muốn mượn cơ hội này để giáo dục cháu gái ta, cậu cũng biết, cấp trên của cậu
là một người cuồng công việc, nhưng ở phương diện sinh hoạt hàng ngày, nó
thật ra là một đứa ngớ ngẩn lạnh như băng, còn không bằng một kẻ ngu nhưng
nhiệt tình đâu!"
"Ngài cứ tiếp tục, ta không ngại. "
"Ta phải tiếp tục, nó đã lâu cũng không đến chỗ ta, lần này chắc hẳn cũng là vì
cậu mà tới đây đi, ha ha, mình còn phải tự thân trải đường cho thuộc hạ cướp
quyền của mình, cháu gái nhỏ của ông, trong lòng cháu rốt cuộc có tức hay
không?"
Gaspol nhắm mắt lại, Karen để ý, cái roi đặt trên ghế sô pha kia đang run rẩy.
Lúc này, tiếng đập cửa vang lên.
Karen không đứng dậy, anh không phải chủ nhà, Sidrod đứng người lên đi ra
ngoài mở cửa, người đứng ở cửa chính là Marvalho, cả người mặc một bộ thần
bào khảm viền vàng.
Trong dãy nhà của giáo viên có trận pháp, mặc dù cũng không mạnh càng
không nghiêm mật, giống như là hàng rào ngoài mảnh sân nhỏ, chỉ có thể phòng
người thân sĩ nhưng không thể phòng kẻ trộm cướp vậy, những người đi ngang
qua cũng sẽ không dùng tinh thần của mình để thăm dò.
"A, ngài Thần tử!"
Sidrod quỳ mọp xuống, muốn hành lễ. Marvalho lập tức đưa tay đỡ ông ấy lên:
"Xin ngài không nên như vậy."
"Không không không, đây là việc ta phải làm, ngài là Thần tử cao quý."
"Không không không, ngài là ông nội vị hôn thê của ta, không thể như thế này."
"Xem như là ông nội ruột của ngài cũng cần phải hành lễ với ngài."
"Vậy ngài có ý là được rồi."
Sau một hồi từ chối hành lễ, Marvalho đi đến, trông thấy Karen ngồi trên bàn
ăn, chủ động đi tới nói chuyện cùng Karen: "Ha ha, cũng không ngờ đến nhỉ."
"Đúng là không ngờ đến."
"Dù sao bây giờ ta đang nghỉ bệnh, nhiều thời gian, nơi nào đều có thể đi."
Gaspol cúi đầu yên tĩnh dùng cơm.
Marvalho đi vào không chào hỏi cô, cô cũng không có để ý Marvalho.
Nếu có người ngoài ở đây, bọn họ có lẽ sẽ biểu diễn một chút, nhưng bây giờ
cũng không có người ngoài.
Sidrod ngồi xuống, nói: "Xem ra tình cảm của cả hai cũng không khá lắm,
chuyện này thật làm cho ta đau lòng, ta càng không biết phải bàn giao với bà
nội của nó như thế nào, bà nội của nó khi còn sống, nguyện vọng lớn nhất chính
là nó có thể tìm được một người chồng phù hợp."
Marvalho nghe nói như thế thì cả người hơi co quắp mà lập tức đáp lại nói:
"Không, giáo sư, ngài hiểu lầm, tình cảm giữa ta và Gaspol không có vấn đề,
thật đấy."
Marvalho bắt đầu ra hiệu Gaspol phối hợp mình một chút, dù sao cũng là người
nhà của cô ta.
Gaspol buông thìa xuống, nói: "Bà nội ta chỉ là ly hôn với ông ấy, bà ấy vẫn còn
sống."
Marvalho: "À …."
Sidrod lơ đễnh nói: "Trưởng bối không có cảm giác tồn tại, còn không bằng
"Chết" đi để cho tiểu bối có thêm chút gánh nặng đạo đức trong lòng, ngài nói
xem có đúng không, Thần tử?"
"Cái này… "
Sidrod nhẹ gật đầu, cười nói: "Ngài Thần tử có thể biểu hiện ra vẻ co quắp trước
mặt ta, ta cũng rất vui mừng, chứng minh ngài Thần tử là nguyện ý thỏa hiệp để
thử tiếp nhận cuộc hôn nhân này.
Cho nên … "
Sidrod nhìn về phía Gaspol: "Cháu cũng nên lấy ra thái độ của mình, đáp lại
người ta."
Gaspol hít sâu một hơi, nói với Karen: "Đã ăn xong, chúng ta ra ngoài đi."
"Bộp!"
Bàn tay Sidrod vỗ bàn một cái, nói: "Buổi chiều Karen còn phải đi học đấy!"
Karen lập tức nói: "Đúng vậy, buổi chiều ta còn có lớp, chúng ta không phải đã
hẹn là buổi tối sao?"
"Ngài Thần tử trước kia đã từng đến trường học chưa?" Sidrod hỏi.
"Đã từng đến mấy lần, nhưng đều là bởi vì thí nghiệm, nhưng không có thật sự
đi dạo qua, ngài cũng biết, ta không tiện đi giữa những người khác, ta không
quá ưa thích việc người khác hành lễ với ta."
"Gaspol, buổi chiều cháu hãy cùng ngài Thần tử đi dạo quanh sân trường một
vòng đi, ngụy trang thân phận một chút là được."
Gaspol không nói lời nào.
Karen thì đứng người lên, nói: "Thưa thầy, Trưởng khu, Thần tử, ta xin cáo từ
trước, lớp học buổi chiều cũng sắp bắt đầu."
"Để ta đưa ngươi xuống lầu." Marvalho đứng người lên, chủ động cùng Karen
đi ra ngoài.
Vừa đóng cửa.
Sidrod lập tức quát Gaspol: "Cháu đang muốn làm gì, cháu nhìn xem thái độ
của mình đi!"
"Ngài rất phiền rồi đấy, ông nội."
"Ta chỉ là hi vọng cháu có thể có cuộc sống tốt một chút, chớ có học theo bà của
cháu."
"Chuyện của ta, ngài có thể không cần phải để ý đến, còn có, sau khi bà nội ly
hôn ông, bây giờ cũng sống rất tốt."
Sidrod nhẹ gật đầu, nói: "Đúng vậy, bà cháu có thể ly hôn với ta, thế nhưng mà
cháu có thể ly hôn với Thần tử được sao?"
Gaspol trầm mặc.
"Bát đĩa để ở đây, đợi chút nữa ta sẽ dọn dẹp." Sidrod nói.
Gaspol lắc đầu, đứng dậy bắt đầu thu dọn bàn ăn.
Trong ấn tượng của Sidrod thì đây là lần thứ nhất cháu gái của mình làm việc
nhà, chỉ là, không đợi tới khi khóe miệng của ông ta nở nụ cười hiền lành thì đã
nghe được:
"Loảng xoảng!" Tiếng bát địa vỡ vụn.
Gaspol đứng tại chỗ, nhìn xem bát đĩa nát nằm trên sàn, nói: "Cháu không phải
cố ý."
"Cái chổi ở đằng kia, từ từ mà quét, chờ sau khi Thần tử tiễn Karen về, cho hắn
cơ hội để cùng dọn dẹp với cháu.
Gaspol không chịu kiên nhẫn, nói: "Ngài có thể đừng có như vậy được không,
ông nội, cháu không phải là một đứa bé!"
"Nhưng ta bây giờ lại có cảm giác phải lau nước tiểu cho cháu đấy."
"Đủ rồi!"
"Không đủ, nhặt một mảnh vụn lên, đứt một chút ngón tay, chờ sau khi Thần tử
trở về thì bóp ra chút máu. Đúng rồi, bên trong nước bọt của Thần tử có hiệu
quả sát trùng giảm đau hay không?"