"Chúng ta là tiểu đội Torissa phụ thuộc trực tiếp dưới quyền tổng bộ Đòn Roi
Kỷ Luật của Đại khu Dinger, chúng ta nghe theo lệnh mà đuổi bắt Compasini
phản bội chạy trốn, chúng ta đánh tan đội ngũ của Hoang Mạc Thần Giáo đến
đây để tiếp ứng cho Compasini, chúng ta hoàn thành nhiệm vụ của mình, nhưng
trước khi Compasini chết chúng ta gặp phải lời quyền rủa ở trong đầm cát này,
chúng ta bị ác linh cát đánh lén, toàn bộ tiểu đội bị nhốt ở nơi đây.
Chúng ta đã không phải là người sống, nhưng chúng ta lại không hoàn toàn
chết, chúng ta chỉ có thể ở trong đầm cát này, không cách nào rời đi, Ác linh cát
vì trừng phạt chúng ta, biến chúng ta thành những con rối trong đầm cát, để
chúng ta tiếp nhận sự tra tấn vô tận của cát vàng."
Karen mở miệng nói: "Các vị đã vất vả, ta là Karen. Silva, đội trưởng đại đội
hành động của văn phòng thanh tra kỷ luật thuộc Bộ chấp pháp Đòn Roi Kỷ
Luật của đại khu thành phố York, vị này là chủ nhiệm của ta. Chúng ta điều tra
được một chút manh mối, lại tới đây tiến hành dò xét, phát hiện nơi này, cũng
phát hiện các vị."
"Ta tên gọi là Luna. Les. Manfrotto. Có thể nhìn thấy người trong nhà một lần
nữa cảm giác thật tốt. Ta hi vọng các ngươi có thể thông báo Thần Giáo phái
người đến trợ giúp chúng ta kết thúc nguyền rủa nơi này, để chúng ta thật sự
giải thoát."
"Ác linh cát ở đâu?" Karen hỏi.
"Nó đi rồi, sau khi nó nguyền rủa chúng ta thì nó đã rời đi, ta nghĩ, nó hẳn là trở
về Hoang Mạc Thần Giáo."
Karen nhíu mày, Neo cũng nhíu mày.
Bởi vì chuyện này không phù hợp logic, nếu như con Ác linh cát kia thật sự rời
đi, vậy tại sao bên phía Hoang Mạc Thần Giáo không phái người đến xử lý nơi
này?
Làm sao có thể để thi thể tiếp khách kia ở đó lâu đến như vậy?
Mà hài cốt của Compasini và hài cốt của những người khác, bọn hắn không
phải cũng nên thu hồi sao?
Điều này rõ ràng không khớp với suy đoán chung của Karen cùng Neo trước đó,
sự thật hẳn là Trật Tự Thần Giáo và Hoang Mạc Thần Giáo đều không nhận
được tin tức báo về từ người của phe mình.
Karen nhanh chóng suy ngẫm một chút, hỏi lại: "Chúng ta nên giúp các vị phá
vỡ nguyền rủa nơi này như thế nào
"Nếu như trong số các ngươi có Trận pháp sư mà nói, có thể bố trí ba trận pháp
phòng ngự cấp năm ở vị trí trung ương của đầm cát cũng chính là vị trí tim gan
của hài cốt Compasini, chỉ cần pháp trận có thể ngăn cản biển cát chuyển động,
thời gian kéo lâu một chút, quán tính của nguyền rủa nơi này sẽ sụp đổ, chúng
ta cũng có thể được giải thoát.
Rất đáng tiếc, chúng ta vốn có ước mơ sau khi chết thì có thể tiến vào Kỵ Sĩ
Đoàn thứ nhất, chúng ta bây giờ đã không có tư cách để được hưởng vinh dự đó
nữa."
Sau khi nguyền rủa bị phá vỡ, bọn họ cũng sẽ thật sự chết đi, mà tình trạng cơ
thể, rõ ràng không còn phù hợp yêu cầu tiến vào Kỵ Sĩ Đoàn thứ nhất, bởi vì thi
thể của bọn họ có khả năng rất lớn là đã không còn giữ lại một chút năng lượng
linh tính nào.”
"Chúng ta sẽ bố trí trận pháp, chúng ta nguyện ý trợ giúp các ngươi."
"Tạ ơn."
"Ngài không cần phải nói tạ ơn, đây là việc chúng ta phải làm, cảm tạ các vị
năm đó đã nỗ lực!"
Về tình về lý, đối mặt với những tiền bối cùng hệ thống ba trăm năm trước này,
Karen cũng nên cho họ đủ sự tôn kính.
Bàn tay Karen nắm chặt đặt ở vị trí trước ngực, trầm giọng nói:
"Cầm roi..."
Tất cả mọi người, bao gồm cả Neo với vết thương trước ngực to như hốc cây
còn chưa ghép lại hoàn toàn,
Đều làm động tác tương tự, cùng kêu lên:
"Vì Trật Tự!"
Karen nói với Neo: "Chủ nhiệm, ngài lùi về sau bố trí trấn pháp đi."
"Hay là, cậu đi đi, ta ở lại, dù sao thì chức vị của ta vẫn cao hơn cậu mà?"
"Thế nhưng là dáng vẻ của ta dễ nhìn hơn ngài."
Neo: "..."
Neo vẫn một mình quay trở về.
Karen ở lại, tiếp tục đối mặt với bọn họ, anh nói với người cầm kiếm kia: "Ta
cũng quen dùng kiếm."
Người cầm kiếm giơ tay lên sau đó ném kiếm của mình về phía Karen.
Karen đưa tay bắt lấy, thanh kiếm này rất xưa cũ, phía trên điêu khắc bảy tầng
phù văn, bất kể là phương diện thuộc tính vẫn là phương diện cường độ, đều
mạnh hơn mấy cấp bậc so với thanh kiếm Lưu Tư trước đây của mình
"Tặng... Cho... Ngươi..."
Người cầm kiếm nói.
"Keng keng keng keng..."
Vũ khí những người khác cầm trong tay, bao gồm Thánh khí, cũng đều rơi
xuống, rối rít nói:
"Tặng... Cho... Ngươi..."
Bọn họ nói chuyện cực kỳ khó khăn, theo cách nói của Neo là suy nghĩ của bọn
họ bị áp chế đến mức độ giống như một đứa trẻ, nhưng đối mặt với thỉnh cầu từ
hậu bối cùng hệ thống thì bọn họ lại tỏ ra vô cùng hào phóng.
Thật ra ích kỷ mới là bản năng của con người, nhưng đối với bọn họ mà nói,
bọn họ vốn là người đã chết, tặng đồ vật có thể có ích cho đồng liêu, vốn là
chuyện không cần phải chần chừ.
Nhìn về những vũ khí và Thánh khí ở trước mặt, Karen cảm thấy nếu mình có
thể mang hết tất cả những thứ này về... Có thể trực tiếp để cho tiểu đội của mình
đổi súng lục thành pháo cối.
Luna quay đầu nhìn về phía thi thể không đầu nằm ở bên cạnh,
Mở miệng nói:
"Chồng của ta Torissa cũng là dùng kiếm, ta đề nghị các ngươi sau khi giải trừ
nguyền rủa ở nơi này, tìm kiếm ở phía dưới sâu một chút, thanh kiếm Diamance
của chồng ta dùng vốn đã từng là thanh kiếm mà anh hùng Diamance của Đòn
Roi Kỷ Luật mang theo bên người, tốt hơn kiếm của Kuzan rất nhiều, tốt nhất
thì ngươi nên tìm được nó, để nó ngủ yên, là sự khinh nhờn đối với thanh kiếm
này."
Người cầm kiếm nghe được lời này, mở miệng nói: "Đúng... đúng vậy..."
Hiển nhiên, người cầm kiếm cực kỳ tán thành lời Luna nói, cho rằng kiếm thuật
và kiếm của đội trưởng mình ưu tú hơn rất nhiều so với mình.
Karen nhìn về phía cái thi thể không đầu kia, hỏi: "Đó là tiền bối Torissa sao?"
"Đúng vậy, là chồng của ta, anh ấy làm đội trưởng, bị Ác linh cát chém đứt đầu,
nếu như có thể, trong lúc tìm thanh kiếm Diamance, xin giúp chúng ta tra tìm về
đầu của Torissa, đương nhiên, cũng có khả năng đầu của anh ấy đã bị Ác linh
cát mang đi."
Karen mở miệng nói: "Ta còn có một việc muốn hỏi các vị, tiểu đội của các vị
lúc xuất phát, có đủ quân số không?"
Luna hồi đáp: "Đương nhiên, tiểu đội Torissa ưu tú, vĩnh viễn sẽ không thiếu
những người tinh anh muốn gia nhập, chúng ta xem như thiếu thành viên cũng
có thể lập tức bổ sung hoàn chỉnh, biên chế 12 người trong mỗi lần chấp hành
nhiệm vụ tất nhiên luôn đầy đủ.
Ngươi nhìn, 12 người chúng ta không phải đều ở nơi này sao?"
Karen nhẹ gật đầu, anh không có vội vã nhặt những món trang bị kia lên, mà là
cầm thanh kiếm mà người cầm kiếm kia ném cho mình tiến hành tư thế phòng
ngự, đồng thời từ từ nói:
"Một tiểu đội Đòn Roi Kỷ Luật có biên chế là 12 người, nhưng các người không
biết vì nguyên nhân gì, lại không để ý đến một điều, đó chính là vị trí đội trưởng
cũng không thuộc về 12 vị trí biên chế này.
Cho nên, một tiểu đội Đòn Roi Kỷ Luật chính quy đầy đủ quân số phải được tạo
thành từ 13 người.
Các người,
Thiếu một người."