cho phe mà đứng trong thời khắc quan trọng.
Mặc dù Thần Vĩnh Hằng cũng không thật sự giáng lâm, nhưng vào lúc này thì
hắn đã mượn dùng Thần thể của Tiranus, dùng hành động thực tế để tự chứng tỏ
lập trường của bản thân.
Vĩnh Hằng không phải bị Trật Tự lôi kéo về phe, mà Trật Tự vốn chừa lại một
vị trí bên cạnh mình cho Vĩnh Hằng, tựa như là chắc chắn rằng một nhân vật đã
"Đặt nền móng" như vị này tất nhiên sẽ đứng ở vị trí vốn nên phải đứng.
Trận chiến cấp bậc Chủ Thần này xảy ra ở trên quần đảo Wien nhưng cũng
không ảnh hưởng gì đến thực tế, bởi vì có sự gia nhập của Vĩnh Hằng nên đã
khiến cho tiến trình của nó bị gia tốc lên.
Thật ra kết quả đã được định sẵn từ trước, nhưng các Thần chi nhánh của hệ
Trật Tự không còn cần mượn dùng sức mạnh từ Thần Trật Tự để cường hóa bản
thân, như vậy có thể chừa lại thêm một chút sức mạnh cho Thần Trật Tự vốn đã
đang mục nát.
Các Thần linh không ngừng chết đi, truyền thừa không ngừng được hiến ra, ô
nhiễm Thần tính không ngừng sản sinh, các Thần linh vốn vô cùng cao quý vào
lúc này lại giống như đám thú bị nhốt trong đấu trường, chém giết chỉ là một
quá trình cố định, tử vong trở thành kết cục tất nhiên.
"Tiranus, ta đi trước."
"Đi trước, Tiranus."
"Ha ha ha, ta đi đây! "
Từng lời tạm biệt không có tô đậm không khí tang thương mà ngược lại còn tạo
nên một sự thoải mái và hài lòng.
Từ đầu kỷ nguyên đến nay, tất cả mọi người là một phần của phong ấn, cũng
luôn luôn chịu đựng sự dày vò, bây giờ chết đi ngược lại cũng là một sự giải
thoát.
Mỗi một người bọn họ lúc trước giống như nhân viên quản lý của mỗi khu vực
phòng giam trong nhà tù.
Nếu như bỏ qua không nói đến lý tưởng, chỉ đứng trên góc độ của một vị Thần
thì thật ra bọn họ càng chờ mong chúng Thần bạo động hơn.
Vĩnh Hằng: "Đều là những tùy tùng rất không tệ, các ngươi vốn có thể đi theo
hắn để gây dựng kỷ nguyên mới."
Tiranus: "Nếu như lý tưởng của chủ ta chỉ có vậy thế thì chúng ta cũng sẽ không
đi theo chủ."
Vĩnh Hằng trầm mặc.
Nguyên nhân chính mà hắn tự trục xuất bản thân và chưa từng tham gia cuộc
Thần chiến của phe mình trong kỷ nguyên trước là do những Thần linh đã từng
đi theo mình xóa bỏ sự mông muội trước kia đã dần dần biến chất rồi trở thành
vật dẫn mới cho sự mông muội.
Bởi vậy sau khi nhìn thấy biểu hiện của những Thần chi nhánh hệ Trật Tự thì
hắn mới phát ra câu cảm thán trên.
Nếu như những tùy tùng trước kia của mình vẫn còn giữ vững ý nguyện trong
lòng như thuở ban đầu thì có lẽ hắn cũng sẽ không rời đi, mà cuộc Thần Chiến
giữa Ánh Sáng và Vĩnh Hằng khi đấy, nếu hắn còn ở đó thì cán cân thắng bại sẽ
nghiêng về cho bên nào sẽ thật sự rất khó nói.
Dù gì khi đó Ánh Sáng còn chưa trở thành bá chủ, còn Trật Tự vẫn đang cần
trưởng thành.
Nhưng trong câu trả lời của Tiranus rõ ràng có ngụ ý nhằm vào Vĩnh Hằng.
Vĩnh Hằng: "Ý của ngươi là ta không sánh bằng Trật Tự?"
Tiranus: "Bởi vì bên cạnh ngài không có những tùy tùng như ta."
Vĩnh hằng: "Ha ha ha!”
Tiranus: "Chờ sau khi chúng ta rời đi thì Trật Tự đời tiếp theo cũng sẽ trỗi dậy."
Vĩnh hằng: "Ta giúp Trật Tự chừa lại vài hơi, ta không hi vọng đợi đến lúc hắn
giáng lâm xuống sẽ lấy đó làm cớ mà không đánh cùng ta một trận."
Tiranus: "Thật ra thì ngài làm như thế cũng sẽ không có ý nghĩa gì, chủ ta sẽ
chọn phương thức truyền thừa sạch sẽ nhất, cho nên chúng ta cũng đều sẽ trục
xuất Thần cách của mình trước khi chết."
Bất kể trước đó là Neo hay là Richard bây giờ, hiện tại mặc dù trên danh nghĩa
bọn hắn đều có được truyền thừa của Ánh Sáng và Vĩnh Hằng, nhưng trên bản
chất chỉ là "Thần tử" cấp bậc cao hơn.
Lão Hoven đã từng nói với Neo, mục tiêu tiếp theo của ngươi đó là thống nhất
tàn dư Ánh Sáng để tái thiết lại Ánh Sáng Thần giáo, xem đây như căn cơ thì
mới có thể làm cho mình trở thành một cái vật dẫn tốt hơn.
Nhưng Karen không giống, Karen sẽ tiếp nhận Thần cách Trật Tự hoàn chỉnh,
hắn không phải vật dẫn của Trật Tự, anh sẽ là Thần Trật Tự mới, đây cũng là
nguyên nhân mà các Thần chi nhánh hệ Trật Tự rất tôn trọng Karen.
Đây cũng không phải là vấn đề có nỡ hay không nỡ, cho dù vào lúc này Vĩnh
Hằng và Ánh Sáng cũng nguyện ý làm thế thì cũng không thể nào truyền thừa
hoàn chỉnh cho "Tân Thần” của mình, bởi vì để làm vậy cần phải có đủ sự sắp
đặt, ấp ủ, bồi dưỡng, phát triển, càng cần phải không chút suy nghĩ ích kỷ nào
của bản thân ngay từ khi bắt đầu.
Giống như là nhiều đời tinh anh của Trật Tự ngủ say ở trong Kỵ Sĩ Đoàn thứ
nhất, chỉ chờ chết rồi được thức tỉnh để kính dâng lần cuối cùng, thật ra thì
Thần Trật Tự cũng vẫn đang làm chuyện tương tự.
Đồng thời, đây cũng là nguyên nhân mà trước đây Karen vẫn phải chịu đựng
chiến đấu lại với sự tra tấn của cơn nghiện đói, Neo và Richard cũng không cần
trải nghiệm quá trình tương tự.
Vĩnh Hằng phát ra một tiếng cảm thán: "Thật là khiến cho người ta không biết
phải làm thế nào, như vậy chẳng phải có nghĩa rằng còn chưa đánh nhưng thật
ra ta đã thua hắn rồi sao?"
Cho dù có thắng được hiện tại thì cũng tất nhiên sẽ bị thua trong tương lai.
Ngay lập tức thì một cảm giác uất ức nổi lên trong lòng, Thần Vĩnh Hằng điều
khiển Thần thể của Tiranus, bắt đầu tìm kiếm đối tượng còn lại để có thể giải
tỏa.
Tay trái của Tiranus cầm Thập Tự Giá, tay phải cầm Ngọn Giáo Vĩnh Hằng,
đứng giữa thế gian tựa như là Chiến Thần mạnh mẽ nhất.
Tay phải Alfred cầm bút vẽ không ngừng phác hoạ thiết kế bố cục, tay trái cầm
bút lông ngỗng không ngừng viết vào Tân Ánh Sáng Trật Tự.
Mặc dù ở trong Tân Ánh Sáng Trật Tự đã ghi chép về "Ba Kỵ Sĩ mạnh nhất”,
nhưng khi ghi lại tình hình xảy ra vào lúc này thì như vậy trong Thần chi nhánh
của hệ Trật Tự, người mạnh nhất không thể nghi ngờ là Tiranus.
Hoàn toàn không cần lời bình, tổng kết, chỉ cần ghi chép phong thái và chiến
tích trong thời khắc này thì có thể để Tiranus từ người không biết đánh nhau mà
trở thành người mạnh nhất trong hệ Trật Tự.
Alfred không có nói sai, cũng không có đang mỹ hóa, không thêm giả vào thật,
những gì mà hắn ghi chép hoàn toàn tôn trọng sự thật.
Chỉ có điều là đã bỏ sót “một việc nhỏ không có ý nghĩa”, đó chính là vào lúc
này thì Tiranus đang bị Vĩnh Hằng điều khiển mà chiến đấu.