"A, cũng không phải Karen lén lút chạy tới phòng thí nghiệm của ngài rồi cho
nổ vật thí nghiệm."
Nghe nói như thế, Karen thật đúng là có chút xấu hổ, nếu nói chính xác thì sự
cố trong phòng thí nghiệm của Marvalho đúng là có liên quan với mình.
"Không có việc gì, trong lòng cô không dễ chịu cũng đừng kìm nén, cũng giống
như lúc ở trên giường không cần cố ý ra vẻ thục nữ, nên la thì cứ la, không cần
cố gắng kìm nén mà tự làm khó mình."
"Đó là bởi vì ta còn không học được cách làm sao để giả bộ lên đỉnh, sợ diễn
giả tạo quá sẽ làm tổn thương lòng tự tôn mỏng manh của ngài."
"Cô cứ mạnh miệng đi!"
Trong lòng Karen rốt cuộc hiểu rõ một chút, chủ động đứng lên nói: "Ngài
Trưởng khu, Thần tử, ta đi về trước, đêm nay gặp lại."
Marvalho bất mãn nói: "Cái gì, Karen, sao đi sớm thế?"
"Ta còn có chút việc cần phải đi xử lý."
Marvalho tiễn Karen ra khỏi cửa, sau khi đóng cửa, hắn xoay người, nhìn về
phía người vợ đang ngồi ở trên ghế sa lon.
Gaspol dập tắt tàn thuốc, vẻ mặt trở nên lạnh lẽo, nói:
"Marvalho, có phải là ta rất thất bại hay không, bất kể là công việc hay cuộc
sống, ta đều là một kẻ thất bại."
Marvalho cười lạnh một tiếng: "Đừng nói mình như vậy, những lời thật lòng dễ
gây tổn thương."
"Ta đã sớm đoán được hôm nay Karen sẽ tới đây."
"Đương nhiên, hắn vẫn luôn đúng mực như thế, nhưng mà, ta cảm thấy vừa nãy
có lẽ hắn cũng đã nhìn ra, bởi vì chúng ta đã diễn hơi quá."
"Đã nhìn ra rồi sao?"
"Ai nào biết được, nhưng hắn là người thông minh. Chủ yếu là cô cố ý bảo ta
phối hợp để diễn kịch như thế này, cô là muốn đạt được mục đích gì, nói cho vị
thuộc hạ đã dành mất vị trí này của cô rằng là cho dù cô đã mất đi công việc,
nhưng có được cuộc sống cá nhân và tình yêu tốt đẹp sao?"
"Ta không biết." Gaspol thở ra một hơi dài nhẹ nhõm, "Có lẽ, chỉ là vì giữ lại
một chút thể diện đáng buồn cười kia thôi."
"Đời sống tình cảm và hôn nhân của hắn rất hạnh phúc, tin ta đi, hắn mới sẽ
không bị màn kịch tình cảm vợ chồng của ta làm cho ghen tỵ, thậm chí hắn sẽ
phản cảm với loại không khí gia đình ồn ào này."
"Được rồi, cám ơn ngài."
"Này, nếu thật sự trong lòng cô cảm thấy uất ức …" Marvalho vén ống tay áo
tắm của mình lên, "Ta cũng giống như lần trước, bây giờ ra ngoài để đánh
Karen một trận thì sao?"
"Cả hai không phải là bạn bè sao?"
"Nhưng cô là vợ của ta."
"Ta thừa nhận, khoảnh khắc này ta thấy cảm động…"
"Vậy thì lúc nào chúng ta thật sự thử một chút, triệt để tiêu huỷ cái ống tiêm
màu sắc sặc sỡ kia, bây giờ lúc ta nhìn thấy nó thì trong lòng có bóng ma tâm lý
rồi."
"Nếu bây giờ ngài thật sự có thể đi đánh Karen một trận, trút giận cho ta."
"Cô thật sự muốn ta đi?"
"Không phải ngài nói muốn đi đánh cậu ta một trận sao?"
"Người khác sẽ không đánh trả, nhưng ta cảm thấy hắn sẽ đánh trả đấy… hắn ta
trước đó không lâu mới chặt đầu nhiều người ở hoang mạc như vậy."
"À."
Gaspol cười lạnh một tiếng, đứng lên nói: "Ta đi rửa mặt chuẩn bị tham gia tiệc
tối đây."
"Này này, không phải là ta không dám đi, ta là sợ mình xảy ra chuyện gì ngoài ý
muốn phải để cô thủ tiết, cô biết đấy, nếu cô làm quả phụ thì cũng không có thể
nào tái giá, yêu đương cũng phải lén lút.
Không đúng, cái tên nào dám mạo hiểm xúc phạm cấm kỵ và uy nghiêm của
Thần Giáo để tới tìm cô lét lút yêu đương, mà lại chỉ có thể dùng ống tiêm?"
"Được rồi, chờ sau khi chuẩn bị kỹ càng đi, Marvalho, cũng không thật sự bảo
ngài dùng cái ống tiêm kia, bây giờ ta cần nó để cho ta một chút cảm giác an
toàn, một chút xíu cảm giác an toàn cuối cùng, ta còn cần một chút thời gian, có
thể sao?"
"Đương nhiên có thể."
Tâm trạng của Marvalho không tệ mà ngồi xuống, cầm lấy tách trà, uống một
ngụm trà, sau đó phun toàn bộ ra ngoài:
"Đáng chết, cô lại nhét tàn thuốc vào trong tách đấy à!"
...
Nghi thức bàn giao được cử hành trong đại hội trường của toà nhà tổng bộ Đòn
Roi Kỷ Luật, Gaspol đứng ở trên sân khấu phát biểu, dựa theo quá trình bình
thường, lúc này trước tiên cô ta hẳn là sẽ tổng kết khái quát lại những chuyện
mà cô ta đã làm trong lúc giữ chức, nhưng mà, thời gian giữ chức của cô ta quá
ngắn, mà trong cái quãng thời gian giữ chức này, cô ta gần như đều ở trong
trạng thái bị đoạt quyền.
Nhưng mà cảnh tượng xấu hổ trong dự đoánlại chưa từng xuất hiện, Karen ngồi
ở hàng thứ nhất luôn luôn chủ động vỗ tay ở những thời điểm quan trọng, toàn
bộ thần quan trong hội trường cũng theo đó mà vỗ tay theo.
Vào thời khắc này, một chút khúc mắt cuối cùng trong lòng của Gaspol cũng
tiêu tan, cô thừa nhận, phong cách tuân thủ lễ nghi một cách nghiêm ngặt của
Karen mặc dù ở sau lưng đã nắm giữ toàn bộ quyền lực từng để cho cô cảm
thấy rất khó chịu.
Nhưng ở trước mặt cả hội trường, trước toàn bộ Đòn Roi Kỷ Luật của thành phố
York, hay vì nói là đang tạm biệt cô ta, không bằng nói là đang nghênh đón
người lãnh đạo thật sự của bọn họ lên đài.
Mình cũng không có gì mà thấy không thoải mái, mình đã thua cực kỳ triệt để,
sở dĩ ngay từ đầu không có trở mặt, không phải là bởi vì trong lòng mình vốn
cũng rất rõ ràng, trở mặt cũng không giành nổi hay sao?
Gaspol đi xuống đài, Marvalho chủ động bước lên trước, nắm tay của cô, cô
cũng mỉm cười đáp lại, hai vợ chồng lúc đứng trước công chúng rất quen với
việc diễn ra màn kịch gia đình hoà thuận.
Đại khu Dinger phái tới một vị Cục trưởng tuyên đọc quyết định bổ nhiệm Tân
trưởng khu, lần này, không có gì ngoài ý muốn.
Karen sửa sang lại thần bào một chút rồi đứng lên.
Trong hội trường, toàn bộ thần quan đứng dậy, tiếng vỗ tay nhiệt liệt bắt đầu
vang vọng.
Karen bước từng bước lên sân khấu, quay người, đối mặt toàn hội trường.
Lúc này toàn trường yên tĩnh.
Cảnh tượng lúc đi tàu từ Ruilan đến Wien vẫn rõ mồn một trước mắt, hiện tại,
mình là Trưởng khu Đòn Roi Kỷ Luật của đại khu thành phố York.
Ánh mắt Karen nghiêm túc đảo qua toàn hội trường, trầm giọng nói:
"Cầm roi."
Tất cả thần quan trong hội trường bao gồm cả bản thân Gaspol, tất cả đều giơ
tay phải lên, nắm thành đấm, đặt trước ngực, cùng hô lên:
"Vì Trật Tự!"