ta mặt mũi đấy."
"Lúc nào quyết định chuyện này?"
"Trước hội nghị, quyết định lâm thời, ta cũng không châm ngòi, Trưởng khu của
ngươi đoán chừng bây giờ mới được gọi đến, hắn không muốn giấu diếm ngươi,
hẳn là lập tức sẽ thông báo rồi giải thích với ngươi."
"Không yên tâm ta đến vậy sao?" Karen hỏi ngược lại.
Bern nhún vai, hồi đáp: "Ngươi thử nói xem làm phòng bị vậy có đúng hay
không?"
"A."
"Ngươi vốn chính là cây đao để giết người mà phía trên mang ra, hiện tại phía
trên không có ý định giết người, vì cho thấy sự tôn trọng, chắc chắn phải đem
ngươi đi, phía trên cũng sẽ không nghĩ tới cây đao như ngươi lại đã chuẩn bị để
giết người rồi."
"Sau đó thì sao?"
"Sau đó chính là bên này của ngươi đã chuẩn bị xong chưa?"
"Chuẩn bị xong."
"Vậy tối nay chính là cơ hội cuối cùng, cho dù Trưởng khu của ngươi đích thân
đến đây, hắn muốn thay đổi nhân lực để bố trí lại hệ thống bảo an thì cũng cần
thời gian nhất định, trước rạng sáng đêm nay, là cơ hội cuối cùng để ngươi ra
tay."
"Ta đã biết."
"Ngươi có tham gia lần liên hoan này hay không?"
"Không tham gia."
"Vậy tản bộ ở hoàng cung buổi tối?"
"Ta sẽ đi."
"Vậy là tốt rồi." Bern đứng người lên, vỗ vỗ bả vai Karen, đang lúc Karen cho
rằng ông ta muốn đi, ông ta thế mà ngồi xuống, biểu lộ trở nên có chút u ám.
"Ngài còn có việc?" Karen hỏi.
"Ngươi có tin vào trực giác của ta hay không."
"Không tin."
"À..." Bern có chút đau đớn nhìn thoáng qua Karen, "Vậy ngươi có tin vào tố
chất chuyên nghiệp của ta hay không?"
"Tin."
"Ta bỗng nhiên nghĩ đến một cái khả năng, bởi vì Kissen đến... Karen, không
thể dùng bọn hắn."
"Bọn hắn" ý là chỉ đám người Davins.
"Thế nào?"
"Kissen tới, sẽ không gạt được bọn hắn, ta vẫn cho rằng, trong cái đám Chủ
giáo vừa nhậm chức, ngoại trừ Deron ra, những Chủ giáo khác cũng có thể là
người của bọn hắn.
Không nên tin vào sự tín nhiệm của bọn hắn, bọn hắn có thể dùng cái gọi là lý
tưởng và tín ngưỡng, để giải thích tất cả những hành vi không hợp lý của mình,
đây là sự lý giải của ta đối với bọn hắn.
Trước lúc Kissen đến, ta cảm thấy ngươi nhất định muốn giết người, mượn
dùng bọn hắn làm đao đúng là thích hợp, hiện tại Kissen tới, trong mắt bọn hắn,
giết đám người của Sa Mạc Thần Giáo kia là vì thuyết minh lý niệm của bọn
hắn, là một cách biểu hiện sự bất mãn và phản kháng đối với cục diện hiện nay
của Thần Giáo;
Nhưng thật ra, bọn hắn càng muốn quét sạch người trong giáo.
Trong một sự kiện như vậy, nếu như ngươi là bọn hắn, ngươi là muốn tiếp tục
giết đám người này của Sa Mạc Thần Giáo hay vẫn là muốn giết Kissen? Thế
lực sau lưng hắn, mới là người thật sự đã điều khiển thay đổi kế hoạch ban đầu,
cũng là “Phản đồ của Giáo nghĩa” trong mắt đám người kia."
Nói đến đây, ánh mắt Bern bỗng nhiên sắc bén, mắng:
"Móa nó, ta hẳn là muốn đi điều tra một chút xem rốt cuộc là do ai đề nghị
Kissen đêm nay muốn đến hoàng cung Wien để tản bộ!"
Bern đã từng là người đứng đầu thế lực trong bóng tối, thủ lĩnh bộ môn đặc vụ,
cho dù là sau khi rửa trắng rồi leo lên bờ làm Đại chủ giáo, bản năng nghề
nghiệp trong quá khứ vẫn còn không biến mất như cũ.
Bern đứng người lên lần nữa, đi ra ngoài.
Karen kêu ông ta lại: "Không còn nói gì thêm sao?"
"Cần nói thêm gì nữa sao?" Bern dừng bước hỏi ngược lại, "Ngươi sẽ từ bỏ
sao?"
Karen trả lời rất kiên quyết: "Sẽ không."
"Vậy thì cái gì ta cũng không cần nói, thân phận của Kissen không bình thường,
trên mức độ nhất định thì hắn xem như là đặc sứ do phía trên phái xuống, một
khi hắn chết, tính chất hoàn toàn khác biệt với đám người của Sa Mạc chết, ảnh
hưởng thì càng là một cái trên trời một cái dưới đất. Như vậy, người phụ trách
công tác bảo an chắc chắn sẽ không may.
