Karen mỉm cười lắc đầu, anh đang suy tư, quan hệ giữa Richard và Jerry, phải
chăng cũng là một phương thức biểu hiện khác của huyết mạch gia tộc Alte,
Jerry tồn tại ở trong cơ thể Richard, tương đương với việc ngâm trong máu của
Richard một khoảng thời gian dài, thời gian lâu dài, phải chăng cũng sẽ xuất
hiện quan hệ cùng loại với "Huyết mạch ràng buộc"?
Kể từ đó, gia tộc Alte chẳng phải là những Ngự thú sư có thiên phú nhất trên
đời?
Không, không được, những yêu thú hùng mạnh kia đều có thể tích cực kỳ lớn,
chớ nói đến huyết mạch Alte đã tàn lụi, xem như có một gia tộc Alte khổng lồ,
chẳng lẽ chuyện thứ nhất mà mỗi người cần làm mỗi ngày sau khi thức giấc là
đi vắt máu như vắt sữa bò để ngâm yêu thú sao?
Nhưng mà, thật sự Richard cũng có chút to gan, mình có thể chịu được Thiên
Mị ở trong cơ thể mình là bởi vì Thiên Mị là thể linh hồn, bình thường không có
mình cho phép nó chỉ có thể tồn tại ở trong không gian linh hồn của mình, mà
Jerry là một con trùng còn sống sờ sờ, Richard thế mà không có chút cảm giác
bất ổn nào, còn có thể cùng nó làm bạn bè, không, là anh em.
Đúng rồi... Thiên Mị.
Nó bây giờ, hẳn là đang rất vui vẻ nhỉ, ha ha....
"Hoạt tính của Thiên sứ vẫn đang liên tục tăng lên."
"Đúng vậy, ta có thể cảm nhận được cảm xúc của Thiên sứ cực kỳ kích động."
"Thiên sứ thực sự muốn trở lại Biển Vực Thẳm rồi, rất muốn sớm ngày nghênh
đón vinh quang của chủ ta."
"Có thể bắt đầu vận chuyển rồi, ngài Miliwen đã đến hay chưa?"
"Đã phái người đi tiếp ứng."
...
Nhà Tang Lễ đã không tiếp tục kinh doanh, Pieck bây giờ cũng tiến vào hệ
thống Đòn Roi Kỷ Luật, nên khu vực đã khác sắp xếp Sở thẩm phán, nhưng
không phải tại địa chỉ ban đầu.
Thật ra Karen vốn có ý tiếp tục giữ lại Sở thẩm phán Pavaro, nhưng cuối cùng
vẫn phải từ bỏ, cũng không phải bởi vì làm như vậy sẽ có gì khó, mà là bởi vì
anh cảm thấy nếu như bản thân Thẩm phán quan Pavaro ở đây, hẳn là cũng sẽ
không để ý đến việc kiên trì trên mặt hình thức này, thậm chí sẽ lo lắng nó sẽ
ảnh hưởng đến công việc bình thường trong Sở thẩm phán.
Xe ngựa dừng lại trước Sở thẩm phán, Karen và Richard xuống xe.
Rèm cuốn cửa của Sở thẩm phán bị mở ra, xe limousine của Neo dừng ở bên
ngoài, đầu xe có dấu vết va chạm rõ ràng.
Ở bên trong, Neo trên bục đặt quan tài, trong tay kẹp điếu thuốc, cái cô gái tóc
vàng kia thì ngồi trên một cái ghế đẩu, trong miệng ngậm kẹo que.
"Nhìn, đây chính là Bộ trưởng Karen đáng tin mà ngươi muốn gặp đấy."
Neo chỉ chỉ về phía Karen, sau đó dùng bàn tay chống cằm.
Karen hướng ánh mắt về phía cô gái, cô ta đứng dậy, hai tay đan thành một ký
hiệu trước người:
"Miliwen, người thừa kế Thần Norge của Vực Thẳm Thần Giáo, ra mắt Bộ
trưởng Karen."
Nghe được danh xưng này, điếu thuốc mà Neo đang hút được một phần ba,
trong phút chốc cháy đến đầu lọc;
Sau đó hắn không để ý khói phun ra từ lỗ mũi và miệng vừa cười vừa to nói:
"Ha ha ha, thế mà ngươi thật sự là Thần tử!"
Miliwen có chút bất đắc dĩ nhìn thoáng qua, hỏi: "Ngươi không phải đã sớm
biết sao?"
"Cái gì đã sớm biết?" Neo nhún vai, "Thần tử ở chỗ của ta là một sự ví von,
hình dung mấy đứa trẻ ngậm thìa vàng mà lớn lên."
Miliwen không tiếp tục tranh luận cùng Neo, mà là nhìn về phía Karen một lần
nữa.
Karen khoanh hai tay đặt trước ngực: "Bộ trưởng Bộ chấp pháp Đòn Roi Kỷ
Luật đại khu thành phố York, Karen."
"Bộ trưởng Karen, có lẽ ngươi không biết, đây là lần thứ hai chúng ta gặp mặt."
