Mục lục
Số 13 Phố Mink
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Lão gia."

Lão quản gia mang đến ba hầu gái.

"Ừm."

Dorford lên tiếng.

Lão quản gia ngầm hiểu, yên lặng thối lui ra khỏi tầng hầm.

Ba cô hầu gái đều cung kính đứng trước mặt Dorford.

Dorford duỗi tay ra, ba làn khói đen trong nháy mắt bao phủ ba người bọn họ,

bọn họ bắt đầu theo bản năng mà giãy dụa và gào thét, nhưng cơ thể và âm

thanh đều không thể phá tan sự cản trở của làn khói đen.

Nhìn xem bọn họ giãy dụa, trái tim vốn đang lo lắng bất an của Dorfor, cuối

cùng cũng có được một sự giải tỏa và an ủi nào đó.

Cuối cùng, làn khói đen tán đi, ba thi thể xuất hiện ở nơi đó.

Lập tức, ba hạt châu sáng lấp lánh bị Dorford bắt lấy trong lòng bàn tay mình,

đưa từng viên một vào trong miệng của mình giống như là ăn kẹo.

Không cần nhai, vào miệng tự tan đi.

Mặc dù là ba người bình thường, hút bọn họ cũng không thể mang đến cho

mình biến hóa cụ thể gì, nhưng quá trình này, động tác này, lại có thể mang đến

cho hắn sự yên tâm.

Con trẻ sẽ bắt chước trưởng bối của chúng.

Tư chất của Vicole quá kém, kém đến nỗi chính bản thân Dorford cũng cảm

thấy không thể tưởng tượng được, cho nên vì trải đường cho hắn, hắn tự mình

dạy Vicole dùng loại phương pháp này để tiến hành truyền vào cơ thể mình.

Đáng tiếc, cháu của mình... À, con của mình, cuối cùng rơi vào kết cục như thế

này

Nhưng mà bây giờ cũng không phải là lúc để lo lắng cho nó, việc mà mình bây

giờ phải cân nhắc, là bảo toàn gia tộc của mình.

Cho nên, hi vọng vị vĩ đại kia, có thể đáp lại lời kêu gọi của ta.

Dorford vung bàn tay lên, ba cái thi thể bị chuyển ra phía bên ngoài, bản thân

hắn, thì sửa sang lại quần áo một lần nữa, hắn được linh hồn bổ sung, hiện tại

sắc mặt cũng biến thành hơi có vẻ hồng hào hơn bình thường một chút.

Lúc này giống như là vừa tắm rửa thay quần áo vậy, Dorford hi vọng vị vĩ đại

kia có thể gặp mình trong trạng thái tốt nhất.

Sau khi xác nhận đã dọn dẹp xong, Dorford quỳ sát xuống dưới, bắt đầu tiến

hành ngâm xướng, tấm mặt nạ trước mặt bắt đầu bồng bềnh lên trên không, bắt

đầu tiến hành quay tròn xung quanh hắn

"Ngài vĩ đại, xin lắng nghe lời kêu gọi từ nhà Naton đi..."

"Ngài vĩ đại, xin ngài cứu vớt nhà Naton khỏi cảnh khổ..."

"Ngài vĩ đãi, xin ngài cho nhà Naton chúng ta thêm một cơ hội nữa..."

...

Trong phòng ăn của nhà hàng, Karen đang vừa uống nước đá vừa tán gẫu cùng

với Neo, bỗng nhiên cảm giác được chiếc nhẫn màu bạc trên đầu ngón tay của

mình có chút nóng lên, đây là tình huống trước giờ chưa từng xảy ra.

"Thế nào… "

Neo vừa mới hút một hơi thuốc dùng âm thanh rung rung hỏi.

"Chiếc nhẫn nóng lên."

"Chiếc nhẫn mặt nạ?" Neo thở một hơi dài nhẹ nhõm, cuối cùng cũng khôi phục

bình thường.

"Cái mặt nạ mà ông nội ta để lại, cũng dung nhập vào chiếc nhẫn này."

"A không, cậu dùng từ cũng không hợp, hẳn là cái mặt nạ màu bạc mà ông nội

cậu để lại đã chiếm cứ chiếc nhẫn này."

"Đều như nhau."

"Sao có thể đều như nhau được, cái mặt nạ mà ông nội cậu để lại sau khi đeo

lên, thế nhưng là có thể để cậu trực tiếp giả mạo làm Trưởng Lão Thần Điện,

mặt nạ mà Lemar làm thật sự rất tốt, nhưng còn chưa tới loại trình độ này."

"Chúng ta có thể thảo luận một vài thứ có ích chút không?"

"A, đúng vậy, vì cái gì mà nó nóng lên?" Neo đưa mặt đến gần cái nhẫn của

Karen, sau đó hít hà, "Ta cảm giác được khí tức của trận pháp, nhưng không rõ

ràng, có khả năng là cảm giác của ta sai."

Tâm thân của Karen vận chuyển, tấm mặt nạ màu bạc xuất hiện, trôi lơ lửng.

Neo lập tức nói: "Bây giờ thì rõ ràng rồi, khí tức của trận pháp truyền tin, trận

pháp truyền tin rất cao cấp, được thiết kế thật khéo léo."

"Nói cách khác, có người đang triệu hoán ta?"

"Ừm, có lẽ vậy."

"Thế nhưng sẽ là ai chứ?"

"Nói không chừng là ông nội cậu, có lẽ, ông nội cậu đã tỉnh rồi thì sao?"

"Nếu như ông nội ta tỉnh rồi, thì chả nhẽ ngài thế ông nội ta mà nằm ở chỗ đó

à?"

"Nếu như có thể tạo ra được hiệu quả uy hiếp tương tự thì ta thật sự cũng muốn

thay ông ấy yên nhỉ đấy, như vậy thì cho dù trong lúc đang mơ cũng cảm thấy

mình cực kỳ có cảm giác thành công."

"Không thể nào là ông nội ta."

"Sao cậu lại khẳng định đến như vậy?"

"Bởi vì chú Mason có số điện thoại của Nhà Tang Lễ Pavaro."

"A, đúng, quả nhiên tiến bộ khoa học kỹ thuật là chuyện tốt, gọi điện thoại

thuận tiện hơn bố trí trận pháp truyền tin nhiều, nhưng lại là ai đang triệu hoán

cậu đây, mà còn là vào lúc này. Vậy thì cậu có tiếp hay không?"

"Tiếp thì biết thôi." Karen mím môi, anh có chút khẩn trương, so với một đống

sách lớn mà ông Hoven để lại cho mình thì ông nội cũng giao cho mình bao

nhiêu thứ, nhưng mỗi một thứ đều tràn ngập sự thần bí.

Đương nhiên, có lẽ đối với Dis mà nói, chỉ là một món đồ chơi nhỏ có cũng

được mà không có cũng chả sao, nhưng đối với Karen bây giờ mà nói, tựa như

là một đứa trẻ con đang ngồi nghịch lựu đạn vậy

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK