chút không có nhân đạo.
Chỉ có điều Karen luôn luôn có lòng tốt, anh không hi vọng chủ giáo Dorford
mang theo lòng tiếc nuối mà rời đi thế gian, để cho ông ta đi một cách rõ ràng,
cũng là một sự lương thiện của Karen đối với Dorford.
Cho nên, vì càng để cho ông ta càng nhận ra rõ mọi việc, đừng có thêm lo nghĩ,
Karen lại chủ động nói thêm một câu:
"Việc về con trai Dalis của ngươi, ta cũng đã tra ra rõ ràng."
"Là ngươi!"
Bên trong đôi mắt của Chủ giáo Dorford bắt đầu cháy lên ngọn lửa phẫn nộ,
ông ta bỗng nhiên suy nghĩ rõ ràng tất cả, mà càng suy nghĩ rõ ràng, thì ông ta
càng phẫn nộ.
Từ chuyện của Pavaro cho đến chuyện triệu hoán vị vĩ đại kia, vậy mà người trẻ
tuổi trước mặt này đều trực tiếp nhúng tay vào!
Hắn là ma quỷ, hắn là ma quỷ chuyên đến để hãm hại nhà Naton bọn họ!
Chủ giáo Dorford phát ra một tiếng gầm nhẹ, tình trạng của ông ta có vẻ chuyển
biến tốt hơn rất nhiều so với xu hướng suy tàn lúc trước.
Sự thật cũng đúng là như thế, khi Karen lợi dụng hình chiếu của ông nội để đuổi
những sợi rễ của cái mầm mà Dorford có ý đồ cắm vào chỗ của mình, hơn phân
nửa sức mạnh thật ra đều đã bị uổng phí và tiêu hao hết, nhưng cũng có một
phần nhỏ lại quay trở về trên người của Chủ giáo Dorford, để cho ông ta khôi
phục không ít, cũng trở nên có tinh thần hơn rất nhiều.
Chủ giáo Dorford cũng phát hiện điều này, cho nên, ông ta lập tức đứng người
lên từ trên ghế, mặc kệ là bây giờ đang ở trong không gian ý thức của Karen
hay là ở trong hiện thực, cơ thể đều đứng người lên khỏi ghế.
Nhưng ông ta đã bị mời vào, cũng bị Karen hoàn toàn khống chế, cho dù lại hấp
thu một chút sức mạnh dùng để "Chúc phúc" trở về cơ thể thì sao có thể tạo
thành uy hiếp gì đối với Karen.
Karen cũng đã nói với ông ta, những người thân cận ở chung quanh, đều cảm
thấy tính cách của anh rất cẩn thận, sao có thể có khả năng phạm phải loại sai
lầm cấp thấp này.
Chưa kể nơi này dù sao cũng là sân nhà của Karen, Dorford, càng bỏ qua tất cả
phòng ngự và thủ đoạn, chủ động bước vào.
Karen ngồi trên ghế giơ tay lên, sau một khắc, một sợi Xiềng Xích Trật Tự
mang theo vết rỉ sét trồi ra từ dưới ghế của Chủ giáo Dorford, trực tiếp khóa lại
cái cổ của Dorford, đồng thời kéo về phía sau một cái, cả người Dorford ngồi
trở lại trên ghế.
Bên trong hiện thực, Dorford vừa mới đứng dậy, cũng ngồi xuống lại.
Cảm giác được sự đáng sợ của sợi Xiềng Xích Trật Tự ở trên người mình,
Dorford trừng mắt về phía Karen lần nữa, chỉ có điều, sự phẫn nộ trong mắt của
ông ta, đang không ngừng lui đi.
Sau khi thoát khỏi sự chập chờn tâm lý, ông ta bắt đầu dần dần ý thức được một
sự việc, đó chính là thân phận của người trẻ tuổi trước mắt này.
