Mục lục
Số 13 Phố Mink
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Phốc!"

Karen phun ra một ngụm máu tươi, cả người ngã nghiêng về phía trước.

"Mẹ nó! Nghiêm trọng đến như vậy sao? Vật của ông nội ruột để lại mà cũng

phản phệ nặng đến thế cơ à?"

Neo lập tức nâng Karen lên, sau đó tiến hành thuật pháp Trị liệu, nhưng rất

nhanh đã dừng lại, bởi vì Karen cũng không phải đang bị ngoại thương.

Tấm mặt nạ màu bạc rơi xuống, trước lúc nó rơi xuống đất, hóa thành một vệt

sáng bay trở về bên trong chiếc nhẫn của Karen.

"Này, cậu vẫn còn tốt chứ?"

"Vẫn tốt..."

Karen ngồi thẳng người, sau đó ho khan một hồi liên tục.

Neo lập tức lại gần, vừa mớm nước cho Karen vừa dùng tay xoa bóp sau lưng.

Qua một hồi lâu, Karen cuối cùng cũng khôi phục lại, mặc dù đầu có chút đau,

nhưng đã không có gì đáng ngại.

"Cậu nghỉ ngơi cho tốt đi đã, cũng không cần gấp gáp kể chuyện, mặc dù ta rất

muốn biết, mặc dù ta không muốn chờ một giây một phút nào, mặc dù lòng ta

bây giờ đã bị sự tò mò cào cấu đến gần chết, nhưng ta vẫn cảm thấy, cơ thể của

cậu quan trọng hơn."

Karen liếc mắt nhìn Neo một cái.

Neo trước mắt, đã không có cách nào so sánh với Neo mà Karen thấy vào lúc

đầu.

Mọi người, thật ra đều đang thay đổi.

"Sau khi ta đeo tấm mặt nạ lên......"

Karen bắt đầu kể lại cho Neo về tình huống mình gặp được, đối với Neo, anh

thật sự không có gì cần giữ lại.

Sau khi nghe xong lời kể của Karen, Neo trừng lớn mắt, thấp giọng nói:

"Ta đã nói rồi, căn cứ theo tư liệu ta tìm đọc từ trước và việc quan sát

Philomena, đúng vậy, không sai, hệ thống truyền thừa về giấc mộng và hiện

thực kia của gia tộc Filsher, quả thực rất dễ dàng khiến họ lạc lối, nhưng lúc

trước cũng chưa từng xuất hiện vấn đề lớn như vậy.

Cho nên, nguyền rủa của gia tộc Filsher, là do ông nội của cậu ra tay?"

Cực kỳ hiển nhiên, chủ nhiệm rất am hiểu việc nắm bắt trọng điểm, nếu so sánh

với điểm quan trọng này thì di thư của Chủ giáo Dorford hoàn toàn có thể tạm

thời bỏ qua.

"Hẳn là... Đúng thế."

"Tính tình của ông nội cậu, kém như vậy sao, năm đó gia tộc Filsher ở thành

phố York gần như là gia tộc Đại chủ giáo truyền đời, cứ như vậy bị một lời

nguyền rủa của ông nội cậu mà hủy hoại?"

"Ta cảm thấy ông nội của ta, cực kỳ hiền lành."

"A, thật có lỗi nhé, là ta nói sai, nói sai.

Vậy thì cậu đang nghi ngờ thật ra Dalis và Philomena là gặp phải chuyện tương

tự?

Nếu nói trên một mức độ nhất định thì việc gia tộc Naton bị nguyền rủa, cũng là

một phần trong lời nguyền rủa mà ông nội cậu đặt lên cho gia tộc Filsher?

Không, nói chính xác thì hắn là một sự lây truyền và quá độ."

"Xem như thế đi."

Bởi vì không có lý do gì mà ký ức ghi lại trong tấm mặt nạ màu bạc này sẽ lừa

gạt mình, bởi vì tấm mặt nạ này vẫn luôn được giữ trong tay của ông nội, chờ

đến sau khi ông nội ngủ say thì mới truyền cho mình.

Dis không có lý do mà cài cắm cảnh tượng giả vào trong để bôi đen hình ảnh

của chính mình.

"Cho nên ban đầu gia tộc Filsher đã làm việc gì mới dẫn đến ông nội của cậu ra

tay trả thù?"

"Ta không biết, trước lúc đến Wien thì ta thậm chí cũng không biết đến gia tộc

Filsher."

"Trước lúc cậu đến Wien, chuyện mà cậu không biết rất nhiều." Neo thở một

hơi dài nhẹ nhõm, "Philomena nếu như biết người khiến cho gia đình của mình

trở thành tình trạng như vậy là ông nội của cậu thì sẽ nghĩ như thế nào?"

