cả khuôn mặt của người phụ nữ đều bị tóc dài bao phủ, không lộ ra một chút
nào.
Cô ta nâng cánh tay trái lên, sau đó đem bàn tay trái từ từ đặt ở trước mặt
Karen, tay của cô ta cũng không trắng, ngược lại là rất thô ráp và phía trên còn
phủ đầy những vết thương, cho người ta một loại cảm giác của những thứ đồ
được chôn dưới đất quá lâu.
Karen để cho mình không ngừng hít sâu, bây giờ mặc dù anh bị vây ở trong cái
lồng này, nhưng ở trong tầm mắt của anh, cũng rõ ràng trông thấy người phụ nữ
mặc trang phục màu đỏ này xử lý Anse và Mota như hai con gà con rồi hút khô.
Anse không phải là đối thủ của mình, điều này Karen rõ ràng; nhưng thân phận
của Mota có chút thần bí, nếu Karen giao chiến với hắn cũng không có nắm
chắc phần thắng, kết quả cuối cùng rất có thể là hai bên đều không làm gì được
đối phương.
Nhưng đứng trước người phụ nữ này, bọn họ vốn không có chút nào năng lực
và cơ hội phản kháng nào, hoàn toàn bị đè bẹp.
Mà khi ngườ phụ nữ này đứng trước mặt của Karen, Karen cảm giác được
xương cốt của mình đều đang chịu đựng một áp lực đáng sợ, giống như là trọng
lực trong chớp mắt đã được tăng gấp mấy lần, nhưng hết lần này tới lần khác thì
người phụ nữ này cũng không tấn công mình, không chỉ là không có sát ý, cho
dù chỉ một chút ác ý cũng không có...
Thậm chí, Karen có loại cảm giác, lúc đối mặt với mình, nếu người phụ nữ này
có biểu cảm ở dưới mái tóc dài kia, cô ta chắc hẳn là đang "Cười" với mình.
Còn về phần áp lực, rất giống như là một loại khí thế, lúc ngươi đến gần cô ta,
cô ta sẽ áp chế ngươi một cách bẩm sinh, mặc dù đây cũng không phải ý muốn
của cô ta.
Không phải về phương diện linh hồn, mà là phương diện cơ thể.
"A ~ "
Người phụ nữ phát ra âm thanh rất nhỏ, đây là một sự thúc giục.
Nhìn xem bàn tay của người phụ nữ đang đặt trước ngực mình, Karen giơ tay
mình lên, cắn răng một cái, đặt tay của mình lên trên tay của đối phương.
Lúc trước anh vẫn đang suy đoán, cái cái lồng này không phải là dùng để giam
giữ mình... Mà có thể là dùng để bảo vệ mình.
Nếu mình không cách nào công phá tan được cái lồng này, cũng có nghĩa rằng
người bên ngoài cũng không thể nào ra tay được với mình, đây là một biện pháp
bảo vệ xuất hiện ngay từ đầu.
Nhưng Karen cũng không cho rằng đây là chuẩn bị riêng cho mình, tất cả mọi
thứ, chắc hẳn là có một quy luật khách quan, được thiết lập từ trước.
Cục diện xuất hiện lúc này, rất có thể là do điều kiện kích hoạt đã được thỏa
mãn.
Trong đó, có một cái điều kiện kích hoạt nằm trên người mình, nếu không thì
cũng không cách nào giải thích vì sao chỉ có mỗi mình là được "Bảo hộ";
Karen cũng không rõ ràng về những điều kiện kích hoạt khác, nhưng sau khi
thấy người phụ nữ này giết Anse và Mota rồi dừng tay mà đứng ở trước mặt
mình, anh suy đoán rằng nguyên nhân có quan hệ với Nguyệt Nữ Thần Giáo.
Hai điều kiện này, để Karen không khỏi nhớ lại nội dung của cuốn sách mà
mình vừa xem, nhân vật chính đặt chân lên một hòn đảo có tín ngưỡng Mặt
Trăng, kết quả người trên hòn đảo đang lập mưu muốn giết hắn.
Lúc trước Karen đã suy đoán, có lẽ sự sai lầm trong nhận thức của nhân vật
chính đến từ việc xem sự sùng bái đối với tín ngưỡng của Thần thuộc hệ Nguyệt
thành sự sùng bái đối với Nữ Thần Mặt Trăng Artemis.
Đứng trên góc độ của tín đồ Nguyệt Nữ Thần Giáo, Nữ Thần của họ là Chủ
Thần, tất nhiên là vị đứng cao nhất trong hệ thống tín ngưỡng hệ Nguyệt, xuất
hiện điều hiểu lầm này cũng là chuyện bình thường.
Cho nên, nhân vật chính trong cuốn sách kia cũng đã đến hòn đảo giống như nơi
này sao?
Hòn đảo này, sẽ giết chết tín đồ của Nguyệt Nữ Thần Giao, hút cạn bọn hắn, sau
đó...
