của cô, giống như là một dãy núi nhào tới.
Không cần cô gái thấp bé kia điều khiển, con mãng xà kia cũng tự mình tránh
né, áp lực đến từ Long tộc trưởng thành tuyệt đối là ác mộng của phần lớn yêu
thú trên thế gian này.
Auggie đương nhiên không có khả năng để cho đối phương cứ chạy đi như vậy,
vảy rồng trên người bắt đầu sáng lên, thuật pháp Long tộc được sử dụng, trong
chốc lát, ở hướng mà con mãng xà đang tránh đi, mặt biển đóng băng, từng bức
tường băng nặng nề nhanh chóng trồi lên.
Mãng xà kiên trì đụng người vào bức tường băng, nhưng chờ đợi nó, là bức
tường thứ hai thứ ba.
Nó chần chờ, hậu quả của việc chần chờ đó chính là, ở chung quanh nó, càng
ngày càng nhiều tường băng xuất hiện, nhanh chóng phong tỏa không gian mà
nó có thể xê dịch để thoát đi.
Cô gái thấp bé chống hai tay lên, sau một chốc, bên trong bầu trời xuất hiện một
bầy quạ đen, bọn chúng nhanh chóng ngưng tụ lại tạo thành một đạo tấm rèm
màu đen to lớn, còn không đợi tấm rèm tiếp tục hành động, từ trong miệng
Auggie phun ra một luồng khí lạnh đáng sợ, tấm màn đen trong nháy mắt đã bị
vỡ nát, từng con quạ đen bị đóng băng rơi xuống trên mặt biển.
Người Chấp Roi có lẽ không để ý đến linh hồn của Auggie, nhưng chưa hề bạc
đãi cơ thể của cô ta, từ nhỏ đến lớn cô ta cũng giống với Connor mà được cung
cấp rất đầy đủ, những yêu thú này ở trước mặt cô ta cũng chẳng tính là đối thủ
gì cả, lại thêm đây là hư ảnh của yêu thú được triệu hồi ra, nhiều nhất cũng chỉ
phát huy ra ba bốn phần sức mạnh của bản thể, vậy thì càng không đáng để chú
ý.
Thanh niên nhìn về phía cô gái Tinh linh ở bên cạnh, hô: "Còn đờ người ra đó
làm cái gì!"
Cô gái Tinh linh lập tức đáp lại nói: "Đó là đại nhân!"
"Ngươi không nghe thấy chú Puyuse nói sao, đây là Băng Sương Cự Long của
Người Cầm Roi, nhưng người đứng ở phía trên, không phải Người Cầm Roi.”
Cô gái Tỉnh linh khẽ cắn bờ môi, đáp lại nói: "Trưởng khu cũng là đại nhân!"
Nói xong, cô gái Tinh linh đặt cung xuống, quỳ sát xuống dưới, hiển nhiên, cô
ta trực tiếp từ bỏ chống cự.
Thanh niên thấy thế, trên mặt lộ ra vẻ hoang đường: "Alyosha, nếu như cha của
ngươi trông thấy ngươi lại dám quỳ xuống đầu hàng, ông ta chắc chắn sẽ tức
giận đến phát run!”
"Nếu như ông ấy biết ta dám ra tay với Trưởng khu, ông ấy sẽ giết ta!"
"Ngươi....”
"Andrew, từ bỏ chống cự đi, Jansenie, ngươi cũng nghe lời ta!”
Cô gái thấp bé thấy thế, cũng quỳ sát xuống, khi cô ta quỳ xuống, con mãng xà
ở phía dưới vốn cũng đã không còn đường lui, cùng hạ đầu xuống, biểu thị thần
phục với Băng Sương Cự Long phía trên.
Nhưng cái tên thanh niên gọi là Andrew này lại chưa dự định quỳ xuống đến,
hắn dùng thuật pháp khuếch đại âm thanh mà hô về phía đối diện: "Ngươi chính
là Karen, Trưởng khu đại khu thành phố York?"
Karen nghe thấy, nhưng cũng không đáp lời lại, nhưng mà, anh cũng để ý đến
phía dưới đã có hai người quỳ xuống.
Ở trong tình hình này, bất kể có phải là vì biết không thể nào là đối thủ của
Băng Sương Cự Long, không còn đường lùi mới lựa chọn quỳ xuống hay
không, ít nhất, là đã hạ thấp tính chất của việc này xuống, từ cấp bậc làm loạn
trật tự, biến thành người tuổi trẻ nghịch ngợm.
Nhưng, còn có một cái gai, nhìn có vẻ rất không muốn phục tùng.
Andrew tiếp tục hô: "Trưởng khu Karen, ta là Andrew, tiểu đội trưởng Đòn Roi
Kỷ Luật của Không Gian Khai Thác cấp bảy, từ rất sớm thì ta đã nghe nói đến
tên của ngươi, nhưng ta cũng không tán thành dựa vào cái gì mà ngươi ra ngoài
tuỳ tiện giết vài người, cầm mấy cái đầu về thì có thể lên làm Trưởng khu, mà
ta, chém giết biết bao yêu thú trong Không Gian Khai Thác, vẫn còn phải gọi
ngươi một tiếng đại nhân rồi quỳ xuống hành lễ với ngươi!"
Lúc này tiếng của Auggie vang lên ở bên tai Karen: "Nghe đi, hắn không phục
ngươi đấy."
Không Gian Khai Thác dựa theo cấp độ tài nguyên và cấp độ nguy hiểm mà sẽ
tiến hành phân chia cấp bậc, từ cấp 1 đến cấp 10, cấp bậc từ thấp đến cao, cũng
có Không Gian Khai Thác vượt qua cấp 10, đó chính là "Thiên đường" mà năm
xưa Thần Vực Thẳm từng nối đường đến.
Có thể làm tiểu đội trưởng Đòn Roi Kỷ Luật ở trong Không Gian Khai Thác cấp
7, mà lại còn trẻ như vậy, người trẻ tuổi này, quả thực có vốn đáng để kiêu ngạo.
Nhưng cho dù là Karen, ở bên ngoài cũng sẽ chú trọng cấp bậc trong nội bộ Trật
Tự Thần Giáo, cái tên Andrew này, đã quá làm càn.
"Trưởng khu Karen, bây giờ ta muốn quyết đấu với ngươi!"
Nói xong, tay Andrew làm một cái động tác mời, ngay sau đó còn chưa chờ
Karen đáp ứng, phía sau hắn đã xuất hiện hư ảnh của một con Hắc Phượng,
dưới sự cường hoá sức mạnh của Hắc Phượng, quanh người hắn bị ngọn lửa
Trật Tự đậm đặc bao phủ, toàn bộ cơ thể nhanh chóng bay lên cao.
Hắn đang đánh cược, cược rằng Karen sẽ không để cho con Băng Sương Cự
Long kia ra tay với mình.
Karen bước về trước mấy bước, đi qua đầu Auggie, sau đó thả mình rơi tự do từ
trên xuống.
Khi khoảng cách giữa hai bên càng ngày càng rút ngắn ngắn, sắp va chạm.
"Connor.”
"Tới rồi!"
Cốt Long vốn vẫn đang vờn xung quanh, vào lúc này nhanh chóng tới gần,
Karen giơ tay phải về phía Connor, cơ thể cao lớn của Cốt Long trong nháy mắt
hoà tan khi chạm vào tay phải Karen, thẩm thấu vào trong cơ thể anh.
Cùng lúc đó, Karen mở bàn tay trái ra hướng xuống dưới.