Cho dù thật sự người nhà Naton đều là mấy đứa bé ngoan, chúng ta chỉ là một
cái văn phòng vừa mới khôi phục vận hành, cầm một tờ văn thư tới cửa chả nhẽ
bọn hắn sẽ ngoan ngoãn giao người ra à?
Nói trắng ra là, vẫn là do thực lực của chúng ta bây giờ không đủ, trước mắt chỉ
có thể dựa ba tiểu đội Đòn Roi Kỷ Luật mà chúng ta có thể điều động thì dựa
vào cái gì mà đến nhà của Chủ giáo để cướp người về đây?
Nếu là nhà Naton không giao người thì chẳng lẽ chúng ta còn có thể cưỡng ép
tấn công sao? Đến lúc đó không chỉ có không dẫn người về được mà mặt mũi
của chúng ta cũng bị mất hết.
Được rồi mặc dù bây giờ văn phòng chúng ta còn chưa có mặt mũi gì... Nhưng
phát súng đầu tiên nếu bắn không tốt, không tạo ra hiệu quả, không chỉ đơn giản
là chúng ta mất đi thời cơ để tạo một bước nhảy vọt trong đại khu thành phố
York mà chúng ta cũng sẽ mất điểm trong lòng của ban lãnh đạo.
Ta nghĩ, bây giờ chắc chắn rất nhiều bộ môn trong Đòn Roi Kỷ Luật đều đang
chuẩn bị biểu hiện tốt một chút một chút, đều muốn tranh phần bánh để ăn,
nhưng bánh cũng có hạn."
"Tôi đã hiểu." Karen nhẹ gật đầu, "Vậy thì buổi sáng ngày mai, tôi dẫn theo
Muri và Wilker đi cao ốc giáo vụ để bắt người."
"Ừm, ta sẽ phụ trách mang những người còn lại lo liệu nơi này."
"Có đủ lực lượng không?"
Ba cái tiểu đội Đòn Roi Kỷ Luật không đủ biên chế nhưng muốn đột phá vào
trong nơi này thì cũng không khó khăn mấy, nhưng muốn tung lưới mò cá, vẫn
còn có chút khó khăn.
"Ta còn có chút quan hệ, có thể gọi thêm mấy cái tiểu đội nữa đến giúp đỡ, ta có
thể nói cho bọn họ trong này là một ổ chứa tàn dư Ánh Sáng, cậu biết không,
những tiểu đội Đòn Roi Kỷ Luật thông thường kia nhìn thấy tàn dư Ánh Sáng
thì cũng tương tự như việc cảnh sát thành phố York thích đi nghiêm trị mấy cái
cửa hàng điểm tâm kinh doanh không có giấy phếp, tên nào tên nấy cũng đều
rất tích cực."
"Không phải ngài nói, nội bộ Đòn Roi Kỷ Luật có người có liên quan đến nơi
này sao?"
"Yên tâm, mấy tiểu đội mà ta gọi đến đều là những tiểu đội sống không được tốt
cho lắm, nếu như bọn hắn có thể có tư cách tham dự vào chuyện này để kiếm
tiền đen thì cũng sẽ không sống thảm đến vậy."
"Được rồi, tôi hiểu rồi."
Có Neo sắp xếp, mình quả thật không cần phải lo lắng gì thêm.
"Vậy trước tiên cứ quyết như vậy, ta có cảm giác lần này sẽ là một khởi đầu tốt
đẹp của chúng ta, sau khi thuận lợi bắt được Vicole, lại dùng hắn làm chỗ để đột
phá, mò đến cha mẹ, chú bác của hắn, cuối cùng... Có thể thử đến lượt của ông
nội hắn.
Ta tin tưởng rằng cấp trên chắc chắn sẽ rất yêu thích tiết tấu làm việc này của
chúng ta."
"Có lẽ có hơi quá cấp tiến rồi không?"
"Đến lúc đó thì cậu sẽ nhìn thấy Bernie còn kích động hơn cả ta đấy."
Sau khi thương lượng xong, Neo ngồi xổm ở trước mặt người đàn ông kia,
giống như là đang lắng nghe hắn "Thì thầm".
Lập tức, Neo quay đầu lại nhìn xem Karen: "Ta nghe được hắn cầu khẩn ta Ăn
hắn, sau đó tích lũy thật nhiều sức lực để báo thù giúp cho hắn."
"Ngài vốn cũng không có giao lưu với ý thức tinh thần của hắn."
"Cậu phải nói rằng chuyện này cũng không có cách nào khác chứ không phải
nói thẳng ra như vậy."
Neo đưa tay đặt ở trên đầu của người đàn ông kia: "Hắn đã định sẵn là sẽ chết
trong chốc lát nữa, bây giờ quá trình này càng kéo dài ngược lại sẽ càng đau
đớn hơn, ta có thể giúp hắn được giải thoát nhanh hơn.
Còn không thì cậu cũng ăn một chút đi?"
"Tôi không ăn."
"A, đúng rồi, cậu sợ cái cơn nghiện kia tăng lên, vậy ta bắt đầu đây, cậu đứng
nhìn là được rồi, để ta biểu diễn cho cậu xem một chút."
Neo hé miệng, lộ ra hai cái răng nanh, nhưng lúc này đây, hai cái răng nanh của
Neo lại có hào quang thánh khiết đang vận chuyện, sau đó, hắn đâm hai cái răng
nanh vào trên cổ của người đàn ông kia.
Từng luồng khí tức xoa dịu tỏa ra từ trên người của Neo, sau đó rơi vào trên
người đàn ông, trên mặt của người đàn ông này lộ ra giải thoát, mà hắn lại có
thể tỉnh lại trong lúc ngắn ngủi.
"Tạ ơn..."
Neo rút răng nanh ra, lau đi máu tươi trên khóe miệng, lại nhìn về phía Karen,
hỏi: "Cậu nghe được rồi chứ?"
"Ừm. Răng nanh của ngài, lúc nãy cho người khác có cảm giác không giống
như lúc trước."
"Ta cảm thấy đây cũng là sau khi ta nhận được món quà của Ryan, bởi vì sức
mạnh Ánh Sáng trong cơ thể quá dồi dào, giống như đã chiết xuất và thanh tẩy
huyết mạch Dị Ma Khát Máu trong người ta một lần nữa, làm cho bây giờ khi ta
biến thành Dị Ma Khát Máu mà cứ như Hộ pháp Ánh Sáng ấy, không chỉ mất đi
sự uy hiếp lúc trước, ngược lại để cho ta cảm thấy giống như là tự choàng lên
mình một cái áo choàng thánh khiết bằng lụa trắng, làm cho ta cảm thấy đi
chệnh hướng vậy."
"Ngài là đã bị Ánh Sáng hóa à, hoặc là đang trong quá trình Ánh Sáng hóa
này?"
Neo sửng sốt một chút, lập tức nói: "Mẹ nó! Ta nói làm sao ta cảm giác có chút
quen quen, đây không phải giống như lúc cậu từng kể cho ta nghe về quá trình
Trật Tự hóa sao? Cho nên trong huyết thống của Dị Ma Khát Máu trong cơ thể
ta thật sự đã bị Ánh Sáng hóa? Nhưng cũng có khả năng đây là một loại biến dị
nhỉ."
"Chủ nhiệm, ngài đang càng lúc càng lún sâu vào trong vòng xoáy của Ánh
Sáng đấy."
"Được rồi, bắt đầu từ đêm nay mỗi ngày trước khi ta chìm vào giấc ngủ đều
phải ca ngợi Thần Trật Tự một trăm lần."
"Nếu như Thần Trật Tự nghe được lời của ngài rồi lại phát hiện toàn thân từ
trên xuống dưới của ngài đều là Ánh Sáng thì có thể nghĩ rằng đây là một sự
khiêu khích hay không?"
"Được rồi, cậu có thể ngậm miệng rồi đấy, cậu sẽ vĩnh viễn không có khả năng
biết được cảm giác của một người lòng tràn đầy sự thành kính với Trật Tự mà
cả người hắn lại bị lấp đầy bởi Ánh Sáng đâu.
Lúc ta nằm ngâm mình trong bồn tắm, nước tắm cũng không dám tùy tiện xả đi,
sợ khiến cho đường ống nước của khu chung cư trở nên thuần khiết bởi sức
mạnh Ánh Sáng."
"Vậy thì cũng tốt mà, ngài có thể bán thêm nước thánh, còn thoải mái hơn việc
đi bán máu, còn không tổn thương đến cơ thể."
"Nếu nước thánh đáng tiền mà nói, ta sẽ ngâm mình cả ngày ở dưới giếng,
không nỡ mà bò lên đâu."
"Vậy thì tôi sẽ đậy giúp một cái nắp sắt lên trên miệng giếng cho ngài, hàn chết
lại, kiếm một chỗ nằm ở bên cạnh cái giếng, mở quầy chuyên môn bán nước
thánh, chỉ chừng lại một cái lỗ để tiện khi nào tôi có hứng thì đến nhìn xem ngài
một chút."
"A, vậy ta chắn chắn sẽ dùng ngón tay để bịt cái lỗ kia lại, làm sao có thể để cậu
nhìn ta để tìm chuyện cười được."
"Muốn dùng ngón tay chặn sao, vậy cắt đứt nó là được thôi, không phải cũng
chỉ cần dùng lưỡi hái mà gặt một cái sao, vô cùng đơn giản, ngài thò ra một
ngón thì tôi sẽ gặt đi một ngón."
Lúc này Neo cười mắng:
"Mẹ nó, chúng ta không nói đến tình nghĩa cấp trên cấp dưới thì ít ra cũng còn
là bạn bè chứ, cậu làm thế nghe cũng quá độc ác rồi đấy. Vậy ta chắc chắn sẽ
không phục, dựa vào cái gì mà đối xử với ta như vậy?
Đoán chừng đến lúc đó ta suốt ngày đều sẽ không phục mà nhìn lên cái nắm
giếng ở trên mà hô lên: Cái tên khốn Karen này, ra gặp ta!"