chí cũng không có người thân đến đón.
Một là bởi vì tất cả mọi người đều rõ ràng, không có xác để đến lãnh; thứ hai là
nhiệm vụ của Đoàn điều tra lần này đã thất bại, ngoại trừ Karen có công lớn
nhất, những người còn lại, cho dù là thân quyến của người hi sinh, đều đang lo
lắng có thể bị liên lụy mà chịu trừng phạt hay không.
Trong bản báo cáo của mình, Karen cũng không có kiêng kỵ người đã chết, phê
bình hành vi của Yamrek trong đại sảnh trận pháp dịch chuyển ở Thánh địa
Makina một cách dữ dội.
Anh không quan tâm rằng bản báo cáo này sẽ tạo ra thêm mặt trái gì cho hình
tượng mà mình vất vả lắm mới "Tẩy trắng" này, bởi vì anh thật không muốn lần
sau khi gặp phải cục diện tương tự, lãnh đạo phía trên vẫn là một con lợn.
Nếu như lúc ấy dựa theo đề nghị của mình, mọi người trực tiếp lựa chọn phá
vòng vây vậy thì có lẽ Đoàn điều tra đó có thể còn lại một nửa số người sống
sót, thậm chí càng nhiều hơn.
Karen đi đến cao ốc giáo vụ trước để tiền hành bàn giao, đi tới đi lui một hồi
lâu, cuối cùng cũng hoàn thành xong tất cả các thủ tục, đây là dưới điều kiện
tiên quyết là không ai lười biếng và tất cả đều mở đèn xanh.
Không còn cách nào khác, ban đầu vốn có nhiều Phó đoàn trưởng và Đoàn
trưởng như vậy, bây giờ chỉ còn một mình mình tạm giữ chức, tương đương với
việc mình phải đi giải quyết tất cả quy trình.
Quy trình cuối cùng là ký tên vào danh sách những người hy sinh trong nhiệm
vụ, Karen ký tên từng phần một, ký rất lâu.
Sau khi bàn giao lại xong việc của Đoàn điều tra, Richard cầm trong tay rất
nhiều tấm thiệp mời, không ít người mời Karen đến dự buổi liên hoan buổi tối,
Karen vốn định từ chối tất cả, đêm nay anh muốn quay về thành phố York,
nhưng có một người mời mà Karen không thể không đi, đối phương là để cho
thư ký đến mời mình, bản thân hắn thì ngồi ở trong xe ngựa bên ngoài.
Hắn là Andy Laukoff, Bộ trưởng ủy ban thanh tra kỷ luật của Đòn Roi Kỷ Luật,
một trong ba vị đứng đầu của Phái học viên mà Karen đã từng gặp mặt trong
trang viên ven hồ của Đại học Trật Tự.
Karen cõng Connor đi đến trước xe ngựa, người phục vụ hỗ trợ mở cửa xe,
Andy Laukoff đưa tay chỉ vào vị trí đối diện mình: "Lên xe."
Karen chuẩn bị giao Connor cho Richard chăm sóc tạm thời, Andy Laukoff nói:
"Không sao, cứ mang nó theo."
Sau khi lên xe, cửa xe đóng lại, xe ngựa bắt đầu chạy.
Andy mở miệng nói ra: "Không phải chúng ta muốn gặp ngươi, chúng ta không
có gấp gáp như vậy."
"Chúng ta" ở đây là chỉ là Phái học viện.
"Cho nên, ngươi đoán xem, bây giờ là ai đang muốn gặp ngươi?"
Karen trả lời: "Ta không biết."
"Người Cầm Roi."
Karen có chút ưỡn ngực, bắt đầu chỉnh trang lại ống tay áo.
Trách không được Andy bảo mình mang Connor theo, Người Cầm Roi cũng có
một con rồng, mình cũng mang theo một con rồng đến, có thể để Người Cầm
Roi cảm thấy càng thân cận, càng giống với ông ta. Cho dù là đến vị trí này của
Andy, hắn cũng vẫn cực ký chú trọng những chi tiết nhỏ này, trên khía cạnh
cũng đã cho thấy cũng tương tự như mức độ khống chế Giáo Đình của Đại tế tự
Norton, Người Cầm Roi cũng nắm giữ hệ thống do mình quản lý rất chặt chẽ.
