lưỡi hái bình thường, nó vẫn sắc bén không gì bằng.
Lập tức,
Cơ thể khổng lồ của hai tên Vĩnh Đọa Giả tan biến, linh hồn Deli cũng cùng bị
chôn vùi, bị chia làm hai mà an tĩnh nằm ở nơi đó.
Bula bị chặt ngang hông thì hai tay bò trên mặt đất, nửa người dưới đã sớm rơi
lại ở phía xa, hắn chỉ có thể kéo lấy nửa người trên của mình mà bò về phía
trước không có ý nghĩa gì, gạch ngói vụn chồng lên, lưu lại một bãi máu kéo
dài.
Bọn hắn hiện tại, không có gì khác gì nhau với những cư dân bị đè bẹp bởi
những khu kiến trúc vỡ vụn vì bọn hắn khi nãy.
Laura mất đi một bên cánh rơi xuống dưới, đứng ở trên mặt đất, cô ta gần như
điên cuồng mà gào lên nói:
"Ngài chắc hẳn cũng rõ ràng Thiên Sứ và Vĩnh Đọa Giả có địa vị quý giá như
thế nào trong Vực Thẳm Thần Giáo, hành động lần này của ngài có phải đang
cố ý muốn gây nên chiến tranh giữa Trật Tự và Vực Thẳm chăng!!!"
Tahisen gượng ép nuốt ngụm máu sắp phun ra trở vào, trả lời:
"Ngươi chắc hẳn cũng nên cân nhắc một việc đó là Vực Thẳm có thể vì ba
người các ngươi mà dám tuyên chiến với Trật Tự chúng ta hay là không!
Trật Tự Thần Giáo của chúng ta, không tiếc bất cứ giá nào để bảo vệ «Điều Lệ
Trật Tự», bảo vệ ánh sáng của Trật Tự!"
Thiên sứ phía sau Laura mở miệng nói: "Trật Tự Thần Giáo bá đạo như vậy,
cũng không sợ kích thích sự phản đối của toàn bộ giới giáo hội hay sao, chẳng
lẽ Trật Tự đã quên đi bài học trước đây của Ánh Sáng?"
Tahisen giơ lưỡi hái lên một lần nữa,
Trầm giọng nói:
"Rất xin lỗi, đúng vậy, chúng ta sai, ta không biết Trật Tự Thần Giáo bây giờ
đến cùng đã làm sao mà có thể khiến cho các ngươi quên mất sự bá đạo ban đầu
của nó!"
"Xoạt!"
Lưỡi hái rơi xuống.
Trên người của Thiên sứ phóng ra thánh quang, muốn ngăn cản lưỡi hái lại,
nhưng uy năng của Thần khí, hoàn toàn áp chế thánh quang phản kháng, bắt đầu
không ngừng mà bị đè ép xuống.
Một mặt dây chuyền trước ngực Laura bay ra, bên trong xuất hiện hình chiếu
của một ông lão mặc thần bào của Vực Thẳm trên người, đây là một dấu ấn tinh
thần được phong ấn bên trong mặt dây chuyền.
Sau khi ông lão này xuất hiện, lập tức quan sát tình huống hiện tại, mở miệng
nói với Tahisen:
"Ta cảm thấy đây là một sự hiểu lầm."
"Chứng cứ đầy đủ, không có hiểu lầm."
"Ta cảm thấy còn có thể tiến hành trao đổi."
"«Điều Lệ Trật Tự» là kết quả trao đổi cuối cùng giữa Trật Tự và toàn bộ giới
giáo hội."
"Thân phận của cô ta rất quan trọng với Vực Sâu chúng ta, hi vọng ngài có thể
lưu lại tính mạng của cô ta."
"Vực Thẳm Thần Giáo đã từng ký tên đồng ý với «Điều Lệ Trật Tự»."
"Nếu như cô ta chết rồi, Thần Giáo chúng ta sẽ phát công hàm kháng ngự cho
Đại tế tự Norton của quý giáo, Đại tế tự của quý giáo sẽ tiến hành xử lý ngài."
"Tân Đại tế tự kế nhiệm của chúng ta rất không thích ta, nhưng rất xin lỗi, thân
phận và địa vị của ta đều cực kỳ tôn quý, ta có lẽ sống không được mấy ngày
nữa, chờ đến sau khi ta chết đi, công hàm kháng nghị của các ngươi đưa đến, dù
là Đại tế tự Norton có không ưa ta đi chăng nữa, đều sẽ vì cái chết của ta mà đối
lập với Vực Thẳm Thần Giáo!
Nếu như các ngươi muốn khai chiến, đề nghị các ngươi phải dùng ngôn từ thêm
dữ dội một chút ở trên công hàm.
Hoặc là, bây giờ ngươi hãy công khai tên họ của mình, ta sẽ báo cáo với Thần
Giáo nói rõ rằng ngươi ở sau lưng làm chủ, ngươi có thể đánh cược thử một lần,
Vực Thẳm có giao ngươi ra để hiến tế hay là không."
Lão giả nhắm nghiền hai mắt, lựa chọn để dấu ấn tinh thần biến mất, cuối cùng
cũng không đưa ra tên họ của mình.
"Trưởng lão!!!"
Laura phát ra tiếng thét tuyệt vọng.
Cuối cùng thì thánh quang mà thiên sứ phía sau cô ta tỏa ra hoàn toàn sụp đổ,
lưỡi hái rơi xuống, cơ thể và linh hồn trực tiếp phá nát, lông trắng trên cánh
Thiên sứ bay ra ngoài, giống như là bông tuyết lơ lửng.
Tahisen xoay người, hình chiếu khiêng lưỡi hái vào lúc này đã lộ ra vẻ mỏi mệt,
nhưng khi ông ta đi tới dốc núi, vẫn trực tiếp dùng lưỡi hái quét ngang, hình
chiếu của Thủy tổ gia tộc Derains trên sườn núi ngay lập tức sụp đổ.
Làm xong những việc này, Tahisen hô:
"Căn cứ theo «Điều Lệ Trật Tự», gia tộc cướp biển tham dự vào nghi thức tàn
ác này, tộc trưởng và họ hàng gần ba đời có thể lựa chọn tự sát chuộc tội trong
vòng ba ngày, đồng thời giao ra thi thể hoàn chỉnh để chứng minh.
Kẻ chống lại sẽ bị Trật Tự Thần Giáo xóa đi tất cả những dấu vết liên quan."
Sau khi làm xong,
Tahisen nhìn Giragon vẫn bị "Khóa" ở chỗ đó mà rơi lệ một chút, lại nhìn về vị
trí sảnh trận pháp, cuối cùng, ông ấy từ bỏ ý nghĩ đi thử chém chết con hung thú
này, bởi vì ông ta cảm giác được lưỡi hái trong tay đã càng lúc càng trở nên
nặng nề, đã sắp không vung lên nổi nữa.
Hình chiếu to lớn quay về tới vị trí ban đầu.
Wilker lập tức mở miệng nói: "Ngài mau chóng để pháp thân tan biến đi rồi
nghỉ ngơi, nói không chừng còn có cơ hội!"
Tahisen mở miệng nói: "Khi nãy có thấy chưa?"
Wilker lập tức nói: "Thấy được, thấy được, ngài lợi hại, ngài quá lợi hại."
Tahisen nói: "Ngươi hẳn là thấy được."
Wilker nói tiếp: "Đúng vậy, đúng vậy, thấy được, thấy được, thầy tôi cho dù có
không biến mất thì cũng chỉ bằng được một nửa khí thế của ngài mà thôi. Cho
nên bây giờ ngài có thể kết thúc pháp thân không, rồi ngồi xuống thở vài hơi,
uống mấy viên thuốc, nói không chừng có thể đợi đến lúc viện trưởng của bệnh
viện giáo hội tới đây để trị liệu kéo dài tín mạng cho ngài, ít nhất thì ngài có thể
kéo dài cho tới khi bàn giao lại lời trăn trối mà nói vài lời tâm sự ví như không
yên lòng về đứa bé như tôi, yêu cầu họ giúp tôi sắp xếp công việc một lần nữa
chăng?"
Tahisen lại nói: "Nhưng mà ngươi đã quên, nếu không ngươi sẽ không thay đổi
thành bộ dạng như lúc này."
Wilker gãi đầu một cái: "Tôi chưa quên sự dạy bảo ân cần của thầy mình, mỗi
một câu nói mà thầy ấy nói thì tôi đều nhớ, ngay cả việc khi đi cửa hàng điểm
tâm thấy người ta có thai thì nên cho thêm một ít tiền."
Tahisen cười cười: "Nhớ kỹ, đây mới là bộ dáng thật sự mà một tín đồ Trật Tự
nên có!"
Wilker cơ hồ muốn kêu rên, hô: "Van cầu ngài, để pháp thân tán đi rồi hãy nói
chuyện sau được không, bây giờ ngài đã tiêu hao quá lớn, tôi đã biết, tôi nhớ kỹ,
tôi nhớ kỹ rồi, đời đời kiếp kiếp đều nhớ kỹ."
Trong ánh mắt của Tahisen toát ra một vòng hồi ức,
Cúi đầu xuống,
Nhìn về phía Wilker,
Rất nghiêm túc nói:
"Đừng làm... mất mặt của hắn."