Ở trong không gian ý thức của người này, thật ra cũng chính là sâu trong linh
hồn của hắn, có một hình chiếu do một vị Trưởng Lão Thần Điện để lại.
Xem như đối xử với hậu bối trực hệ của mình, phần lớn Trưởng Lão Thần Điện
cũng không nguyện ý làm như vậy, bởi vì việc này đối với bọn họ, là sự tiêu hao
cực lớn.
"Ngươi là người của gia tộc Trưởng Lão Thần Điện?"
"Miễn cưỡng cũng xem là như vậy đi, mặc dù ông nội ta chắc chắn cũng không
thích bị xưng hô thế này, nhưng mà ta lười giải thích quá nhiều cho ngươi biết."
"Tại sao muốn đối phó với nhà Naton, vì cái gì?"
"Không có vì cái gì, đi trên đường gặp vũng bùn, bị bùn nhão làm bẩn giày, sau
khi trở về không phải nhất định phải rửa sạch nó sao?"
"Bern không biết thân phận của ngươi, ta có thể cảm giác được, nếu không, hắn
ta cũng sẽ không để ngươi ở lại đây với ta, a, nếu thật sự biết đến thiên phú của
ngươi, biết bối cảnh của ngươi, vậy hắn làm như vậy thì thật sự rất ngu xuẩn,
hoàn toàn đắc tội với người khác."
Karen nhẹ gật đầu, nói: "Đúng vậy, Chủ giáo Bern cũng không biết."
"Waffron, chắc chắn là biết."
"Thật ra..."
"Đúng vậy, Waffron chắc chắn biết, hắn biết thân phận của ngươi, cho nên lúc
truyền ra chuyện phong lưu giữa ngươi và vị hôn thê của cháu trai hắn mà hắn
cũng không có ra tay với ngươi.
Ta thậm chí nghe nói, hắn còn sắp xếp cho cháu của mình gia nhập vào tiểu đội
của ngươi.
Thì ra hắn mới là kẻ tỉnh táo nhất, ha ha."
Karen rõ ràng, Đại chủ giáo Waffron, cũng không biết.
Nói như thế nào đây, lúc trước khi Neo đi loan tin về chuyện xấu giữa mình và
công chúa Ophelia, kết quả người ta là ông nội của người trong cuộc, cũng
không có lấy quyền đè người, đúng là có điểm quan trọng là do tố chất của
người ta;
Về điểm này thì cũng có thể nhìn thấy từ trên người của Leon, cũng là công tử,
Leon lộ ra khiêm tốn hơn bình thường quá nhiều, còn Vicole quả thực là một kẻ
ngu.
Nhưng mà, Karen lười giải thích như cũ.
"Có chuyện, ta vốn dĩ không muốn hỏi, bây giờ đã có cơ hội này, vậy ta hỏi
ngươi một chút đi, ngươi có thể lựa chọn trả lời, cũng có thể lựa chọn không trả
lời.
Ngươi và phu nhân Filsher, có biết không?"
"Phu nhân Filsher? Bà lão của cái gia tộc nguyền rủa kia? Ta không biết."
"Ừm."
Vấn đề này thật ra có thể hỏi cũng không hỏi, hỏi một chút là vì để ổn thỏa, vậy
thì xem ra, phu nhân Filsher tiến hành "Truyền" cho Dalis, kết quả hẳn là do
ông nội dẫn dắt trong âm thầm, phu nhân Filsher và nhà Naton, không có liên
hệ gì khác.
Nếu nói như vậy, thì dần dần trượt về hướng một cái suy đoán khác của Karen,
đó chính là Dalis rất có thể là vật thí nghiệm mà phu nhân Filsher lựa chọn.
Bà ta là vật thí nghiệm của ông nội, chính bà ta cũng chọn một vật làm thí
nghiệm.
Chỉ có điều ông nội đã sớm thành công, bởi vì chính mình là tác phẩm của ông
nội.