ngươi biết ta muốn đánh ngươi rồi sau đó mới đánh gục ngươi” để cảnh cáo cho
toàn bộ giới giáo hội rằng cho dù Chư Thần sắp trở về, nhưng thế giới này vẫn
phải tuân thủ theo Điều Lệ Trật Tự như cũ.
Verden nhìn thoáng qua Karen, sau đó quay người đi theo Đại tế tự rời khỏi.
Karen rõ ràng, bây giờ mình có thể khởi hành đến Kỵ Sĩ Đoàn thứ nhất, thậm
chí Người Cầm Roi cũng không cần mình tham dự vào việc “hỏi ý” có thể sẽ
diễn ra kế tiếp.
“Chú Daan.”
Dinah đi đến trước mặt Daan, Daan cười cười với Dinah, đưa tay nhận lấy phiếu
tên sách từ tay cô, nhưng cũng chưa từng nhìn vào mà nắm tay lại bóp nát.
Ở đằng xa, Creed và Verden đi cùng một chỗ, hắn hỏi: “Có ý gì?”
Verden lườm Creed một chút, hỏi ngược lại: “Cái gì có ý gì?”
“Tại sao là Sinh Mệnh Thần Giáo?”
“Rút thăm trúng, đây là sự lựa chọn của Thần.”
“Nói láo, trong những phiếu tên sách kia, cái nào cũng ghi “Dạ Thần Giáo.”
Verden lơ đễnh hỏi ngược lại: “Cho nên, ngươi cứ nói xem đây có phải là lựa
chọn của Thần không?”
“Ngươi…” Creed chất vấn, “Nếu ngươi có nhu cầu trên phương diện này vậy vì
sao trước đó không đề cập tới?”
“Đáp án đưa ra chậm, thiếu chút nữa không chép kịp.”
“Có ý gì?”
“Chờ một lúc nữa thì ngươi sẽ hiểu, xảy ra một chuyện rất nghiêm trọng nên
mục tiêu nhất định phải là Sinh Mệnh Thần Giáo.”
“Ta hy vọng lý do đó có thể thuyết phục ta. “
“Nếu không thì sao?” Verden nhìn Creed, “Xem ở trên tình nghĩa trong giáo
nhiều năm như vậy nên ta khuyên ngươi một câu, bỏ bớt tâm tư riêng của mình,
chúng ta chỉ cần đi theo bước chân của Đại tế tự là tốt.”
“Ta cần xứng đáng với chức trách của Hồng Y Giáo Chủ, xứng đáng với Thần
Giáo.”
“Vị trí Hồng Ý Giáo Chủ được thiết lập sau khi Đại tế tự nhậm chức, trước đây
cũng không tồn tại trong giáo, cho nên ngươi chỉ cần xứng đáng với Đại tế tự là
được.”
“Ta không phải là ngươi, Verden.”
Câu nói này là hơi nặng lời.
Nhưng Verden có thể hiểu được, lúc đầu khi cùng nhau lập nghiệp, tất nhiên là
Đại tế tự làm chủ mà tiến hành đấu tranh, đi tranh giành vị trí, chờ đến khi ngồi
vào vị trí thì lại nghĩ đến đi tạo ra cống hiến của riêng mình cho Thần Giáo.
Lúc đầu phấn đấu không phải là chỉ vì leo lên cao, có lẽ trong mắt của Creed thì
bây giờ mình còn đang dừng lại với cách cục khi trước.
Mà sở dĩ Creed viết toàn bộ phiếu tên sách thành “Dạ Thần Giáo” cũng là do
hắn đứng trên góc độ Hồng Y Giáo Chủ phụ trách chiến tranh để phán định rằng
Dạ Thần Giáo là mục tiêu thích hợp nhất để tấn công.
“Creed, Đại tế tự của chúng ta có ánh mắt lâu dài hơn tưởng tượng của ngươi
nhiều, tâm nguyện cũng càng hùng vĩ hơn tưởng tượng của ngươi.”
Khi chúng ta còn đang suy nghĩ tranh đấu Thần Giáo thì Đại tế tự sớm đã
hướng ánh mắt đến việc đối kháng với Thần.
Thậm chí có thể nói, một loạt công cuộc đấu tranh chính trị trong giáo ban đầu
đều chỉ là vì có được tư cách để tranh đấu với Thần.
Creed không nói gì thêm, hai người cùng đi song song nhau, về đến Thần Điện
công vụ, cùng với những thành viên trung tâm kia tiến vào kết giới nội bộ.
Chờ đến khi quay trở ra, mọi người trở nên hoảng hốt, không phải nơi bàn trà
có dòng nước chảy quanh kia nữa mà là đi đến bờ biển, nhưng nước biển là màu
xám, phía trên tràn ngập sương mù dày đặc.
Sâu trong sương mù có một thân ảnh to lớn như ẩn như hiện.
