lá là một loại hình thức biểu hiện ra bên ngoài, giống như ngươi có một nơi
khác để gửi gắm, nương nhờ.
Nở hoa thì là biểu hiện cao cấp hơn so với Tán diệp, pháp thân được ngưng tụ
ra sẽ có được hoạt tính rõ ràng hơn, nếu như nói giai đoạn trước, cũng chính là
cái pháp thân đang xuất hiện trước mắt này có vẻ giống như là một con rối hơi
đờ đẫn, như vậy thì sau khi Nở hoa, cũng giống như việc bản thân mình có được
một phương thức tồn tại khác.
Còn về phần Kết quả cũng chính là sau khi ngưng tụ ra mảnh vỡ Thần cách.
Đó là một cột sáng to lớn, một bóng người to lớn bước ra từ bên trong, trên
người có những đường vân màu vàng đang vận chuyển, tản ra khí tức thần
thánh....
Lúc phong ấn Ranedal ở nghĩa trang gần phố Mink, Dis từng nếm thử ngưng tụ
mảnh vỡ Thần cách trong khoảng khác ngắn ngủi, triệu hồi ra pháp thân khổng
lồ của mình, giằng co cùng với ba tên Trưởng Lão Thần Điện của Trật Tự Thần
Giáo cùng với bốn vị cấp bậc Trưởng lão của những Thần Giáo khác, trong
khoảnh khắc ấy, trên không của bầu trời thành phố La Giai, xuất hiện tám cột
sáng tỏa ra khí tức thần thánh.
Ngài Tahisen thì cảnh giới đang ở giai đoạn "Nở hoa", chỉ có điều là trước khi
cơ thể và linh hồn của mình suy tàn thì mới nở ra một đóa hoa rất nhỏ, sau đó
thì trực tiếp đi theo chiều hướng xuống dốc, điều này cũng mang ý nghĩa đời
này của ông ấy cũng không thể có cơ hội để Kết quả, chính bản thân ông ấy
cũng vô cùng rõ ràng điều này.
Nếu như nói từ lúc Nở hoa đến khi Kết quả là một đoạn đường đua vô cùng
gian nan, thì lúc đó ông ấy đã kiệt sức.
Mà sở dĩ sau khi lên đến Thuật pháp quan mặc dù còn có một loạt giai đoạn
cảnh giới ở phía sau, nhưng đã không còn hệ thống cảnh giới tương ứng, đó là
bởi vì trước lúc Thuật pháp quan, còn có một vật tham chiếu rõ ràng, sau khi trở
thành Thuật pháp quan thì hoàn toàn là "Buông thả bản thân".
Người nuôi dưỡng ra được mầm móng tín ngưỡng thật sự sẽ mạnh hơn Thuật
pháp quan sao?
Chưa chắc.
Bởi vì có ít người đã hao hết tất cả tích lũy của mình, thậm chí còn không tiếc
lợi dụng những phương thức khác để tiến hành gượng ép thúc đẩy mầm móng
sinh trưởng, cho dù thúc đẩy sinh trưởng ra được mầm móng tín ngưỡng thì
thực lực của hắn so với bản thân lúc trước, ngược lại càng yếu hơn.
Mặt khác, rễ cây trưởng thành cũng là tùy vào từng người mà khác nhau, có
người thấp bé, yếu ớt, dinh dưỡng không đầy đủ, nhưng hết lần này tới lần khác
ở thời điểm này, hắn lại Khai chi; có ít người tốn thời gian rất lâu, còn không
thể sinh ra cành, nhưng rễ cây lại phát triển vô cùng cường tráng;
Như vậy, người ở sau đánh bại thậm chí là đánh bại người trước một cách
nghiền ép, cũng là chuyện rất bình thường.
Thậm chí xem như Tán diệp hoặc cho dù là Nở hoa, mặc dù giai đoạn đã đến,
nhưng cả cây đều ốm yếu bệnh tật thì việc bị một cái cây nhỏ chỉ có gốc rễ khỏe
mạnh đánh bại, đó cũng là chuyện không quá bất thường.
Chỉ có đến giai đoạn "Kết quả", ngưng tụ ra mảnh vỡ Thần cách, mới là sự thay
đổi có tính đột phá, đó là một sự nhảy vọt chỉnh thể về cấp độ sinh mệnh, là một
sự chất biến, thoát khỏi phạm trù của con người.
Bởi vậy, cái giai đoạn lớn từ Thuật pháp quan đến Trưởng Lão Thần Điện này,
là có sự thay đổi về cảnh giới nhưng không có phân chia cấp độ tương ứng, trên
phương diện cấp độ thực lực và chiến lực, không cách nào tiến hành cân nhắc
một cách rõ ràng.