"Lần này bởi vì chiến công của ngươi, để cho Đòn Roi Kỷ Luật chúng ta lấy
được hai lợi ích lớn, Người Cầm Roi rất vui vẻ, ngươi đã từng gặp Người Cầm
Roi rồi đúng không?"
"Đúng vậy, đã từng gặp."
"Nhưng không phải là gặp mặt riêng, cũng không phải là lần gặp mặt chính
thức?"
"Chuyện này thì chưa từng có."
"Nắm bắt cơ hội tốt này." Andy dặn dò, "Cái này đối với ngươi cũng rất quan
trọng."
"Được, ta đã hiểu."
Ngồi yên trong xe ngựa một hồi, Andy mở miệng lần nữa: "Cái phương án lần
trước khi chuẩn bị được phổ biến, sau khi ngươi trở về chuẩn bị sẵn sàng, nghi
thức chuyển giao chẳng mấy chốc sẽ bắt đầu, sau khi ngươi lên làm Trưởng khu
thì hãy ra sức phổ biến cải cách này, làm chuyện này sao cho tốt một chút."
"Ta đã hiểu."
"Ngươi xem như đã là Trưởng khu, hoàn thành xong cái cải cách này, thật ra là
trải đường cho ngươi sau này bước lên càng cao."
"Ta đã rõ, cám ơn ngài dạy bảo."
"Đừng khách sáo."
Xe ngựa chạy qua một cái cửa sắt, sau khi tiến vào, cảnh tượng ngoài cửa sổ bắt
đầu chuyển biến, không còn trông thấy vườn hoa mà thay vào đó thì là một cảnh
tượng âm u như đường xuống địa ngục.
Ngay sau đó, xe ngựa chạy vào một hang động, sau khi lại đi được một khoảng,
phía trước xuất hiện một cánh cửa.
"Xuống xe đi."
"Vâng."
Karen cõng Connor vẫn còn ngủ say xuống xe ngựa, đi theo Andy bước vào
trong.
Sau khi bước qua cánh cửa thì khung cảnh lại tiếp tục thay đổi, hai bên là cửa
kính, bên ngoài là khu làm việc, nơi này hẳn là tổng bộ thật sự của Đòn Roi Kỷ
Luật, chỉ có điều vị trí mà mình vào khi nãy là cửa sau.
Đi đến cuối hành lang là một phòng làm việc, trước cửa phòng làm việc là một
người nam với mái tóc đỏ, hắn rất trẻ trung, nụ cười cũng rất ấm áp.
"Ngài Andy."
"Xin thông báo với Người Cầm Roi, ta đã dẫn người đến."
"Được rồi, thưa ngài."
Andy nói với Karen: "Ta đi trước."
Karen đáp lại: "Được rồi, thưa ngài."
Hiển nhiên, ngay cả địa vị của Andy, cũng không phải có thể tùy tiện đi vào văn
phòng của Người Cầm Roi.
Sau khi thư ký thông báo xong, nói: "Người Cầm Roi tạm thời không ở trong
văn phòng, nhưng mà bây giờ ngươi có thể vào trong phòng chờ trước.”
"Có thể sao?"
"Đương nhiên không có vấn đề, không phải ngươi lấy hình thức công nhân viên
chức mang công hàm mà đến đây, cho nên hiện tại thân phận của ngươi được
tính là một nửa khách mời."
"Cảm ơn."
"Không cần khách sáo, a, đúng, ngươi có thể gọi ta là Miegel, gần đây ta lên
chức thư ký thứ nhất của Người Cầm Roi."
"Chúc mừng ngài, trưởng thư ký Miegel."
"Ngươi khách sáo rồi, thư ký của Người Cầm Roi thật ra là một nghề nghiệp có
tỉ lệ nguy hiểm rất cao, hai vị thư ký tiền nhiệm của ta, đều đã biến thành đồ ăn
vặt của Auggie.”