Bern mở ra bàn tay, "Người có thể sử dụng Cấm chú, mà lại giới hạn sức phá
hoại của Cấm chú ở mức độ vừa đủ để đốt cháy cơ thể của một người đạt hệ
thống tín ngưỡng gia tộc cấp 4 thành tro bụi lại đến từ một gia tộc không đáng
để chú ý?"
"Đối với ông ấy mà nói, có lẽ chỉ là một chiêu Cấm chú không đáng để ý."
Karen đứng ở cửa, Bern tiếp tục chống tay vịn lên cửa, Karen chờ hắn ra ngoài,
Bern vẫn không nhúc nhích.
Karen chỉ có thể bước ra ngoài trước, Bern đi ra, thả tay đóng cửa.
"Cho nên vì cái gì?"
"Nguyên nhân sao? Chính là cái nguyên nhân mà ngươi cảm thấy hoang đường
nhất, trang viên Ellen mời ông ấy đánh chết tộc trưởng Rafael vô cùng hung tàn
kia."
"Ha ha ha…cái gia tộc hải tặc ngày xưa này là bị nước rò vào trong não à?"
"Bọn hắn còn xem ta như tân tộc trưởng, ngày đầu tiên ta đến bọn hắn trang
viên thì đã sắp xếp cho ta vào trong phòng làm việc của tộc trưởng."
Bern sửng sốt một chút, gật gật đầu, nói: "Cũng giống như Thuỷ tổ của gia tộc,
nước và lửa cùng tồn tại, gia tộc này làm việc, cũng là một lúc thì thông minh
còn một lúc khác thì đần độn à?"
"Bởi vì gia tộc xuống dốc, tình trạng có đôi lúc rất lúng túng."
"Gâu!"
Connor đeo cặp sách, dắt Kevin đi tới, trong tay của cô bé cầm một ly kem, mà
lại là loại ly cực lớn, ăn rất vui vẻ, trên miệng dính toàn kem.
Karen cúi người, đưa tay lau sạch sẽ khóe miệng, hỏi: "Ngươi lấy Rael ở đâu
ra?"
Ánh mắt của Connor nhìn xuống trên người Kevin.
Kevin nhếch miệng cười, dùng miệng cọ xát cái túi đeo trên người. Trong túi
đeo có Rael, có thể mua đồ ăn vặt cho Connor lúc ra ngoài. Cái nhà này, ngoại
trừ Pall nghiêm khắc với Connor, những người khác, đều rất chiều cô bé.
"Nhanh ăn xong đi, trước khi về nhà nhớ rửa mặt, đừng để bị Pall phát hiện."
"Ừm." Connor dùng sức gật đầu, sau đó lại cắn một miếng, vẻ mặt hưởng thụ.
Bern chú ý đến cái cặp sách trên người Connor, nhắc nhở: "Bên trong có khí
linh sao?"
"Có."
"Có khí linh thế mà ngươi không bố trí phong ấn?"
Karen đưa thay sờ sờ đầu Connor, đáp: "Nó có truyền thừa của Long Thần Phản
Nghịch, khí linh không ảnh hưởng tới nó."
"Sở nghiên cứu yêu thú có biết chuyện này hay không?"
"Không biết, chỉ là bản thân ta nuôi không nổi nên mượn một chút tài nguyên
trong giáo để nuôi."
"Long Thần Phản Nghịch có địa vị rất cao trong lịch sử Thần Giáo chúng ta,
mặc dù nó cũng không thuộc về hệ thống của giáo ta."
"Ta biết."
"Sao ngươi để nó ở cùng mình được thế?"
Đây chính là Thần linh có danh xưng kiêu ngạo nhất trong lịch sử không tiếc
mà trở mặt khai chiến với Long tộc và còn đánh nhau với những Thần linh
khác.
Long tộc có được truyền thừa của nó sao lại cúi đầu nhận chủ.
"Ngoại trừ chủ ta ra thì bất cứ Thần linh hùng mạnh nào muốn áp đảo nó đều sẽ
bị nó kiên quyế phản khángt."
Karen không trả lời, chỉ cười cười với Bern.
Nhịp tim của Bern bắt đầu nhanh chóng tăng lên.
Karen cúi người, vỗ vỗ đầu Kevin, hỏi: "Nghỉ ngơi ổn rồi sao?"
"Gâu!"
Kevin dùng sức gật đầu, còn muốn lè lưỡi liếm bàn tay Karen, lại bị Karen
tránh đi.
Nó có chút u oán, dựa vào cái gì Pall có thể, mình thì không?
"Chờ sau khi đưa tiễn hắn, ta sẽ ra tay giúp ngươi giải trừ tất cả phong ấn."
Mắt chó của Kevin sáng lên.
"Cái phần xương đầu kia đến lúc đó cũng cho ngươi ăn, có điều hạng mục
nghiên cứu kia cần tiếp tục tiến hành, sau khi ăn phần xương đầu kia thì ngươi
có thể lấy thêm về sao?"