Hệ thống tín ngưỡng gia tộc chỉ có thể phân chia thực lực nội bộ trong gia tộc,
bởi vì giới hạn thực lực cao nhất của các Thủy Tổ cũng không giống nhau,
không có một hệ thống đo lường thống nhất, ngươi không thể nói cấp 5 của gia
tộc này sẽ mạnh hơn cấp 4 của gia tộc khác;
Mà hệ thống của Thần Giáo khi bước đến giai đoạn lớn này thì cũng không
giống như sự phân chia của hệ thống gia tộc, bởi vì cũng không phải lấy gia tộc
làm đơn vị đo lường, mà là tùy từng người mà khác nhau.
Cũng ví như ngài Tahisen, tại sao ông ấy muốn liều phần tuổi thọ cuối cùng của
mình cũng muốn ngưng tụ ra pháp thân để mượn dùng Lưỡi Hái Chiến Tranh,
không phải là bởi vì ông ấy muốn điên cuồng một lần trước khi chết, chỉ đơn
giản là vì nếu ông ấy không làm như vậy thì cũng không dọn dẹp được cục diện
lúc bấy giờ trên Hỏa Đảo.
Ông ấy trong hình thái người bình thường, mà nói khi không cân nhắc đến tác
dụng của Thánh khí, Philomena có thể dễ dàng ám sát ông ấy, để ông ấy chỉ có
cảnh giới nhưng lại không phát huy ra được tác dụng.
Cho nên, càng đi về phía sau thì càng xem "Sơ yếu lý lịch" của ngươi, có một
cách so sánh khác không được thích hợp lắm, cũng như là trong quân đội của đế
quốc Wien ngoại trừ bộ đội tác chiến ra thì những binh chủng khác khi để họ
tham gia tác chiến trong điều kiện bình thường thì cũng không thích hợp, nhưng
hết lần này tới lần khác thì số lượng nhân viên thần chức cũng không phải là
chiếm số ít, ngược lại là chiếm đa số.
Bởi vì thần giáo không phải quân đội, bên trong quần thể nhân viên thần chức,
tỉ lệ nhân viên thần chức không phải người trong hệ thống chiến lực ngược lại
sẽ chiếm đa số, dù gì thì muốn duy trì một cái Thần Giáo chính thống vận
chuyển, không có vũ lực là không thể nào, nhưng nếu chỉ đơn giản dựa vào vũ
lực. Đầu tiên, nếu không thể tạo nên một bộ máy lớn như vậy thì hệ thống vũ
lực cũng không thể sinh ra.
Nhưng mà bởi vì trước đây Dis đã từng nói, đối với cái giai đoạn lớn này, trong
lòng Karen thật là có một loại cảm giác "Chán ghét" và "Bài xích".
Gieo một cái hạt giống xuống, cuối cũng cũng kết quả;
Vậy cái quả này, cuối cùng để cho ai ăn?
Sở dĩ Dis luôn luôn khắc chế tiến trình ngưng tụ ra mảnh vỡ Thần cách của
mình, là không hi vọng mình trở thành đồ ăn, bởi vì việc này là một sự sỉ nhục
đối với người kiêu ngạo giống như Dis.
"Còn sớm."
"Rất nhanh, ta tin tưởng cậu.”
"Ngài cũng sắp thôi, chủ nhiệm."
"Ta còn sớm.”
Karen giơ tay lên, bố trí một cái trận pháp ngăn cách giản dị, cái này không tính
là thứ gì ly kỳ và để người chú ý, bởi vì bên trong tầm mắt, không ít quần thể
nhỏ trong lúc đang thương lượng, đều làm như vậy.
Bởi vì việc này quá mức mẫn cảm, phía dưới hai phái hệ lớn còn chia ra rất
nhiều phái hệ nhỏ, trong lúc mọi người nói chuyện đều có chút việc không tiện
để công khai.
"Ngài không phải là đang lo lắng mình sẽ nuôi dưỡng ra mầm non thuộc tính
Ánh Sáng đó chứ?"
"Đừng nói mò.”
"Ta cảm thấy chuyện này rất có thể, bởi vì ta không tin trong sa mạc có thể nuôi
được cá."
"A. Cậu đừng nói lái sang chuyện khác, vừa mới có phải cậu cố ý hay không, ta
bảo này, cậu bẻ gãy xương sườn của ta làm cái gì, hơn nữa còn gãy hướng vào
trong, bây giờ cho dù ta không nói chuyện thì khi hít thở cũng đau."
"Ta nói này, ngài không nên dùng phép đảo."
"Ta thấy cậu rất vui mừng trong lúc tạo thêm vết thương cho ta đấy."