"Ta biết, buổi sáng đã từng gặp trong đại sảnh trận pháp dịch chuyển."
"Ngài đã chú ý tới ta rồi?"
Neo lập tức chỉ vào Karen nói: "Cậu xem chính mình xem, rõ ràng chú ý tới còn
bỏ sót con bào ngư này, cậu có biết trên người cô ta mang theo bao nhiêu tài
sản... A không, bao nhiêu hàng cấm sao!"
Karen nói: "Lúc ấy ta đang đi gấp, muốn tới đại khu Dinger."
"Vậy ít nhất cậu cũng phải để người đi theo dõi lưu ý một chút."
"Ta tin tưởng nhân viên Đòn Roi Kỷ Luật trực ở đó chắc chắn sẽ chú ý tới cô
ta."
"Nhưng vô dụng, nếu như không phải ta tự ra tay, hai tên kia có lẽ bây giờ đã bị
cởi sạch quần áo treo trên ngọn cây nào đó, đây là sự thất trách của cậu, Karen,
thất trách trên tính mẫn cảm."
Karen hỏi: "Ngài là đang tức giận sao?"
"Ta làm sao lại bởi vì cậu cố ý không kể chuyện này cho ta mà tức giận chứ, a,
làm sao lại thế được."
"Ta chỉ là muốn đợi đến lúc hành động rồi thông báo cho ngài."
"Tốt, cậu cũng không cần giải thích." Neo rút ra thêm một điếu thuốc, chọc
chọc điếu thuốc vào giữa trán mình, "Bây giờ ta đúng là có chút vấn đề, ta gọi
Philias về để đi họp một chút."
Miliwen rốt cục nhịn không được, bảo trì tính lễ phép mà mỉm cười, mở miệng
nói: "Hai vị Bộ trưởng, có thể cho Thần tử như ta một chút mặt mũi không?"
Neo lườm cô ta một chút: "Ha ha."
Thần tử, ở chỗ này rất đáng giá sao?
Nhà sau của nơi này, đã từng là ổ chó mà Tà Thần ở!
Karen tự mình kéo cái ghế ra ngồi xuống, nói với Miliwen: "Ngài Thần tử, bây
giờ ngài có thể nói."
"Ta không biết ta muốn bắt đầu từ nơi nào, bởi vì ta muốn tiết kiệm một chút
thời gian."
"Tên Thiên sứ sáu cánh này, các ngươi định dùng hắn để làm cái gì?"
"Được rồi, thì ra chỗ dinh thự kia đã ở trong tầm giám sát của Trật Tự, ta rất bội
phục năng lực của Trật Tự, không, là bội phục năng lực của ngài, Bộ trưởng
Karen."
"Nói vào trọng điểm."
"Phía trên Biển Vực Thẳm có một tòa thần điện gọi là Quảng Trường Thiên
Đường đang trở về, những Trưởng Lão Thần Điện cho rằng đó là dấu hiệu mà
Thần Vực Thẳm vĩ đại đang trở về, Thiên sứ thì là người kéo thuyền, chỉ có bọn
hắn mới có thể chống cự lại tác dụng bào mòn tuổi thọ của thần điện, tăng tốc
quá trình trở về.
Ta được ban cho nhiệm vụ là tự mình hỗ trợ di chuyển Thiên sứ sáu cánh này
về, nhưng trên thực tế ta muốn phá hư hành động vận chuyển này.
Ta vốn định tự mình làm, nhưng bây giờ... Ta hy vọng hợp tác cùng với hai vị."
"Tại sao muốn ngăn cản?"
"Bởi vì vào đêm mà ta nhận nhiệm vụ, trong giấc mộng của ta, ta nhìn thấy một
cái hình tượng, đó là hình tượng lúc chủ của ta tuyên thệ ở Quảng Trường Thiên
Đường, lúc ấy chủ ta lập ra chí nguyện, muốn nối liền Thiên Đường.
Nhưng lúc đó có một vị Thần chi nhánh không đồng ý, cho rằng việc này sẽ dẫn
đến Vực Thẳm mất sự che chở của Chủ Thần, những thứ tồn tại dưới Vực Thẳm
sẽ ngóc đầu trở lại phá hư hệ thống mà Vực Thẳm đã rất vất vả để xây dựng lên.
Sau đó chủ ta, tự mình chém giết vị Thần chi nhánh đó trên đại hội tuyên thệ
trước toàn quân... Để máu tươi của hắn nhuộm lên chiến kỳ, đặt đầu của hắn lên
trên cột cờ, đem thân thể và thần hồn của hắn, vĩnh cửu giam cầm ở chỗ này, để
hắn tận mắt nhìn thấy Thiên Đường được thành công nối liền!
Cho nên, thứ tồn tại trên quảng trường kia, cũng không phải là chủ ta trở về, mà
là vị Thần linh đã từng bị trấn áp để tế cờ kia, trải qua vô số năm giam cầm, ta
rất khó tưởng tượng đến lúc hắn trở về, sẽ mang lại biến cố máu tanh nào cho
Thần Giáo chúng ta."