Đại tế tự đứng trên bờ biển, đưa lưng về phía đám người, đợi đến khi mọi người
đều đã đến đông đủ, Đại tế tự xoay người, nhìn về phía Verden, cực kỳ bình tĩnh
nói:
“Giải thích.”
“Vâng, Đại tế tự.”
Verden nộp bức tranh vẽ kia của Karen lên.
Đại tế tự nhìn lướt qua bức tranh, sau đó ném bức tranh lên không trung, trong
màn trời phía trên mặt biển xuất hiện nội dung trong bức tranh, tất cả như một
cảnh tượng thần kỳ.
Ngoại trừ Verden và Đại tế tự ra, tất cả mọi người đều nhìn lên bằng ánh mắt
khiếp sợ.
Tiên đoán về sự trở về của Chư Thần đã không phải tiên đoán, nhiều nơi đã có
động tĩnh bất thường và Thần dụ gần như đã làm rõ lời tiên đoán.
Nhưng bức tranh này lại đánh dấu bước chân rõ ràng của Chư Thần!
Đại tế tự mở miệng nói:
“Ngài Ogurev đã phản bội Trật Tự, hắn đang dẫn theo một nhóm Thần linh trở
về, Creed.”
Lúc này đầu óc của Creed có chút choáng váng, sau khi bị gọi tên thì có chút
hoảng hốt tiến về phía trước một bước: “Đại tế tự.”
“Dạ Thần Giáo dễ đánh nhưng cũng không phải quan trọng nhất.”
Creed quỳ mọp xuống: “Đại tế tự, thuộc hạ có tội.”
Lúc này Verden mở miệng nói: “Đại tế tự, nếu như không có cứ điểm Ogurev
cảnh báo, chúng ta vốn cũng không biết về chuyện này.”
Đây xem như là đang giải vây cho Creed, đồng thời cũng là đang bỏ qua khâu
điều tra ở cứ điểm Ogurev.
Có đôi khi che giấu cũng không có phức tạp như vậy, giống như khi trước
Verden mới nhận thức ra thư ký và rồng của mình đều bị “Ảnh hưởng” vậy, các
nhân vật lớn ở đây đều bề bộn nhiều việc, bao gồm cả Đại tế tự, một vài thời
điểm thật đúng là không rảnh để hướng ánh mắt nhìn xuống phía dưới.
Đại tế tự nhìn về phía Creed, hỏi: “Hồng Y Giáo Chủ, ngươi nói xem chúng ta
nên làm gì?”
Creed lập tức đáp lại nói: “Hẳn là nên huỷ Cây Sinh Mệnh trước.”
Dừng một chút, Creed nói tiếp: “Mượn cớ chiến sự ở Sa Mạc, ngoại trừ Kỵ Sĩ
Đoàn đang đóng giữ sa mạc ra, những Kỵ Sĩ Đoàn khác sớm đã chuẩn bị sẵn
sàng cho chiến tranh, chỉ cần phương án tác chiến được xét duyệt thông qua thì
lập tức có thể phát động chiến tranh! Nếu ngài Orgulev đã nhờ vào Cây Sinh
Mệnh để dẫn đường cho Thần linh trở về, vậy kỵ sĩ Trật Tự chúng ta bình định
Vườn Sinh Mệnh sẽ có thể ngăn cản.”
Hiệu quả ảnh hưởng của sự thay đổi một cách vô tri vô giác hiện ra vào lúc này,
ít nhất trong cái nhóm nhỏ này thì tất cả mọi người rõ ràng ý chí của Đại tế tự,
bài diễn thuyết ở ngoài trụ sở Kỵ Sĩ Đoàn thứ nhất mặc dù tạo ra sóng gió dữ
dội ở ngoài, nhưng nhóm người này đều rất rõ ràng đây chỉ là sự biểu đạt hàm
súc của Đại tế tự.
Cho nên, không người nào sẽ đưa ra lời dị nghị rằng: Không phải ngài Ogurev
là Thần chi nhánh của chúng ta sao?
Đều là thành viên cũ, bọn hắn rất rõ ràng vào lúc này nếu không thể đứng cùng
một bên với Đại tế tự thì thứ đang đợi chờ mình chính là sự thanh toán tàn khốc
nhất.
Lúc trước, cũng không phải chỉ có Verden bị thăm dò và kiểm tra.
Đại tế tự hỏi: “Thế nhưng trong kỷ nguyên trước ngay cả chủ ta đều không thể
chém ngã Cây Sinh Mệnh.”
Creed lập tức phát huy tính năng động chủ quan mà nói tiếp: “Nhưng bây giờ từ
lâu Cây Sinh Mệnh đã không phải Cây Sinh Mệnh của kỷ nguyên trước!”
Đại tế tự nhẹ gật đầu, nói: “Ta muốn nhìn thấy kết quả.”
“Xin ngài yên tâm, Trật Tự Kỵ Sĩ Đoàn, vĩnh viễn tuân theo ý chí của ngài!”
Đại tế tự quay lưng lại, khoát tay áo.
Cả đám hành lễ cáo lui.