buộc, quay về thực tại, Ogurev, rốt cuộc ngươi đang làm cái gì!"
"Ngươi quên rằng Thần của ngươi đã đối xử với ngươi như thế nào sao, ngươi
quên mất ngươi đã đồng ý với chúng ta điều gì sao, ngươi đã quên khế ước mà
chúng ta đã cùng dùng Thần cách để tuyên thệ sao?"
Hiển nhiên rằng hai vị Chủ Thần Sinh Mệnh cảm thấy khiếp sợ khó mà tin được
khi Ogurev bỗng nhiên phản bội, bọn hắn thực sự không nghĩ ra đã đến nước
này mà vì sao Ogurev còn có thể ra tay tấn công từ phía sau lưng.
Từ trên người Ogurev tràn ra từng làn khói đen, sau khi những khói đen này rời
khỏi cơ thể thì hóa thành những gương mặt vặn vẹo rồi dần dần tiêu biến.
Những thứ cho dù có đẹp đẽ và hoàn mỹ đến đâu chỉ cần để yên trong khoảng
thời gian đủ lâu thì phía trên chúng đều sẽ có bụi bặm bám lên, dễ dàng biến
chất, những thứ ô nhiễm này cũng là sự tồn tại tương quan tất nhiên sẽ xuất
hiện, nhưng sau khi ý thức chủ thể thức tỉnh thì tất nhiên sẽ quét dọn chúng.
Sự bất mãn đối với Thần là thật, nỗi oán hận khổ sở khi bị phong ấn cũng là
thật, thậm chí, khế ước cùng tuyên thệ cũng là chân thực, đúng là hành vi của
"Ogurev", nhưng lại không thể đại biểu cho Ogurev thật sự.
Đây không phải diễn kịch, càng không phải là dự định từ trước, Thần Trật Tự
và các Thần chi nhánh của mình cũng không có lên kế hoạch trước gì về việc
này.
Dù sao thì chỉ cần một chút sự cố ý sẽ cũng rất khó để giấu diếm con mắt của
các Chủ Thần thăm dò ra chuyện đang được suy tính.
Nhưng mà có một thứ không thể nào đánh giá và dự đoán, đó chính là "Tín
ngưỡng".
Nó tồn tại ở hiện thực nhưng lại siêu thoát khỏi hiện thực, xuất phát từ lợi ích
nhưng lại cao hơn lợi ích, nó không có điểm dựa cụ thể nhưng lại luôn luôn ở
phía trên chỉ dẫn hành vi, lời nói và lựa chọn.
Đại tế tự từng để Huemiller đi làm sứ giả, bởi vì khi đó mặc dù Đại tế tự rất
cảnh giác nhưng còn có điều lo nghĩ …và một chút may mắn trong lòng.
Chờ đến khi Đại tế tự nghe theo lời đề nghị của Dis để sau đó ngay lập tức nhận
ra được thân phận của mình thì kết quả của sứ giả như Huemiller cũng không
còn quan trọng, bởi vì hắn đã biết được đáp án.
Cho dù việc liên hệ với nhau vẫn tiến hành qua bộ phận ô nhiễm nhưng vẫn
không thay đổi được sự tin tưởng trên phương diện tín ngưỡng tối cao.
Norton lựa chọn tin tưởng những đại nhân đã đi theo chủ để khai sáng cách cục
của Trật Tự trong lịch sử Thần Giáo, Tiranus lựa chọn tin tưởng các đồng đội
chiến hữu đã từng cùng phấn đấu cho một lý tưởng.
Đây không phải đánh bạc, bởi vì không có bất cứ cuộc đánh cược nào có thể
khiến người ta cân nhắc ra được trước kết quả trước rằng mình sẽ thua ở trên
chiếu bạc.
Đại tế tự nhìn về phía Karen đứng ở bên người mình: Có vẻ như là hắn biết rõ
sẽ rất nguy hiểm, nhưng vẫn muốn đến đầu tiên để chất vấn mình.
"Vù… "
Phía sau, trận pháp dịch chuyển mở ra, một ông lão bước ra từ phía trong.
Trong tình huống mà tất cả mọi người ở đây đều là Trưởng Lão Thần Điện và
Thần linh thì ông lão này thật ra là người trẻ tuổi thứ hai, người trẻ tuổi nhất hẳn
là cháu của hắn. Lão Hoven mắng to:
"A, trời ạ, vừa mới đến thì đã thấy Ogurev đánh Sinh Mệnh rồi!"
Cảnh tượng này là sự tả thực tốt nhất, cũng là đáp án trực tiếp nhất làm cho lão
Hoven khiếp sợ.
Ngược lại thì Dis lại có vẻ rất bình tĩnh, đây cũng không phải là giả vờ.
Với một tín đồ Trật Tự thành kính, có thể chuẩn bị sẵn sàng để ra tay với
Ogurev thì cũng có thể bình tĩnh tiếp nhận vị đại nhân này thực tiễn hoá lời thề
với Trật Tự.
Kết quả xấu nhất và kết quả tốt nhất đều nằm trong sự dự đoán, chưa nói tới có
gì đảo ngược quá kinh ngạc.
Sự xuất hiện của Dis lúc đầu cũng không gây ra quá nhiều sự chú ý, Trật Tự
Thần Giáo cũng không có mở trận pháp truyền tin để trực tiếp lại toàn bộ hành
trình đại náo ở Thần Điện của Dis.
Nhưng đợi đến khi một tên đầu trọc xuất hiện sau lưng Dis, tất cả trưởng lão
đều cảm thấy chấn động trong lòng, đây là áp lực thật sự của Thần linh!
Rất nhanh thì mọi người đã hiểu ra thân phận của “ông lão” này.
"Ogurev."
Ánh mắt của Ranedal ngưng lại, hắn đã từng bị Ogurev bắt nạt không ít.
Nhưng mà lúc đó hắn cũng không có cảm giác nhục nhã gì.
Dù gì thì lúc đó mình chỉ là một Thần linh nho nhỏ quỳ sát trên bậc thang ở Trật
Tự Thần Điện khẩn cầu xin gặp Thần Trật Tự một lần để mong được lọt vào
mắt xanh của Trật Tự vĩ đại.
Thân phận của Ogurev cao hơn quá nhiều, chớ nói người ta bắt nạt mình, cho
dù tùy tiện mượn cớ trấn áp thì cũng đúng là chuyện bình thường.
Nhưng bây giờ, Ranedal đã đứng ở bên cạnh Karen trước một bước, tìm được vị
trí ở kế bên Thần Trật Tự đời thứ hai nên bây giờ hắn đã có đầy đủ sự tự tin để
đi nhìn thẳng vào "Đối thủ” đã từng bắt nạt mình. Ogurev có vẻ cũng đã nhận ra
sự tồn tại của Ranedal, càng có thể là do cái đầu trọc giống giống như mình kia
cho dù cách cái kỷ nguyên vẫn để hắn cảm thấy chướng mắt.
Cho nên, Ogurev không có đáp lại lời chất vấn của hai Chủ Thần Sinh Mệnh
đối với mình mà ngược lại cất tiếng hỏi thăm phía ngoài:
"Ranedal?”
Bị gọi tên, cảm xúc của Ranedal bỗng nhiên xiết chặt, lập tức gượng ép bình
tĩnh lại.
Hắn bước về phía trước một bước, Thần thể hiện ra, mặc dù không sánh bằng ba
vị Chủ Thần ở trong vùng biển đen, nhưng đối với rất nhiều Trưởng Lão Thần
Điện ở đây thì đó cũng là sự chấn nhiếp đến từ Thần linh thật sự!
Nhất là khi ở phía trước có Thần chi nhánh đang thể hiện Thần uy, phía sau có
Thần linh hệ Trật Tự đứng ở chỗ trận pháp dịch chuyển, khó tránh khỏi để cho
mọi người hoài nghi rằng đây là mưu đồ muốn tận diệt của Trật Tự!
Chủ yếu là vì Trật Tự Thần Giáo đã có tiền lệ tương tự quá nhiều lần.
"Tại sao ngươi lại ở chỗ này?"
Giọng nói của Ogurev xuyên thấu qua cái tầng vách ngăn mỏng manh như tờ
giấy màu xanh lam nhạt kìa mà nhìn về phía này.
Bởi vì Ogurev không thể nào hiểu được, chủ đang ngồi ở chỗ đó ngăn cách Chư
Thần ở ngoài kỷ nguyên, sao lại chỉ có Ranedal còn sót lại, hắn ta rốt cuộc là
chui ra từ trong cái kẽ đất nào?
Không, theo lý thuyết thì cho dù hang ở dưới đất cũng không nên do Ranedal đi
chui, mà hẳn là vị kia của Địa Huyệt Thần Giáo.