thức vốn chỉ có mỗi Karen và Lưỡi Hái Chiến Tranh, ngay sau đó, Karen nhìn
thấy hình thể to lớn của Ukunga đang cất bước trong vùng không gian ý thức
này, hắn đang tìm kiếm.
Chỉ có điều vào lúc Ukunga bước vào, Lưỡi Hái Chiến Tranh chủ động cắt
chém không gian bốn phía, chẳng khác gì ngăn cách Karen ở bên ngoài. Cho
nên, mặc dù Karen thấy được Ukunga, nhưng Ukunga không nhìn thấy mình,
trừ phi hắn chủ động phá vỡ cấm chế, nắm giữ quyền khống chế nơi này.
Lưỡi Hái Chiến Tranh đưa ra sự cảnh cáo với Ukunga. Trong góc nhìn của nó,
Ukunga không phải Trưởng Lão của Trật Tự Thần Điện, mà là một khí linh, khí
linh của một món Thần khí khác đi đến địa bàn của mình, đây là một sự khiêu
khích vô cùng nghiêm trọng. Hành vi giấu đi Karen của nó cũng giống như một
đứa trẻ giấu đi món đồ chơi của mình, sợ bị đứa trẻ khác giành mất vậy.
"Trong lúc ngủ say ta cảm ứng được khí tức của ngươi, ta vẫn luôn tìm ngươi, ta
đã tìm ngươi hơn một nghìn năm,”
Ukunga nhìn Lưỡi Hái Chiến Tranh, hắn giơ tay lên, tựa như đang chuẩn bị trấn
áp nó để kiểm tra cảm ứng của mình đúng hay sai. Cũng đúng lúc này, thần điện
thờ phụng Lưỡi Hái Chiến Tranh bắt đầu run rẩy dữ dội, khiến cả ngôi sao cũng
rung động. Một giọng nói uy nghiêm truyền xuống từ phía trên:
"Ukunga, tình trạng của ngươi đã càng ngày càng nghiêm trọng rồi đấy."
Ý thức của Ukunga biến mất khỏi không gian ý thức, cơ thể của hắn bắt đầu thu
nhỏ, biến trở về kích cỡ của người bình thường, hắn có chút mờ mịt đi ra khỏi
thần điện, nhìn xem phía trên:
"Là do ta lạc lối rồi sao…hay là cảm giác của ta đang lừa gạt ta?"
Giọng nói kia lại truyền đến từ phía trên:
"Ngươi trốn tránh chức trách với Thần, khí linh của một Thần khi hoàn chỉnh bị
ngươi vấy bẩn mà hao mòn. Ngươi tồn tại hơn một nghìn năm trước, thế nhưng
cống hiến của ngươi với Thần lại không sánh bằng bất cứ một hậu bối nào,
ngươi thẹn với thân phận tín đồ Trật Tự của mình."
"A…vậy sao?" Ukunga lên tiếng nghi vấn.
"Ngươi chuẩn bị sẵn sàng đi, ngủ thêm một khoảng thời gian, không bao lâu
nữa sẽ đến lúc bắt đầu cần dùng đến ngươi, cũng là thời điểm mà ngươi chuộc
tội."
"Ta…chuộc tội sao..."
"Chúng ta đã quyết định để ngươi dẫn đoàn giải quyết chuyện của người kia."
Ukunga hỏi: "Là cái người… phản giáo …cho nổ Thần Điện kia sao?"
Lúc nói đến đây, vẻ mặt của Ukunga trở nên phong phú lên, giống như là dần
dần kiếm chế sự mê mang, lấy lại ý thức, cũng bởi vậy mà cảm giác nhạy bén
trong trạng thái nửa ngủ nửa mê kia cũng đã mất đi.
Ukunga cười nói: "Các ngươi, còn chưa giải quyết được hắn sao."
"Sẽ nhanh thôi."
"Được thôi, ta chờ."
Cuối cùng Ukunga lại về Lưỡi Hái Chiến Tranh sau lưng một lần nữa, sau đó ý
thức lại nhảy vọt mà trở về ngôi sao thuộc về mình.
Nữ Trưởng Lão Thần Điện nói với phía trên: "Thưa ngài, tiền bối Ukunga nói,
khí linh của Lưỡi hái Chiến Tranh bây giờ đã có quá nhiều ý thức bản thân,
chúng ta cần phải cảnh giác với chuyện này."
Phía trên truyền đến lời đáp lại:
"Vậy thì làm hao mòn ý thức dư thừa của nó đi, Niyarella, do ngươi phụ trách."
"Vâng, thưa ngài."
Niyarella đi đến phía trước Lưỡi Hái Chiến Tranh, trong lòng bàn tay xuất hiện
ngọn lửa Trật Tự đáng sợ, bà ta đang muốn làm hao mòn tư duy dư thừa của khí
linh.
Sau khi Ukunga rời đi, Lưỡi Hái Chiến Tranh tiếp tục hướng phần lưỡi sắc bén
về phía Karen không có người ngoài quấy rầy, nó vẫn muốn tiếp tục tính sổ với
anh.
Khác biệt với những khí linh khác sẽ run rẩy khi đối mặt với cơn nghiện đói,
khí linh của Lưỡi Hái Chiến Tranh vẫn luôn biểu hiện rất kiên cường.
Nhưng mà cục diện giằng co này rất nhanh đã bị đánh vỡ.
Lưỡi Hái Chiến Tranh giống như là gặp phải chuyện gì khiến nó vô cùng sợ hãi,
nó vậy mà không tiếp tục uy hiếp, đe doạ Karen mà chủ động bay về hướng
anh, không phải tấn công, mà là ẩn núp.
Bất cứ sinh mệnh gì có ý thức đều sẽ có bản năng cầu sinh, khí linh cũng vậy.
Khi phía ngoài quyết định làm hao mòn ý thức của nó, nó dựa theo bản năng mà
ẩn núp.
Karen chỉ cảm thấy một dấu ấn ý thức đang điên cuồng tràn vào linh hồn của
mình.
Nếu như nói ngay từ đầu Karen chỉ là muốn đóng một cái dấu mà thôi thì bây
giờ nó đang điên cuồng bôi một đống mực lên tay của mình.
"Hửm?"
Marvalho phát hiện tình hình không thích hợp, là người thừa kế của Macchetini,
hắn vẫn có sự cảm ứng ràng buộc đặc thù với Thần khí chiến tranh từng được
Macchetini cải tạo, cho nên hắn bỗng nhiên đã nhận ra sự biến hóa bất thường
của Lưỡi Hái Chiến Tranh.
"Thần điện đang làm cái gì, bây giờ lại đi quét dọn?"
Marvalho lập tức ngừng tế đàn vận hành, Karen đứng trên tế đàn cũng mở mắt
ra.
"Karen, ngươi không sao chứ?" Marvalho lập tức đi đến trên tế đàn lo lắng nhìn
Karen, đồng thời bắt lấy mu bàn tay trái của Karen, kéo tay áo thần bào lên,
nhìn thấy một dấu ấn tròn màu đen rất bình thường.
"Hô, thành công, xem ra ngươi thương lượng với nó không tệ lắm."
"Ta còn tưởng rằng có thể lớn hơn một chút, đặc thù hơn một chút."
"Giống như ta à?" Marvalho lộ ra mu bàn tay của mình, trên toàn bộ mu bàn tay
là ký hiệu của một lưỡi hái, rất là sáng rõ, "Cái này tượng trưng cho quyền hạn
sử dụng món Thần khí này, ngươi làm sao có thể vượt qua ta được."
"Đúng rồi, vừa mới phát sinh chuyện gì vậy?" Karen hỏi.
"Có lẽ Thần Điện đang quét dọn, ngươi biết đấy, một vài thời điểm bọn họ cũng
sẽ không báo cho ta biết, có lẽ là bọn hắn cảm thấy khí linh quá trưởng thành,
muốn dọn dẹp bớt."