cũng hoài nghi rằng ngài là muốn gả Dinah cho hắn.”
"Suffolk, nói mấy lời này ở đây không phù hợp, mặc dù Kỵ Sĩ Đoàn chúng ta có
quyền chỉ huy tối cao trong chiến trận, nhưng hệ thống trú quân và người của
Kỵ Sĩ Đoàn chúng ta, khoảng cách còn quá xa.
Ta là muốn mượn mâu thuẫn lần này của tập đoàn quân thứ 9 để tranh thủ thời
cơ, nhìn xem có thể giành được quyền bổ nhiệm nhân sự và bãi nhiệm đối với
những Đoàn chính quy kia hay không.
Ừum, không chỉ có như vậy, những Đoàn dân binh do các đại khu điều động
cũng thế, phía sau bọn hắn đều có thế lực riêng, ta không thích loại cảm giác
chắp vá này, dễ tạo thành sự tổn thất không cần thiết trong lúc chỉ huy.
Đại tế tự là muốn xem cuộc chiến trên sa mạc này như một bàn cờ để luyện
binh, vậy thì không chỉ thần quan phổ thông, quan chỉ huy cũng phải cạnh tranh
chức vị mới đúng."
"Daan, vẫn là ngài nghĩ sâu xa, nhưng mà thằng nhóc này thế mà không có ở
đâm thọc đối phương trong chiến báo, ta nhớ là trước đó ngày nào hai bên cũng
cãi nhau."
"Thằng nhóc này không có cãi, hắn để Dinah đi cãi giúp hắn."
"A, thì ra là sắp đặt ở chỗ này." Suffolk sờ lên trán của mình, nói đùa, "Ai, hay
là, đem vị trí Phó đoàn trưởng của ta tặng cho hắn đi, đầu óc của ta không bằng
hắn."
"Hắn dù sao cũng là người của Verden, ngươi có thể tưởng tượng cảnh Verden
nắm giữ một Kỵ Sĩ Đoàn trong tay sao?"
Suffolk lắc đầu: "Chuyện này quá đáng sợ.”
Thủ lĩnh bộ ngành đặc vụ trong giáo, lại nắm giữ lực lượng của một Kỵ Sĩ
Đoàn, cho dù Đại tế tự có tín nhiệm Verden hơn nữa, hội nghị bàn tròn cũng sẽ
không thông qua, bởi vì điều này đã vượt qua lằn ranh quá nghiêm trọng.
"Lấy danh nghĩa của ta, phát văn kiện đến Đòn Roi Kỷ Luật, xin điều động
Karen từ Đòn Roi Kỷ Luật vào trong Kỵ Sĩ Đoàn của chúng ta."
"Ha ha ha ha!" Suffolk cười ha hả, "Ngài là đang công khai đào góc tường nhà
Verden đấy, sao Verden lại đồng ý, ta bảo này, trước đây quan hệ của mọi người
thật tốt nhỉ, đến tận bây giờ còn có thể đùa kiểu này."
"Ta không phải đang đùa với hắn." Daan lắc đầu, "Nhân tài giỏi đánh trận như
vậy, không thu nạp vào Kỵ Sĩ Đoàn chúng ta, mà tiếp tục ở tại trong Đòn Roi
Kỷ Luật thì mới là lãng phí."
"Cho nên, ngài đang nghiêm túc đấy sao?"
"Ừm, ta đang nghiêm túc."
…
Sau đó, Đoàn trưởng của ba Đoàn dân binh khác trong tập đoàn quân đều gửi
điện báo chúc mừng.
Dinah nhận được lời mời kết nối liên lạc từ Pierre.
Dựa theo thông lệ cũ trước kia, Dinah tiếp nhận, sau đó hít sâu một hơi, vận
sức, chuẩn bị vận công.
Trong mấy ngày qua, cô đã có kinh nghiệm “chiến đấu” với vị Quân đoàn
trưởng Pierre này.
"Chúc mừng các ngươi đã giành được thắng lợi to lớn lần này, cảm tạ các ngươi
đã cung cấp sự trợ giúp trong việc thúc đẩy tập đoàn quân chúng ta tiến công
mục tiêu."
Vẻ mặt Pierre nghiêm túc ngồi ở đó, nói vài lời hữu ích, với thân phận chỉ huy
trên danh nghĩa tập đoàn quân của hắn để nói những lời này thật sự rất phù hợp.
Đối phương dùng giọng "Ôn hòa” để nói làm cho Dinah đã vận công, nhất thời
không biết nên dùng vào đâu.
Pilger nói: "Tiếp theo, phương án hành động chỉnh thể của tập đoàn quân, ta
cảm thấy cần lắng nghe thêm ý kiến của Quân đoàn trưởng Karen."
"Được rồi." Dinah lên tiếng, cũng không khách sáo.
"Ta gửi lời xin lỗi đến Quân đoàn trưởng các ngươi vì trước đó hành động và từ
ngữ thẳng thắn lỗ mãng trước đó."
"Được rồi." Dinah vẫn không khách sáo như cũ.
Pilger nhẹ gật đầu, kết thúc truyền tin.
Dinah lập tức viết báo cáo cho lần truyền tin này, giao cho Karen. Vừa lúc
Karen đang hút thuốc trong lều của mình thì nhận được báo cáo, cười nói: "Vị
Quân đoàn trưởng kia chịu thua rồi."
Karen tiếp nhận báo cáo nhìn thoáng qua, nói: "Có ít người sẽ chủ động nói ra,
tính tình của ta không tốt, xin hãy bao dung thêm, hoặc là biểu hiện ra một sự
ngay thẳng dễ gây tổn thương cho người khác, thật ra thì đa phần đều là giả dối,
bởi vì khi bọn hắn đối mặt với cấp trên, trưởng bối hoặc là bạn bè thật sự của
mình, bọn hắn là có thể tiếp xúc xã giao một cách rất bình thường, cho nên sự
"Thắng thẳng" này của hắn ta chỉ là để dùng với ngươi, chỉ vì hắn xem thường
ngươi."
Neo nói: "Hắn biết lúc trước thưa kiện tranh chấp với cậu lâu như vậy, mà lần
này cậu lại lập công lớn, không chỉ chứng minh hắn không có ánh mắt chiến
lược và thiên phú chỉ huy, càng công khai đánh mất sự khống chế của hắn đối
với tập đoàn quân.
Trên chiến trường, ai biểu hiện tốt thì người đó là đúng, biểu hiện kém cỏi thì là
bên có tội.
Chúng ta đi một mình, không đánh được tốt thì chúng ta có tội, đánh tốt, thì
những người lúc trước phản đối chúng ta là có tội.
Bên phía Kỵ Sĩ Đoàn cũng không ngừng nhắc nhở chúng ta cẩn thận, khi đó hắn
ta ngược lại là nhảy nhót rất linh động, rất cuồng vọng, chỉ cần hắn ngậm miệng
một chút thì công lao của chúng ta cũng có một phần được chia cho hắn, còn
bây giờ thì hắn tự làm cho mình khó xử."
"Đây không phải như ngài nói sao, có vài quan chỉ huy cả một đời tại sống
trong trú quân, thật ra ngay cả làm người như thế nào cũng chẳng biết cách, mà
bản thân hệ thống Kỵ Sĩ Đoàn và trú quân cũng quá mức khép kín, cái này có
lợi và cũng có hại."
"Bây giờ người ta cúi đầu, cho nên cậu định làm như thế nào?"
Karen lơ đễnh nói: "Từ từ."
"Ác như vậy?"
"Muốn nắm giữ tập đoàn quân này, cũng nên lập uy, không ra uy với người đã
từng "Bắt nạt" mình, người khác sẽ không thật sợ ngài."
Pierre cúi đầu, là bởi vì hắn đã cảm giác được bố cục chỉ huy của tập đoàn quân
sẽ thay đổi, hắn hi vọng thông qua loại phương thức này để Karen "Bảo vệ"
mình, nhưng Karen cũng không định làm như thế.
Đánh trận, không phải đấu tranh quyền lực văn phòng, đấu tranh mà không vạch
mặt với nhau, trên chiến trường máu tanh, trong một đơn vị quân sự, chỉ cần
một đại ca duy nhất.
"Cần làm chút gì sao?"