"Ta cũng không rõ ràng."

"Nếu như ta là Philomena, ta sẽ càng kiên định đứng ở bên cạnh cậu hơn, bởi vì

cậu là cháu trai của ông ấy, khả năng có thể giải trừ lời nguyền rủa sẽ ở trên

người của cậu."

"Bây giờ ta còn chưa cân nhắc đến chuyện này."

"Nhưng cuối cùng thì cậu cũng phải đối mặt với nó, mẹ nó, ta phát hiện ta bây

giờ càng ngày càng sùng bái ông nội của cậu, đời người, có thể sống giống như

ông nội của cậu thì mới thật sự là sống không uổng phí."

"Ông ấy rất đau khổ, nhất là sau khi cha mẹ của ta xảy ra chuyện, vẫn luôn đau

khổ đến bây giờ

"Chuyện này không cần cậu phải nhắc nhở." Neo đưa tay chỉ vào lồng ngực của

mình, "Ta có thể trải nghiệm được."

Karen sửng sốt một chút, lập tức nói: "Thật xin lỗi."

"Không có việc gì, giữa chúng ta cũng đừng có khách sao như vậy, cậu thích

đâm chọt vết thương lòng thì cứ tùy ý đi."

"Ý của ta cũng không phải là vậy."

"Nhưng mà cậu có phát hiện hay không, một việc trùng hợp rất thú vị, cậu có lẽ

còn không phát giác được, nhưng góc nhìn của người đứng xem như ta thì khác,

có thể chú ý đến ngay lập tức."

"Chuyện gì trùng hợp?"

"Lời nguyền rủa của ông nội cậu."

"Ừm?"

"Gia tộc Filsher, vào lúc cực thịnh, người trong gia tộc, trong một ngày nào đó

bỗng nhiên chết sạch, mà lại rất nhiều chết trong lúc tại nhiệm, cuối cùng chỉ để

lại phu nhân Filsher cũng chính là bà nội của Philomena."

"Còn có cha của cô ta."

"Cha của cô ta còn sống thì khác gì với chết không?"

"Ừm."

"Hiện tại, giữa phu nhân Filsher và cháu gái của bà ấy Philomena, có phải

chẵng mấy chốc sẽ đối mặt với nhau, bởi vì ai cũng muốn giẫm lên đối phương

để lên bờ.

Mặc dù đứng trên góc độ Philomena, bà nội cô xem cô ta là hi vọng cho một

cuộc sống mới, nhưng ta không cho rằng Philomena không biết rõ rằng, một khi

cô ta thắng, cô ta cũng kế thừa tất cả của bà nội mình.

A không, không chỉ có mỗi bà nội của cô ta, còn có cái gia tộc tàn lụi kia.

Lại nói đến nhà Naton, đẳng cấp của nhà Naton chắc chắn thấp hơn nhà Filsher

rất nhiều, nhưng hiệu quả mang đến giống nhau ở chỗ của Dalis, Chủ giáo

Dorford thật ra bản thân ông ta cũng đã nhận ra, trên người con trai của ông ta

mang theo nguyền rủa, không chỉ hạn chế sự sinh sôi đời thứ ba của gia tộc, còn

kéo lùi tư chất tu luyện của những người khác.

Trước đó nhà Naton còn có thể có người đi được đến bước ngưng tụ mảnh vỡ

Thần cách, mặc dù bên trong dùng rất nhiều thủ đoạn hèn hạ không thể lộ ra

trước mặt người khác, nhưng ít nhất cũng có thể chắc rằng huyết mạch truyền

thừa của gia tộc này cũng không kém, nhưng đến đời của Vicole... Lại trở thành

như thế này.

Giống như ông nội cậu đã nói, giữ lại một tia hi vọng;

Lời nguyền rủa này, chính là để một người trong gia tộc hút khô toàn bộ máu

của gia tộc để nuôi ra kẻ mập nhất.

Cả một quá trình này, tất nhiên là sẽ mẫn diệt nhân luân, gia tộc tương tàn, máu

me tan khốc.

Cho nên,

Cậu có nghĩ đến không,

Có nhận ra được điều gì chưa,

Có phải rất giống với điều nào đó?"

Giọng nói của Karen bắt đầu trở nên run rẩy,

Hỏi:

"Giống ở chỗ nào?"

Neo nhìn chằm chằm vào con mắt của Karen,

Rặng từng chữ từng chữ một, nói:

"Điểm đặc thù của hệ thống tín ngưỡng gia tộc Inmerais... Cướp đoạt!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK