Tâm trạng của bà ngoại bây giờ thật sự rất không tốt, lúc Neo hô lên "Bà
ngoại", bà ấy chỉ có thể thu tay lại, một đấm này xem như vung mạnh lên, lại
không hiểu sao lại đập lên trên một lớp bông gòn, gần như khiến bà ấy nghẹn
đến nội thương.
Neo cũng không giải thích gì thêm, cứ như vậy mà cùng theo vào, thỉnh thoảng
còn huýt sáo một cái, một giai điệu nông thôn đang rất thịnh hành.
Đáng tiếc, mình cũng sắp dẫn Đoàn dân bình đi xuất chinh rồi, sớm biết thì nên
đi học ké với Philomena, loại cao thủ cấp bậc này không dễ tìm, mà lại cũng sẽ
không tùy ý ra tay, ra tay thì chắc là muốn lấy mạng của mình rồi.
Đâu có tốt giống như người trước mặt, hô một tiếng "Bà ngoại" thì ngừng.
Trong đầu Neo suốt ngày luôn có một đám người đang họp, tri thức lý luận
được truyền tải cực kỳ nhiều, làm cho hắn bây giờ lại có chút thiếu sự thực tiễn,
nhưng mà chuyện đáng để an ủi đó là đợi đến khi đi Hoang Mạc, mình cũng sẽ
không thiếu cơ hội để thực tiễn, ngược lại có thể chơi càng vui hơn.
Có thể nói, cả người của Neo còn đứng ở Wien, nhưng lòng, đã sớm bay tới trên
hoang mạc rồi.
Pall cưỡi một con ngựa màu đỏ thẫm, dây cương thì được Kevin nắm trong
chân chó, bản thân cô thì chẳng tốn mấy sức lực, cái cằm chống ở trên đầu chó
của Kevin.
Kevin vừa điều khiển dây cương, còn vừa đến cố ý nhô cái lưng chó lên, cho
Pall một điểm tựa thoải mái.
Sau khi giải phẫu thành công trở về nghỉ ngơi mấy ngày, Pall cầu nguyện với
Karen, biến thành người ngay trước mặt Kevin.
Kevin rất mệt mỏi, bởi vì Pall làm người bao lâu, thì nó phải tỏ ra vẻ mặt "Ghen
ghét" bấy lâu.
Trên thực tế, sao nó lại ghen ghét chứ, nó nhìn xem con mèo nhỏ thích cưỡi trên
lưng mình, cuối cùng cũng biến trở về hình tượng trước kia, nó thật sự rất vui
mừng.
Nhưng mà làm một “liếm cẩu” thâm niên, Kevin biết rất rõ nên làm như thế nào
mới có thể để cho cô bé trước mắt vui vẻ.
Còn Pall sau khi biến thành người cũng không thật sự đi dắt chó.
Vốn hay cưỡi trên lưng nó chạy khắp nơi, bây giờ lại phải dắt dây chó đưa nó đi
dạo, thật đúng là không thể ra tay như thế, dù Kevin chủ động cắn dây thừng
đưa tới trong tay Pall, Pall cũng là phất tay đẩy ra.
Đến cuối cùng, biến thành một người một chó cùng nhau cưỡi ngựa.
Trên đồng cỏ, ở gần đó có một tấm thảm dã ngoại được trải ra, Connor ngồi ở
trên, bĩu môi, cầm bút, đang làm bài.
Lớp học ngôn ngữ chỉ là cơ sở, Pall sắp xếp cho cô bé rất nhiều khoá học khác,
mấy tháng trước, Connor khi nói chuyện còn sẽ chỉ biết "Meo meo" và "Gâu
gâu", hiện tại, cũng bắt đầu đọc Tổng hợp trận pháp sơ cấp.
Đây cũng là chuyện không còn cách nào khác, ai bảo Karen là một thiên tài,
Pall cũng là một thiên tài, về phần Kevin, năm xưa là một Thần linh xuất thân
từ một làng chài nhỏ, thiên tài, đã không thể nào dùng để hình dung nó.
Trong "Hoàn cảnh gia đình" này, trẻ con muốn thong thả trong việc học tập
cũng rất khó.
Mỗi khi Cốt Long bị không khí học tập đè nén giày vò đến mức muốn nổi điên,
một câu đơn giản của Pall có thể để Cốt Long hạ thấp cái đầu kiêu ngạo để
hướng mặt xuống sách giáo khoa, câu nói kia là:
"Connor. White. Inmerais, ngươi cũng không muốn mình thua kém hơn cả con
rồng Auggie ngu ngốc kia chứ? "
"Chó ngu, hay là ngươi đến Hoang Mạc cùng ta đi, ngày bình thường ta vẫn
xuất hiện bằng hình thái của một con mèo, đến lúc đó thiếu đi vật cưỡi cũng
không tiện, kỵ sĩ thiếu mất Tà Thần làm vật cưỡi, sao còn có thể gọi là Kỵ Sĩ Tà
Thần?"
"Gâu!"
"Yên tâm, Karen sẽ đồng ý, ta sẽ nói với cậu ta, ngươi biết di tích nào đó trên
Hoang Mạc, chúng ta có thể đến đó đào móc cho cậu ta, mang về một lượng lớn
tài sản, ngươi cảm thấy thế nào?
Hắn để cho Kẻ ham vui đi đánh trận, trên thực tế cũng là đến để đào mộ, Karen
nhà chúng ta bây giờ rất rất nghèo."
"Gâu!"
"A? Ngươi nói ngươi thật sự biết một khu di tích ở Hoang Mạc à? Vậy thì tốt
quá, ngươi chỉ đường, ta sẽ chỉ huy, Kẻ ham vui phụ trách làm việc, chúng ta
cùng nhau đào sạch Hoang Mạc Thần Giáo.
Ngươi yên tâm, ngươi còn không hiểu rõ Karen nhà chúng ta sao, ngươi đối xử
tốt với cậu ta, cậu ta chắc chắn cũng sẽ báo đáp lại ngươi, chờ đến khi chúng ta
mang về đủ tài nguyên để cậu ta nắm giữ đại khu thành phố York trong tay, sau
khi trở về, cậu ta chắc chắn sẽ chủ động cởi bỏ thêm một tầng phong ấn cho
ngươi."
"Gâu?"
"Ngươi nói, vì cái gì không phải cởi bỏ một tầng rồi mới xuất phát?"
"Gâu."
"Con chó ngu, ngươi đang suy nghĩ cái gì đấy."
Lúc này, Pall trông thấy phu nhân Đường Lệ và Neo đang đi đến ở phía trước.
Pall chủ động chào hỏi:
"Chào ngươi, Kẻ ham vui."
Neo sửng sốt một chút, lập tức ý thức được cô gái này là ai, rốt cuộc cũng chỉ
có con mèo đen kia ở bên cạnh Karen thích đặt biệt danh cho người khác, lúc
này Neo hỏi:
"Ngươi trong bộ dạng này thì ban đêm có còn nằm chung một cái giường với
Karen không?"
Pall ném cho Neo một cái ánh mắt xem thường, nhìn về phía phu nhân Đường
Lệ, nói:
"Chào bé Đường Lệ."
Phu nhân Đường Lệ nhíu mày, tức giận trừng Pall, bà ấy không thể nhận ra cô
gái này là ai, mà bây giờ trong lòng bà ấy đang có một ngọn lửa hậm hực cháy
đây, trực tiếp hừ lạnh nói:
"Không biết lớn nhỏ."
Có lẽ là lúc trước dồn nén, chỉ với ánh mắt này, mang theo sự tức giận, mặc dù
Phu nhân Đường Lệ không phải cố ý, nhưng vẫn là có một làn gió lạnh quét về
Pall, đến cảnh giới này của bà ta, hoàn cảnh xung quanh xác thực sẽ phát sinh
sự biến hoá dựa theo cảm xúc của bà ấy.
Nhưng mà không đợi Phu nhân Đường Lệ kịp phản ứng, chủ động ra tay hóa
giải làn gió lạnh này, Pall tùy ý vung tay lên, phù văn thuộc tính Hỏa lấy con
ngựa phía dưới cô làm tâm điểm mà tràn ra, hóa giải làn gió lạnh này.
Nếu ra tay thật sự, thì bây giờ Pall không phải đối thủ của phu nhân Đường Lệ,
nhưng dùng sức mạnh cấp độ thấp để so kè thì thủ đoạn của cô tuyệt đối vượt
qua Phu nhân Đường Lệ.
Pall ngáp một cái, trêu chọc nói:
"Ngươi muốn so sánh vai vế với ta sao?"
Phu nhân Đường Lệ nhìn về phía Pall, lại nhìn về phía con chó vàng kia, nghĩ
đến mỗi lần đến nhà Karen sẽ thấy con chó vàng này xuất hiện cùng một con
mèo đen, bà ấy lập tức ý thức được cái gì:
"Ngươi là con mèo ở nhà Karen?"
Pall cười nói:
"Ta nhớ năm đó có lần Dis trở về sau khi ra ngoài du lịch, đã nói với ta, hắn nói
rằng, lần này ở bên ngoài quen biết một cô gái cầm đao tính tình nóng nảy."