"Hì hì … hì hì … hì hì …
Vô số âm thanh tương tự chen chúc nhau mà vang lên.
Tình cảnh này, gần như là cảnh tượng lúc trước trong phòng thí nghiệm được tái
diễn lại
"Mở phòng ngự ra!" Karen hạ lệnh.
Tất cả mọi người, đều kích thích dấu ấn của Thần khí trong lòng bàn tay, rất
nhanh, hoặc là màu lam hoặc là màu trắng, tóm lại, trên cơ thể của mỗi người
đều có một tầng chúc phúc.
Nhưng mà, nếu như không có những tầng chúc phúc này xuất hiện, có lẽ áp lực
tâm lý sẽ nhỏ hơn, bởi vì trên màn ánh sáng bảo vệ phía ngoài của mỗi người
vào lúc này cũng bắt đầu run rẩy dữ dội, giống như là mưa to trút xuống tạo ra
gợn sóng trên mặt hồ.
"Bộp!"
"Bộp!"
Tiếng vang liên tục truyền đến, đầu tiên là lớp màn sáng chúc phúc vỡ ra, ngay
sau đó là Thánh khí vụn vỡ, sau đó là rốt cục xuất hiện người thứ nhất …
Nicole quỳ xuống đất, con mắt trừng lớn, trong mồm càng không ngừng bắt đầu
phát tiếng "Hì hì …";
Sau đó dùng tay, khoét con mắt của mình rồi đưa vào bên trong miệng, vừa nhai
vừa tiếp tục phát ra âm thanh, trong lúc không cẩn thận, tròng mắt lăn ra khỏi
miệng, con mắt mang theo dấu răng lăn đến bên cạnh chân của Anlans.
Hai mắt Anlans trừng một cái, cũng quỳ xuống, bắt đầu xé rách da mặt của
mình.
Nếu như nói những gì trải qua trong giai đoạn trước chỉ là món khai vị mà nói,
như vậy hiện tại, chính là món chính thật sự.
Ở phía trên tế đàn, người phụ nữ chỉ còn nửa phần trên thấy thế phát ra tiếng
cười trên nỗi đau của người khác, nhưng rất nhanh, ánh mắt của cô ta bỗng
nhiên đờ ra:
"Không …hì hì…không …đừng… hì hì …ngươi đã đồng ý với ta… hì hì..."
Khí linh bắt đầu xé rách cơ thể của mình, cuối cùng, trong sự tuyệt vọng và chết
lặng, cô ta tự xé nát bản thân, hóa thành những đốm sáng rồi tiêu tán.
Âm thanh vào lúc này chậm lại dần, cho đến khi biến mất.
Nhưng bóng dáng của những nghiên cứu viên ở xung quanh lại vẫn tồn tại như
cũ.
Rõ ràng một đợt như vừa rồi có thể giết chết toàn bộ bọn họ, nhưng chỉ có hai
người đang mở cửa và một cái khí linh đã điên cuồng chết đi.
Neo mở miệng nói: "Hắn ta muốn nói đàm phán." (chúng ta có thể kéo dài thời
gian, tìm tới vị trí cụ thể của nó.)
Karen hỏi: "Ngài cảm thấy có thể đàm phán sao?" (ngài có biện pháp nào sao?)
Neo cười nói: "Ta cảm thấy không có vấn đề, nhưng vấn đề là, quá nhiều người
biết đàm phán cũng không phù hợp." (ta có thể thử định vị vị trí của nó, nhưng
cần những người khác cùng nhau phối hợp mới có thể thành công.)
"Đúng vậy, ngài nói không sai." (ta sẽ nhắc nhở.)
Karen nghe vậy, quay đầu liếc nhìn về phía sau.
Sau khi tiếp xúc với ánh mắt của Karen, Richard đưa tay giấu ở trong ống tay áo
của thần bào, khối rubic bắt đầu nhanh chóng vận hành, suy tính hình thức của
phù văn mở cửa, Jerry chạy lên chỗ não của Richard, cho nên bây giờ cậu ta
cũng thông minh;
Nhưng mà bất kể là Richard hay vẫn là Jerry, thật ra đều hiểu lầm, Karen nhìn
không phải họ, mà là Memphis đang đứng sau lưng Richard, mà lúc này,
Memphis cũng đưa tay giấu ở bên trong ống tay áo, bắt đầu dùng khối rubic để
tính toán.
Alfred thì bắt đầu hít sâu.
Lúc này, tựa như là để phối hợp lời Neo nói, âm thanh hì hì kia, lại xuất hiện lần
nữa.
Neo lập tức hai tay giơ lên: "Được rồi, ta đi đàm phán!"
Âm thanh, lại biến mất một lần nữa.
Neo chủ động bước ra một khoảng cách về phía trước, dừng lại, mặt mỉm cười
nói: "Rất vinh hạnh có thể đàm phán cùng với ngươi, cái thứ tạp chủng không
dám ra mặt chỉ dám núp ở phía sau!"
Hì hì …
Neo quỳ rạp hai đầu gối trên đất, bên trong miệng phát ra loại âm thanh kia, sau
đó hắn bắt đầu dùng móng tay, dồn sức xé rách làn da trên hai tay mình, xé rách
từng mảng thịt xuống.
Nhưng vào lúc này, ánh mắt vốn chết lặng của Neo bỗng nhiên biến đổi, hoán
đổi thành một nhân cách khác, hư ảnh của một người mặc lễ phục màu đỏ đậm
xuất hiện ở phía sau hắn, một sợi tơ máu tràn lên từ người của Neo.
Ánh Mắt Mị Ma của Alfred khởi động, đồng thời không quan tâm đến hoàn
cảnh đặc thù xung quanh mình mà gượng ép sử dụng cầu nối tinh thần liên kết
các "Tín đồ", chỉ dẫn bọn họ nhìn thấy vị trí của sợi tơ máu kia.
"Lên!"
Sau khi làm xong, hai con ngươi của Alfred tràn ra máu tươi, ôm đầu ngồi xổm
xuống, ngay lúc vừa rồi, có ý thức của cả trăm người tràn vào trong đầu của
hắn, kém chút nữa khiến tinh thần của hắn tan vỡ.
Ventura nhanh chóng hóa thành người khổng lồ, nắm lấy Muri ở bên cạnh, ném
lên trên.
Nhưng Muri vừa bay tới giữa không trung, tấm chắn trong tay đã trực tiếp vỡ
vụn, thân thể bay ngược về, đụng phải Ventura vốn cũng đang nhảy lên theo,
đập cho Ventura cũng nằm xuống.
Leon không phải nhân viên chuyên chiến đấu, chỉ có thể hóa thành khói đen để
bay đi, nhưng cậu ta vừa mới hóa thành khói đen, còn chưa bay lên được vài
mét, trong làn khói đen đã có máu chảy ra, Leon máu me khắp người rơi xuống
trước mặt Wilker.
Wilker: "..."
Philomena thì xuất hiện ở giữa không trung, nhờ vào năng lực trị liệu của Jerry,
để cô ta có đủ sức để ám sát, nhưng cô chỉ tránh né được mấy lần trên không thì
cơ thể đã bị đập bay ra ngoài.
Nhưng mà, những người khác ít nhất cũng đã tạo ra tác dụng che chắn,
Philomena càng tiến được một bước xa hơn.
Hai cánh xuất hiện tại sau lưng, Karen trong nháy mắt đạp không mà bay lên,
sau khi rút ngắn khoảng cách, Con Mắt Ám Nguyệt của Karen khởi động, nhìn
thấy một đứa bé trai cổ đỏ tóc tím, tứ chi đang bám vào chóp đá vôi trên nóc
hang động, nở nụ cười quỷ dị nhìn xuống phía dưới, trên cổ của nó, còn mang
theo một khối tinh thể óng ánh.
Thanh kiếm Diamance được Karen vung lên, trực tiếp chém tới đứa bé trai kia.
"Phốc!"
Mũi kiếm chặt trúng cái đứa bé trai cổ đỏ kia, trong chốc lát, trong toàn bộ hang
động đá vôi đều nổi gió, những bóng người nghiên cứu viên vốn đang đứng kia
bắt đầu đong đưa qua lại không có quy luật.
"A a a!!!"
Không phải là tiếng kêu thảm thiết, càng giống như là tiếng gào thét phẫn nộ
sau khi bị trêu đùa.
Sức mạnh tinh thần vào lúc này tràn ra như thực chất, bỏ qua tất cả phòng ngự
của Karen, trực tiếp đập mạnh vào trên người anh.
"Phụt… "
Karen phun ra một ngụm máu tươi, ngã xuống bên cạnh Neo.