Còn tốt là cái này cũng không phải trong phạm vi công việc của ta, Ban quản lý
đại khu đã nhượng bộ đi phần quyền lực này cho Đòn Roi Kỷ Luật.
Đứng trên góc độ của ta, thật ra ta rất vui lòng trông thấy Kissen chết, sau đó
gợn sóng nổi lên, vừa vặn có thể để cho ta mượn cơ hội để chỉnh lý ban quản lý
đại khu lần thứ hai, thậm chí để phía trên vì cần duy trì sự ổn định, trả lại quyền
lực trong bóng tối đã lấy đi từ ta.
Ngươi cũng không có liên quan gì, đợi chút nữa ngươi sẽ tháo bỏ khỏi nhiệm vụ
bảo an lần này, do cấp trên của ngươi phụ trách, sau đó sau khi truy cứu xuống,
cấp trên của ngươi hẳn là muốn chuyển chỗ.
Đáng tiếc, hai chúng ta đều bởi vì chuyện đã làm lúc trước, không còn hy vọng
thăng chức, nếu không cái này đối với ngươi mà nói thật sự là chuyện tốt, là
một cái cơ hội tốt để vặn ngã cấp trên để mình thăng chức.
Chỉ có Sous xui xẻo mà thôi."
Sau khi Bern nói hồi thì rời đi.
Karen ngồi tại chỗ một lúc, cũng đứng dậy rời đi, anh không đi tham gia cái gọi
là buổi liên hoan nội bộ, mặc dù đối với thần quan tuổi trẻ mà nói, là một cơ hội
xã giao cực kỳ tốt.
Nhưng mà lúc trở lại phòng của mình, Karen trông thấy trước cửa phòng có hai
người đang đứng, hai người này là thư ký của Sous.
Bọn hắn giúp Karen mở cửa, Karen trông thấy Sous nằm trên ghế sa lon, trong
tay bưng một ly rượu đỏ.
Nhìn từ phía sau, giống như là một đứa bé không hiểu chuyện, dám dùng giày
làm bẩn ghế sô pha đắt tiền.
Nghe được tiếng bước chân của Karen, Sous không quay đầu, trực tiếp mở
miệng nói: "Vị đặc sứ kia muốn tháo bỏ chức trách bảo an lần này của ngươi,
bắt đầu từ đêm nay, nhiệm vụ bảo an để cho tự mình ta phụ trách."
"Ta đã biết." Karen hồi đáp.
Sous uống một hơi cạn sạch rượu đỏ trong ly, sau đó hai tay bỗng nhiên vỗ ghế
sô pha, bộ dáng giống như là rất tức giận, ừm, càng giống như một đứa bé.
Karen đứng ở nơi đó, không nói chuyện.
Thật lâu,
Cảm xúc của Sous rốt cục bình ổn xuống, hắn mở miệng nói: "Ta từng để người
cho ngươi truyền tin thu tay lại, đúng không?"
"Đúng vậy, không sai."
"Ta vẫn luôn không tự mình tìm ngươi nói đến chuyện này, là bởi vì... Ta biết
ngươi sẽ không thu tay lại, dù sao thì Waffron đối với ngươi tốt như vậy, ngươi
chắc chắn sẽ nghĩ đến báo thù cho hắn." Sous cười lạnh hai tiếng, cầm lấy chai
rượu đỏ, tự rót đầy một ly cho mình, "Tiếp theo, nhiệm vụ bảo an do ta tự mình
đến tiếp quản, ta nói, kế hoạch của ngươi đã ổn thỏa rồi sao?"
"Ừm?"
"Kế hoạch hẳn là được thiết kế rất khá đi, hình nhân thế mạng, chi tiết, động cơ
cái gì đều đã làm xong rồi chứ?"
"Làm xong."
"Ta hỏi ngươi một lần cuối cùng nữa, có thể thu tay lại sao?"
Karen lắc đầu.
Sous thì gật gật đầu, nói: "Vậy thì tiếp tục đi, ta sẽ không thay đổi bố trí nhân
viên bảo an của ngươi, ngươi dựa theo kế hoạch nguyên bản mà tiến hành đi, ta
đây, cũng làm xong chuẩn bị gánh tránh nhiệm, cùng lắm thì thăng chức muộn
một hai năm, ở chỗ này làm Trưởng khu lâu một chút chứ sao."
"Thế nhưng mà vì sao ngài lại làm vậy?"
"Mặc dù làm cấp trên của ngươi có vẻ rất khó để có kết cục tốt, nhưng ta cực kỳ
thích sự kiên trì của ngươi đối với việc này, bởi vì Waffron từng giúp đỡ ngươi,
cho nên ngươi nguyện ý không để ý lợi ích bản thân để báo thù."
Sous nhảy xuống ghế sô pha, đi đến trước mặt Karen, bắt đầu nhảy nhót, vỗ một
bả vai Karen:
"Cũng hãy nhớ điểm tốt của ta."