tu luyện nâng cáo tố chất thân thể thì thật ra cơ thể cũng chỉ tốt hơn người bình
thường một chút mà thôi, năng lực cận chiến của phần lớn thần quan vẫn là dựa
vào thuật pháp tăng cường thân thể.
Nói cách khác, chỉ cần nắm bắt thời cơ thật tốt, một khẩu súng ngắn bình
thường bắn chết mấy tên thẩm phán quan cũng có khả năng.
Pat phát ra tiếng gầm giận dữ lần nữa, đưa tay rút thanh dao găm ra, cũng không
để ý đến việc cầm máu cho vết thương trên người, trực tiếp đuổi theo tên trộm
vặt từ trên lầu ba xuống dưới.
Không ít thuộc hạ của Pat ở lầu hai nghe thấy tiếng rống từ phía ngoài, thò đầu
ra từ trong phòng, trông thấy một người đang ông đeo mặt nạ rắn trên đầu đang
chạy về phía cầu thang, ngay sau đó trông thấy đội trưởng của mình gầm thét
đuổi tới, trên người đội trưởng còn đang chảy máu.
"Ngăn hắn lại, ngăn hắn lại!"
Hai tên thuộc hạ ngay lập tức đi chặn đường tên trộm, nhưng tên trộm lại trực
tiếp nghiêng người ghé vào trên lan can, thân hình thuận theo đó mà trượt đi,
tốc độ cực nhanh.
Một tên đội viên của Luân Hồi Thần Giáo đuổi theo đến gần nhất cũng học theo
mà trượt xuống, nhưng vào lúc sắp tiếp dất, tên trộm vặt vốn dĩ đang chạy trốn
lại quay đầu lại, bắt lấy chân của hắn, kéo xuống phía dưới một cái.
Tên đội viên kia lúc này phát hiện sức mạnh của đối phương lại mạnh đến đáng
sợ, hắn lúc này theo bản năng muốn cho thực hiện một lớp bảo hộ thuật pháp
cho bản thân, nhưng vào lúc này, một luồng sức mạnh xông vào trong cơ thể
hắn, đảo loạn sự tập trung năng lượng linh tính bên trong, gián đoạn thuật pháp.
Cứ như vậy, tên đội viên này không có chút bảo vệ nào trên người mà té từ trên
không xuống, lúc rơi xuống bậc thang đá là mặt hướng xuống đất.
"Ầm!"
Lực va đập vượt quá mức bình thường để cho đầu của hắn đập bể một mảnh
trên cầu thang đá, cả khuôn mặt giống như mở cửa hàng nước tương Wien, các
loại màu sắc đều đang chảy ra ngoài.
Thành viên của đội Luân Hồi Thần Giáo đuổi theo đằng sau lập tức chạy đến đỡ
đồng đội bị thương của mình lên, sau khi nhìn thấy bộ dáng thê thảm của hắn ta,
cả đám chỉ có thể mặc niệm trong đáy lòng cho tên đồng đội xui xẻo này.
Còn tên này sau khi té xuống đã hôn mê, thở ra nhiều hơn hít vào, xem như có
muốn nhắc nhở cho đồng đội về điều bất thường ban nãy thì cũng không được,
hắn đã ngất đi.
"Đuổi kịp hắn, phải giết hắn, giết hắn!"
Tên trộm dừng lại ở trước cửa rạp hát, nhìn thấy đám người phía sau đều đang
đuổi theo, hoảng hốt chạy bừa lao xuống bậc thang rạp hát, hướng về con ngõ
nhỏ mà chạy vào, tất cả đám người của Luân Hồi Thần Giáo đều đuổi theo ở
phía sau.
Nhưng mỗi lần bọn họ dự định thi triển thuật pháp, tên trộm vặt này đều có thể
rất may mắn mà vừa lúc quẹo sang con ngõ khác, mỗi lần bọn họ dự định bọc
đầu vậy bắt, tên trộm đều sẽ lợi dụng sự quen thuộc về địa hình mà mở ra một
lối thoát khác.
Cứ như vậy, bọn họ cứ thế mà đuổi tên trộm suốt một đoạn đường, đợi đến lúc
sắp đuổi kịp, Pat ném con quỷ ở sau lưng ra, muốn bắt sống tên trộm kia lại, tên
trộm lại bỗng nhiên vụt một cái, nhảy lên một chiếc xe ngựa đang đúng lúc chạy
đến.
"Đáng chết, tiếp tục đuổi theo!"
...
Tafman đang lái xe ngựa, Neo ngồi ở bên cạnh thở ra một hợi, mở ví da ra, rút
ra phân nửa số phiếu điểm bên trong, nhét vào trong túi trước ngực của Tafman.
Sau khi nhét vào, còn vỗ vỗ lồng ngực của Tafman.
"Đây là một nửa của ngươi."
"A, cảm ơn."
Tafman tiếp tục đánh xe ngựa.
"Vẫn còn đang đuổi theo sao?" Neo hỏi.
"Đang đuổi, bọn chúng có thuật pháp tăng cường, tốc độ rất nhanh."
"Trước hết cứ hướng về phía khách sạn Bernard mà trốn, cửa hông của khách
sạn."
"Ở đó có rất nhiều người của bọn chúng." Tafman nhắc nhở.
"Vốn là muốn để bọn chúng gọi thêm càng nhiều người theo."
Tafman vừa khống chế xe ngựa thay đổi phương hướng vừa nói: "Ngươi muốn
dẫn đám người của Luân Hồi Thần Giáo đến cung tưởng niệm sao?"
"Ngươi đoán đúng, đám hộ vệ trên Đảo Ám Nguyệt dám rút đao về phía Ánh
Sáng, ngươi đoán xem bọn hắn có dám rút đao về phía người của Thần Giáo
chính thống hay không."
"Nếu như bọn họ biết để cho chúng ta xông vào sẽ có hậu quả gì, ta đoán chừng
là bọn họ dám."
"Chưa chắc."
"Chúng ta xông vào không nổi, người của Luân Hồi cũng không phải là một
đám ngu."
"Ngươi cứ tập trung đánh xe là được rồi."
"A, tốt thôi."
Trong lòng bàn tay Tafman g xuất hiện một đốm ánh sáng trắng, thuận theo dây
cương là lan đến trên người của Độc Giác Thú, tinh thần của Độc Giác Thú lúc
này trở nên phấn khích, bắt đầu chạy càng liều mạng, quả thực là không để cho
đám người của Luân Hồi Thần Giáo phía sao đuổi theo kịp.
Chờ đến khi đến được cửa hông của khách sạn Bernard, xe ngựa lại lần nữa
chuyển hướng, bởi vì một đám ánh sáng màu xanh bay càng nhanh hơn cả xe
ngựa, đó cũng tương đương với quạ đen truyền tin thường được Trật Tự Thần
Giáo sử dụng.
Ở chỗ cửa hông, sớm đã có không ít người của Luân Hồi Thần Giáo chạy ra,
trông thấy xe ngựa và người của phe mình hô to đuổi theo ở phía sau, cũng lập
tức vận dụng thuật pháp chuẩn bị chặn đường xe ngựa