Kevin hưng phân gật đầu, cái đuôi nhanh chóng vẫy lên, đập vào trên người
Connor, kém chút vút trúng vào ly kem của Connor.
"Chờ Ukunga đưa đầu của ngươi đến thì ta cũng sẽ đưa cho ngươi."
Biểu cảm Kevin cứng đờ.
Nó rõ ràng từ trước đến nay Karen vẫn luôn đề phòng nó, cho nên nó thật sự
không ngờ tới Karen sẽ làm đến bước này.
"Đây là chuyện mà ta đáp ứng ngươi, cũng là thứ mà người nên được."
Kevin nằm mọp xuống trước mặt Karen, biểu cảm có chút phức tạp.
"Mặc dù đây là thứ mà nhất định phải đối mặt, nhưng thật ra ta cũng không biết
nên làm sao để thắng, tỉ lệ cao là sẽ thua, lý do thua có cả nghìn cả vạn, bởi vì
nếu ngươi thua thì cũng không phải là không thể tiếp nhận được.
Ít nhất người sẽ đối xử tốt với họ, ta tin tưởng điều này."
"Gâu!"
Kevin cực kỳ kiên định mà kêu một tiếng với Karen.
Não chó (tư duy trí tuệ), xương đầu chó (Thần thể), lại thêm Karen cởi bỏ
phong ấn cho mình, chính bản thân nó cũng không rõ ràng rằng sức mạnh của
mình có thể khôi phục đến mức độ nào, điều duy nhất rõ ràng là vào thời điểm
đó nếu Karen muốn kiềm chế mình thì sẽ vô cùng khó khăn.
Bởi vì nó là Thần!
"Được rồi, khó có cơ hội ra ngoài, ngươi dẫn Connor đi dạo thêm một vòng, lén
mua thêm cho nó nếm thử chút đồ ăn vặt, sau đó dẫn nó về trước đi."
Sau khi dặn dò xong, Karen và Bern đi khỏi.
Kevin nhìn xem bóng lưng Karen rời đi, trong mắt chó toát ra vẻ hồi tưởng và u
buồn.
Nó vẫn luôn rất rõ ràng, vị này không phải Thần Trật Tự. Nhưng hắn và Thần
Trật Tự rất giống nhau, chuyện đã đáp ứng mình thì chưa từng đổi ý.
Ở trong kỷ nguyên trước, nó từng trở thành bao tay trắng làm việc cho rất nhiều
Chủ Thần, hợp tác với những Chủ Thần hùng mạnh kia, nhưng mỗi lần được
Trật Tự gọi đến thì nó luôn luôn khó tự kiềm chế sự kích động.
Pall đã từng hỏi qua nó, vì sao năm đó lười như vậy, không tự lập ra một cái
Thần Giáo nhỏ cho mình, nó dùng lý do Thần Giáo cũng là sự ước thúc đối với
Thần linh để giải thích cho Pall.
Nhưng có một cái lý do mà nó chưa bao giờ nhắc tới, nếu như có thể dung nhập
vào trong hệ thống Trật Tự, trở thành Thần chi nhánh phía dưới Trật Tự, a
không, chỉ là một vị "Đại nhân" thôi thì đó cũng là điều mà nó rất mong muốn.
Đây đã từng là tâm nguyện lớn nhất trong lòng nó, nhưng khổ nỗi vì tự ti nên
chưa bao giờ nhắc tới.
Kevin bỗng nhiên hiểu ra cái gì, ngay lập tìm kiếm trong cái túi đeo của mình,
sủa vài tiếng với Connor:
"Gâu gâu gâu!"
"Hả, gấp gáp như vậy à?"
"Gâu!"
"Kem sẽ tan mất."
Connor không còn cách nào khác, chỉ có thể để ly kem xuống, sau đó lấy giấy
thuật pháp từ trong túi đeo của Kevin ra, gấp thành một con quạ đen.
"Gâu gâu gâu!"
"Biết rồi, biết rồi."
Connor thả quạ đen đi.
Vào giờ khắc này, trong mắt chó của Kevin hiện ra sự kiên định:
"Nỗi tiếc nuối trong kỷ nguyên trước, nó muốn bù đắp lại vào hôm nay!"
Trong vườn hoa của Bộ kỷ luật, một đám đầu trọc dưới sự chỉ huy của cái đầu
bóng loáng nhất mà tiến hành một cuộc vận động trồng cây.
"Cẩn thận một chút, vật liệu đều rất khó tìm đấy, bón phân cẩn thận vào, sau khi
trồng xong thì bọn chúng kết quả rất nhanh, những trái cây này đều là vật liệu
quý hiếm, Bộ trưởng thích ăn!"
Một con quạ lượn quanh ở trên rồi hạ xuống, Darien đưa tay nhận lấy, sau khi
mở ra xem xét thì trên mặt lúc này đầy vẻ kích động, chữ viết ở trên quạ đen là:
"Đảng đầu trọc, tập hợp họp!"