Sau đó Karen cảm giác được một dòng nước ấm áp tràn đến từ vị trí lòng bàn
tay, nói cho đúng thì là tràn ra từ lòng bàn tay của người phụ nữ kia, sau đó
thuận theo lòng bàn tay, truyền vào trong cơ thể của mình.
Cuối cùng, nguồn sức mạnh này lại bắt đầu có ý thức mà hội tụ về vị trí của hai
con ngươi, Con Mắt Ám Nguyệt bị kích hoạt mà hiện ra hoàn toàn, chỉ có điều
là Con Mắt Ám Nguyệt của Karen đã trải qua việc Trật Tự hóa, cho nên trong
mắt của các đội viên, bọn hắn đội trưởng trong mắt lưu chuyển lên màu đen
thâm thúy.
Có điều, còn có một điểm cực kì rõ ràng, vậy chính là có một cỗ trống rỗng xuất
hiện lực lượng giáng lâm, vờn quanh lấy đội trưởng về sau, lại bị đội trưởng hấp
thu.
Mặc dù mọi người đều không nhìn thấy bóng dáng của người phụ nữ mặc trang
phục đỏ kia, nhưng ở đây cũng không có ai là kẻ ngu, bên này có hai người đã
bị hút thành tro bụi, đội trưởng của mình ở bên kia bắt đầu hấp thu sức mạnh...
Nguồn sức mạnh này là đến từ đâu?
Karen cảm giác vị trí của hai con người mình đang rất thoáng mát, giống như là
có một lồng giam không cách nào phát hiện đã được mở ra, dù gì Karen cũng
không phải là tín đồ thật sự của Ám Nguyệt, từ khi mọi thứ trên người đã trải
qua Trật Tự hóa, ngoại trừ con đường Trật Tự này ra thì sự tồn tại của những
thứ khác đều trở thành một loại trang sức.
Không phải là bởi vì Karen lười biếng, mà vì nếu muốn tăng cường bọn chúng,
thật sự là một việc rất khó khăn, thậm chí có thể nói là không tìm thấy con
đường nào để chọn.
Bây giờ thì con đường này xuất hiện, Con Mắt Ám Nguyệt được nguồn sức
mạnh này truyền vào, hoàn thành bước tăng trưởng.
Con mắt, tựa hồ không còn chỉ để tiếp nhận ánh sáng phản xạ lại, mà là có thêm
một chút năng lực khác, rõ ràng mình chỉ đang đứng ở chỗ này, nhưng trong
tầm mắt lại có cảm giác mình đang đứng trên cao mà quan sát bốn phía.
Hơn nữa, có lẽ chỉ cần mình nguyện ý, có thể để hình ảnh chuyện động chậm
lại, điều này sẽ rất có tác dụng trong lúc chiến đấu về sau.
Cuối cùng,
Quá trình truyền dẫn kết thúc.
Người phụ nữ mặc đồ đỏ lướt về cánh rừng phía sau, lúc này Karen cảm giác
được cái lồng vô hình đang giam giữ mình cũng đã biến mất.
Nơi này, là một nơi hiến tế, thậm chí có thể nói là một cái lò sát sinh…Xem
thần quan của Nguyệt Nữ Thần Giáo như tế phẩm, nếu có tín đồ Ám Nguyệt
tiến hành kích hoạt, người phụ nữ này sẽ xuất hiện khi điều kiện được thỏa mãn,
hút sức mạnh của tín đồ Nguyệt Nữ Thần Giáo rồi truyền lại cho tín đồ của Ám
Nguyệt.
Vừa đúng lúc mình có được Con Mắt Ám Nguyệt, trong đội mình lại vừa lúc có
hai vị thần quan của Nguyệt Nữ Thần Giáo, cho nên...
Karen nhắm mắt lại, rồi từ từ mở ra, sau đó mở rộng bước chân, đi về phía đám
người, vừa lúc cũng triệu hồi thanh kiếm Lưu Tư vào trong tay.
Ashley vỗ vỗ bộ ngực, thở một hơi dài nhẹ nhõm, cười nói:
"Thì ra đây là do đội trưởng sắp đặt để nuốt chửng hai người này."
Memphis mở miệng nói: "Hai người này chết ở trong chiến trường, chúng ta
chưa từng gặp họ."
Mas gật đầu nói: "Đúng, hai cái đống tro này là gì thế."
Ventura nói: "Bụi bặm trên mặt đất, đợi chút nữa tôi sẽ đi quét."
Pall: "Ai?"
Karen muốn mở miệng giải thích, lại lại không biết nên giải thích như thế nào;
Bởi vì hòn đảo này là do con mèo nhà mình chọn, sực mạnh lại bị mình hấp thu.
Lúc này, Kevin giống như là đã "Tỉnh" lại, bắt đầu kích động sủa to:
"Gâu gâu gâu!"
Alfred khẽ nhíu mày, hơi nghi ngờ một chút, bởi vì anh nghe được Kevin kêu
là: Xương cốt, xương cốt, xương cốt!
Kevin dừng một chút, lập tức lại sủa lên:
"Gâu!"
Lúc này con mắt của Alfred sáng lên!
Xương cốt của Thần!