có ngâm xướng, không có bố trí tế đàn, trước đó

ta cũng không phát giác được một chút nào, vậy thì chỉ có thể…"

Ánh mắt Neo rốt cục nghiêm túc, hắn đứng người lên, ngón tay chỉ về hướng

dãy núi Zuma:

"Mẹ nó, bọn hắn thế mà đem Thần khí đặt ở trên trận địa!"

Thời đại này, Thần khí hoặc nhiều hoặc ít đều là tổn hại hay thất lạc, đồng thời

thì chỉ có Thần linh mới có thể sử dụng ra được hoàn toàn sức mạnh của Thần

khí. Nhưng ngay cả như vậy, sức mạnh của Thần khí vẫn không thể xem nhẹ,

mặc dù một món Thần khí cũng không thể nào thay đổi được cục diện của một

cuộc chiến, nhưng ít nhất nó có thể khiến cho cán cân bị mất thăng bằng.

Neo vỗ trán một cái, cảm khái nói: "Xem ra, phải bố trí phòng ngự cẩn thận một

chút. Nhưng mà cậu đang muốn thử thông qua khí linh mà khống chế món Thần

khí kia sao?"

Karen nói: "Gần như không có khả năng có thể khống chế, chỉ có thể nói là cố

gắng thử ảnh hưởng đến nó."

"Vậy thì bắt đầu đi, cần ta ra ngoài đứng gác giúp cậu không?"

"Ngài muốn ở lại đây quan sát cũng không sao."

Trong doanh trại này, ý chí của Karen là tuyệt đối, cho nên hoàn toàn không cần

thiết dẫn người lén lút chạy ra bên ngoài tìm một chỗ để thử nghiệm, trong lều

chỉ huy ngược lại là an toàn và ổn thỏa nhất.

Quan trọng nhất đó là nếu như đến những chỗ khác, lỡ như bên phía Varax Thần

Giáo phái người đi tìm còn phải tốn công để ứng phó, sự cảm ứng của Thần khí

rất khó bị cắt đứt, nhưng nếu bên phía dãy núi kia cảm ứng được vị trí của cô

gái trong doanh trại của Trật Tự… đoán chừng cũng không có biện pháp gì.

Karen thật đúng là rất chờ mong phía đối diện nổi điên, chủ động phát động tấn

công bên mình.

Kevin đi đến trước mặt Rachele, hít hà.

Pall nhảy từ trên đầu Connor xuống, dùng vuốt mèo nhào nặn tìm tòi trên người

Rachele.

Trên người của cô gái này thì chỉ riêng quyển trục cấp bậc bán Cấm chú đã có

hai quyển, có trời mới biết có thể có thêm những thứ gì khác hay không, cho

nên kiểm tra trước cũng rất quan trọng.

Quả nhiên, Pall lại móc ra một chiếc nhẫn, lấy thêm ra ba sợi tóc bạc được giấu

sâu dưới mái tóc, lại tìm được hai quyển trục khác từ trong giày của Rachele.

Những thứ này, đều là quyển trục và Thánh khí tương đối lợi hại, cũng tìm ra

không ít những thứ vụn vặt lẻ tẻ còn lại.

Neo chẹp miệng một cái, mắng: "Thiếu nữ quý tộc đầy tội lỗi a."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK