Mục lục
Số 13 Phố Mink
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Karen đứng người từ trên ghế lên, có chút cúi người, nói:

"Ta sẽ dạy bảo nó quy tắc, xin ngươi yên tâm.”

Giờ khắc này, Karen bỗng nhiên có chút hiểu ra hành vi Andrew muốn tìm

mình đơn đấu, cha của hắn vì Đòn Roi Kỷ Luật mà cống hiến nhiều như vậy, trả

giá lớn như thế, hiện tại vẫn chỉ là cấp bậc của một chủ nhiệm văn phòng, mà

tuổi tác của mình chỉ ngang với hắn, cũng đã ngồi lên vị trí Trưởng khu.

"Cám ơn ngài đã khoan dung độ lượng, ngài Trưởng khu, mẹ của nó lúc nó còn

rất nhỏ thì đã gặp chuyện ngoài ý muốn khi chấp hành nhiệm vụ...."

Karen ngắt lời nói: "Ngươi yên tâm đi, ta chỉ là giáo dục nó."

Vẻ mặt người đàn ông ra như trút được gánh nặng, Karen đã đưa ra lời hứa xác

thực, cái này có thể để hắn không tiếp tục suy nghĩ nhiều

Lúc hắn nhận được tin mà bạn mình thông báo, cũng giật nảy mình, con của

mình lại dám chủ động khiêu khích một vị Trưởng khu, mà về sau con trai còn

phải gia nhập vào cái Đoàn dân binh do người ta quản lý… cho nên, người ta

muốn chơi chết ngươi, thật sự là một chuyện quá đơn giản, mà coi như người ta

không ý mày, vì nịnh bợ, người phía dưới nói không chừng sẽ chủ động đào hố

chơi chết ngươi.

"Ta còn có công vụ, cũng không nói chuyện thêm, ngươi bảo trọng sức khoẻ."

"A…" Người đàn ông cũng không ngờ tới Trưởng khu cuối cùng sẽ nói ra mấy

lời kết thúc cuộc trò chuyện này, vậy mà nhất thời quên đáp lời, chờ đến khi

tỉnh táo lại muốn đáp lại, phát hiện trận pháp truyền tin đã kết thúc.

Lúc ngồi ở trong xe lái ra khỏi khách sạn Ankara, ngoài cổng chính khách sạn,

một nam hai nữ, ba người trẻ tuổi, bị trói lại treo ở đó, trên thân Andrew còn

đang chảy máu, hai vị phó đội trưởng nữ dù đang bị treo lên, còn đang cố gắng

thực hiện Thuật Trị Liệu cho hắn.

Lúc xe Karen chạy ngang qua, hai người lập tức dừng động tác, toàn thân

Andrew đau đớn cũng dời ánh mắt, nhìn về phía Karen ngồi ở trong xe.

Xe ngừng lại, Karen quay cửa sổ xe xuống.

Andrew mở miệng nói: "Thả họ xuống … ngươi chỉ cần…trừng phạt một mình

ta…"

Bị treo ở cổng chính khách sạn, người đến người đi, là một sự nhục nhã nặng

nề.

Karen rất bình tĩnh trả lời: "Bọn họ là do ngươi mà bị liên lụy.”

Nghe nói như thế thì vẻ mặt Andrew càng méo mó hơn, quả thực là vừa bị tra

tấn trên cả thể xác và tinh thần.

Karen không có nói ra việc cha hắn quỳ "trước mặt mình" xin tha cho hắn,

không phải không đành lòng tiếp tục kích động hắn, mà là muốn giữ lại thể diện

cho vị kia.

"A …đừng tưởng rằng làm như thế… thì có thể để cho ta … khuất phục…”

"Ta cũng không có hứng thú muốn biết ngươi có khuất phục hay không, sau khi

treo đủ ba ngày, nộp cho ta giao một phần giấy kiểm điểm."

"Ha ha… ngươi nghĩ hay lắm...”

"Nếu như ta cho rằng kiểm điểm không hợp quy cách, ngươi sẽ bị tước đoạt tư

cách gia nhập Đoàn dân binh để đi tiền tuyến."

"Ngươi!"

Hiển nhiên, đối với cái người trẻ tuổi phản nghịch đến có chút không biết trời

cao đất rộng này mà nói, tước đoạt tư cách tham quân ra tiền tuyến, là trừng

phạt mà hắn không thể nào tiếp thu nhất.

"Mặt khác, hai vị phó đội trưởng của ngươi, cũng sẽ bị ngươi liên lụy, cùng bị

tước đoạt tư cách."

Hai cô gái bên cạnh nghe nói như thế, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.

Andrew cực kỳ phẫn nộ, hắn giận dữ trừng mắt nhìn Karen, nhưng lần này, hắn

không dám nói thêm nữa.

"Ba ngày sau, ta sẽ để người đưa cho ngươi bảng lý lịch của ta, ngươi đánh dấu

ra những điểm ta không bằng người ở trên đó, kẹp vào trong giấy kiểm điểm,

rồi nộp lên cùng."

Andrew mở miệng nói: "Ta đã biết, ta hiểu rồi."

Cửa sổ xe kéo lên, Wilker lái xe rời đi.

Trong xe, Auggie duỗi lưng một cái, nói: "Thật phiền phức, dựa theo thói quen

của Người Cầm Roi, ông ấy sẽ để cho ta nuốt bọn hắn như đồ ăn vặt."

Connor tò mò hỏi: "Ăn ngon không?"

"Ăn ngon, mùi như thịt gà, ngươi có muốn nếm thử hay không?"

"Không muốn không muốn."Connor bận bịu khoát tay từ chối, ghét bỏ nói, "Ăn

nhiều sẽ trở nên đần độn giống như ngươi."

Auggie: "..."

Wilker nói: "Trưởng khu, vừa nhận được quạ đen truyền tin của Leon, đã hoàn

thành việc kết nối liên lạc với tiền tuyến, sau khi ngài trở về thì có thể lập tức

bắt đầu hội nghị, bọn người tiểu thư Pall cũng đều chuẩn bị tham gia hội nghị."

"Ôi, trời ạ!” Connor bị dọa đến nỗi kêu lên.

"Thế nào?" Karen cúi đầu nhìn Connor hỏi.

"Vì sao lại tổ chức sớm thế?”

"Bởi vì có chuyện khẩn cấp, cho nên tổ chức sớm, chờ sau khi kết thúc hội nghị,

ngươi có thể nói chuyện với chi Pall."

"Thế nhưng mà…" Lông mày Connor nhíu chặt.

"Nhưng mà cái gì?"

"Bài tập của ta còn không làm xong…"

Trở lại văn phòng tổng bộ, những người khác lui ra, Connor cũng đeo cặp sách

của mình chạy tới văn phòng Leon tranh thủ thời gian hoàn thành bài tập.

Khi trận pháp truyền tin khởi động, Neo với ánh mắt ngái ngủ mơ hồ xuất hiện

trước mặt Karen:

"Ngài Trưởng khu của ta à, ngài có biết ở đây đang là mấy giờ không? "

"Neo, có chuyện, cực kỳ nghiêm túc, bây giờ ta cần hỏi ngài."

"Sắp tăng thêm binh à?"

"Ta hy vọng ngài có thể trả lời ta nghiêm túc."

"Quy mô tăng binh lớn lắm nhỉ?"

"Câu trả lời của ngài, rất quan trọng với ta."

"Xem ra là Muri không đủ tư cách tiếp tục làm quan chỉ huy tối cao của Đoàn

dân binh, muốn thay một người mới đến để trấn áp nhỉ."

"Trong đầu của ngài, ngoại trừ Philias ra, mấy vị khác… "

"Tới đi.”

"Cái gì?”

"Ta nói cậu tới đi."

"Ta tới?"

"Ta biết đánh trận."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK